Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1470: Trải qua trăm triệu năm không bị hủy hoại, thi thể Thiên Tiên! (3)

Đã không còn bất cứ do dự nào, bay thẳng ra khỏi không gian tầng thứ hai, thậm chí còn lập tức rời khỏi chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.
Lục Trường Sinh không biết hắn đã dọa Đông Ngự Chân Tiên đến mức lập tức cách xa chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.
Thậm chí ngay cả suy nghĩ thành lập đạo tràng cũng giảm bớt.
Trải qua sinh tử mới biết sinh mệnh đáng quý.
Lục Trường Sinh đứng lặng tại chỗ, rơi vào trầm tư.
“Khí vận?”
Lục Trường Sinh không phân tích.
Hắn mơ hồ cảm nhận được, không cần thiết phải phân tích.
Khí vận này, hư vô mờ mịt, không thể nắm lấy.
Phân tích khí vận là hoàn toàn vô dụng công.
Tương tự, dính vào khí vận, dù chỉ là một món Tiên bảo bị tổn hại, Lục Trường Sinh cũng rất khó để phân tích ra được manh mối gì.
Nghĩ một lát, Lục Trường Sinh vẫn thu lại ngọc bội bị tổn hại.
Món Tiên bảo này cũng không phải thứ vô dụng.
Trở về chữa trị một phen rồi quan sát lại.
Còn bây giờ, Lục Trường Sinh đương nhiên vẫn muốn tiếp tục xông xáo tầng thứ ba.
Hắn chỉ vừa mới đi vào tầng thứ ba đã thu được một món Tiên bảo bị tổn hại có thể trấn áp khí vận.
Việc này có nghĩa không gian tầng thứ ba này đoán chừng vẫn còn lưu lại rất nhiều Tiên bảo, trong đó có không ít Tiên bảo có thể trấn áp khí vận.
Cơ hội tốt như vậy, Lục Trường Sinh sao có thể bỏ lỡ?
Về phần nguy hiểm?
Không gian tầng thứ ba vẫn có tử linh như trước, chỉ là tử linh mạnh mẽ khác thường.
Nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói, Thần thông Thôn linh khắc chế tử linh một cách hoàn hảo.
Căn bản không cần lo lắng.
Thế là, Lục Trường Sinh tiếp tục thâm nhập sâu vào trong không gian tầng thứ ba.
Quả nhiên, hắn gặp ba con tử linh.
Ba con tử linh này rất mạnh, so với tử linh ở không gian tầng thứ nhất, tầng thứ hai thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Thậm chí, Lục Trường Sinh dùng Thần thông Thôn linh cũng có hơi phí sức.
Nhưng hắn cuối cùng vẫn thôn phệ xong ba con tử linh này.
Lại tiếp tục càn quét.
Lần này gặp mười ba con tử linh.
Lục Trường Sinh đối mặt với một màn này, không cần suy nghĩ, không có bất cứ chút do dự nào, lập tức xoay người chạy.
Nói đùa cái gì, đó chính là mười ba con tử linh dấy.
Đừng thấy Thần thông Thôn linh của hắn giống như khắc chế tử linh, thế nhưng tử linh và tử linh cũng có sự khác biệt.
Lục Trường Sinh không sợ hãi tử linh ở không gian tầng thứ nhất, tầng thứ hai.
Cho dù số lượng có nhiều hơn nữa cũng là đưa đồ ăn.
Nhưng tử linh ở không gian tầng thứ ba không giống vậy.
Lục Trường Sinh nghi ngờ không gian tầng thứ ba khả năng có Thiên Tiên vẫn lạc.
Sau khi Thiên Tiên chết hình thành tử linh.
Với Thần thông Thôn linh của Lục Trường Sinh bây giờ có thể miễn cưỡng đối phó ba con đã gần như là cực hạn.
Còn mười mấy con tử linh?
Có là Lục Trường Sinh cũng phải chạy, bằng không hắn cũng sẽ vô cùng nguy hiểm.
Nhưng mà, tránh né mũi nhọn chỉ là thủ đoạn chứ không phải kết quả.
Đầu tiên, Lục Trường Sinh đi đến.
Sau đó hấp dẫn mấy con tử linh tới.
Chỉ cần là tử linh đi một mình, hoặc là ít hơn ba con tử linh, Lục Trường Sinh liền trực tiếp xuất thủ, thôn phệ nó.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Lục Trường Sinh thôn phệ một lần phải nghỉ ngơi thật tốt mấy ngày, chờ sau khi Thần Thông khôi phục mới có thể tiếp tục thôn phệ.
Như vậy tốn nhiều thời gian hơn nhiều.
Nhưng hiệu quả cũng khá tốt.
Vạn Linh đạo quả của Lục Trường Sinh tăng lên với biên độ tương đối lớn.
Gần như cách mấy ngày lại gia tăng ổn định.
Một tháng, ba tháng, chín tháng, một năm…
Thời gian ròng rã một năm, Lục Trường Sinh vẫn luôn ở tại tầng thứ ba.
Hắn vẫn chưa càