Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2108: Diệt trừ Sát Na Thần Điện, chấn động vũ trụ Ma Kha! (3)

“Lần này ngươi tiêu diệt Sát Na Thần Điện, quả thực đã tăng cao uy phong của chúng ta.”
“Thế nhưng các Chúa Tể tại vũ trụ Ma Kha đã coi ngươi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Trước đó có một gã Chúa Tể liều mạng cũng muốn thoát khỏi kiềm chế của chúng ta để ra tay với ngươi, là ta ngăn cản đối phương, cuối cùng còn đại chiến một trận.”
Lục Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra Triệu Dịch nói có Chúa Tể đại chiến mà Chúa Tể đó lại là Chúa Tể Cao Uyên.
Mà xét đến cùng cũng vì Lục Trường Sinh.
“Tạ ơn Chúa Tể Cao Uyên chiếu cố!”
Lục Trường Sinh cung kính hành lễ một lần nữa.
Hắn không phải kẻ cuồng vọng tự đại.
Cảm thấy mình có thể chống lại Chúa Tể.
Nếu Chúa Tể giáng lâm thật, chỉ sợ tình cảnh của Lục Trường Sinh sẽ rất nguy hiểm.
“Không sao, chuyện nhỏ thôi.”
“Nếu Phi Long đã mở miệng sao ta lại bỏ mặc ngươi được?”
“Nhưng giờ Chúa Tể của vũ trụ Ma Kha đã chú ý tới ngươi, ta cũng không thể luôn trông chừng ngươi được, ngộ nhỡ không ngăn cản được thì rắc rối lắm.”
“Vậy nên tốt nhất ngươi cứ tạm rời khỏi vũ trụ Ma Kha đi.”
Lời Chúa Tể Cao Uyên nói khiến Lục Trường Sinh cũng thấy chấn động.
Quả nhiên chuyện Lục Trường Sinh lo lắng đã xảy ra thật.
Hắn phải rời khỏi vũ trụ Ma Kha.
Hơn nữa còn là rời đi một cách bị động.
Kỳ thực vũ trụ Ma Kha ngoài Sát Na Tinh Hải thì những nơi khác hẳn vẫn còn phế tích vị diện.
Một khi cắn nuốt hết những phế tích vị diện này, kích thước của Lục Trường Sinh hẳn có thể tăng trưởng từ 200 lần trở lên.
Tiếc là hiện giờ hắn không thể ở lại vũ trụ Ma Kha được nữa.
Tới cả Chúa Tể Cao Uyên cũng đã mở miệng, chứng tỏ tình cảnh của Lục Trường Sinh quả thực rất ngặt nghèo.
Cứ tiếp tục ở lại đây sẽ rất nguy hiểm.
“Làm phiền Chúa Tể Cao Uyên rồi, ta sẽ nhanh chóng rời khỏi vũ trụ Ma Kha.”
Lục Trường Sinh cung kính đáp lại.
“Không tệ, ngươi không kiêu ngạo tự mãn, quả là không tệ.”
“Kích thước của ngươi rất khổng lồ, đúng là có thể ngăn trở nội tình của Sát Na Thần Điện, nhưng nếu đối mặt với Chúa Tể chân chính thì ngươi còn kém xa.”
“Có điều sau khi rời khỏi vũ trụ Ma Kha ngươi đã nghĩ tới chuyện sẽ đi đâu chưa?”
Chúa Tể Cao Uyên hỏi.
“Đi đâu ư?”
Lục Trường Sinh ngẩn ra.
Nếu Chúa Tể Cao Uyên đã hỏi đến vấn đề này.
Chẳng lẽ Chúa Tể Cao Uyên có đề nghị gì ư?
“Tách.”
Lục Trường Sinh nhìn Chúa Tể Cao Uyên với ánh mắt nóng rực.
“Ta không biết phải đi nơi nào, xin Chúa Tể Cao Uyên chỉ dẫn.”
Lục Trường Sinh cung kính nói.
“Ha ha ha, ngươi giống Phi Long thật đấy, thấy chỗ tốt đều không chịu buông tay.”
“Nếu sư tôn của ngươi đã muốn ta trông nom ngươi thật tốt mà giờ ta lại để ngươi rời khỏi vũ trụ Ma Kha thì tất nhiên sẽ có bồi thường cho ngươi.”
“Ta thấy thế giới trong cơ thể ngươi thông qua việc cắn nuốt vị diện để trưởng thành phải không? Hơn nữa đều là phế tích vị diện, như thế ngươi có thể tới vũ trụ Minh La một chuyến.”
“Vũ trụ Minh La này gần sụp đổ rồi, sau khi các vị Chúa Tể trắng trợn vơ vét thì về cơ bản cũng không còn thiên tài địa bảo gì nữa. Nhưng vẫn có rất nhiều đại năng nhị cảnh lang thang trong đó, hy vọng có thể thu hoạch chút cơ duyên trước khi vũ trụ Minh La sụp đổ.”
“Mà vũ trụ Minh La hẳn là thích hợp với ngươi nhất. Vũ trụ này đã gần như sụp đổ, phế tích vị diện nơi nào cũng có. Chỉ là đối với đại năng nhị cảnh thì nơi đó vô cùng nguy hiểm, dù sao vũ trụ Minh La không chỉ có tu sĩ đại vũ trụ chúng ta mà còn có tu sĩ từ vũ trụ khác tới tranh đoạt cơ duyên. Chỉ hơi bất cẩn là sẽ thân tử đạo tiêu.”
“Nhưng ngươi thì khác. Với thực lực của ngươi, tới vũ trụ Minh La ngược lại sẽ như cá gặp nước. Nhưng nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, không ai biết sẽ có tồn tại kinh khủng nào xuất hiện. Vũ trụ mênh mông, ngay cả Chúa Tể chúng ta được xưng là toàn trí toàn năng cũng không cách nào hiểu rõ tất cả huyền bí của vũ trụ được.”
“Bởi vậy có đi tới vũ trụ Minh La hay không là tùy ngươi. Nếu đi có thể sẽ gặp nguy hiểm, nhưng cũng có thể sẽ có thu hoạch rất lớn.”
Chúa Tể Cao Uyên nói xong cũng yên lặng chờ đợi Lục Trường Sinh lựa chọn.
Trong lòng Lục Trường Sinh đang cẩn thận cân nhắc lời của Chúa Tể Cao Uyên.
Một vũ trụ gần như sụp đổ?
Hơn nữa còn có vô số vũ trụ đại năng tới vũ trụ Minh La tranh đoạt cơ duyên?
Rõ ràng đó là một vũ trụ không có bất cứ trật tự gì hết.
Loại vũ trụ này cực kỳ nguy hiểm.
Đại vũ trụ cũng chỉ là một vũ trụ không có gì đáng chú ý gần Thời Không Trường Hà rộng lớn mênh mông thôi.
Tại đại vũ trụ có lẽ Lục Trường Sinh là đại năng nhị cảnh đỉnh phong.
Nhưng vũ trụ khác cũng có thể sinh ra một số sinh mệnh khủng bố.
Rất có thể còn mạnh hơn Lục Trường Sinh nhiều.
Nhưng vậy thì sao?
Nơi đó có rất nhiều phế tích vị diện.
Một khi cắn nuốt được, kích thước của Lục Trường Sinh có thể tăng lên với tốc độ chóng mặt.
Còn nơi nào thích hợp hơn vũ trụ Minh La nữa?
“Chúa Tể Cao Uyên, ta nguyện ý tới vũ trụ Minh La!”
Hồi lâu sau Lục Trường Sinh ngẩng đầu, nói ra quyết định của mình.
Chúa Tể Cao Uyên cười rộ lên.
Có vẻ hắn cũng không thấy bất ngờ cho lắm.
Việc Lục Trường Sinh chọn tiến về vũ trụ Minh La cũng đã nằm trong dự liệu của hắn.
“Được.”
“Chuyện tới vũ trụ Minh La cũng không vội, trước tiên ngươi có thể chuẩn bị một phen.”
“Lúc nào muốn đi ta sẽ tự mình đưa ngươi tới bên ngoài vũ trụ Minh La.”
“Tạ ơn Chúa Tể.”
Lục Trường Sinh cung kính hành lễ.
Sau đó hắn xoay người rời đi.
Đúng là hắn phải chuẩn bị thật kỹ.
Nhất là phải nghe ngóng tin tức liên quan tới vũ trụ Minh La.
Nếu vũ trụ Minh La là một vũ trụ sắp sụp đổ thì nhất định sẽ có tin tức.
Chắc chắn phải có người biết.
Không phải Lục Trường Sinh không tin Chúa Tể Cao Uyên, mà Lục Trường Sinh nhất định phải chuẩn bị thỏa đáng, vậy nên hắn phải biết tin tức cặn kẽ về vũ trụ Minh La mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận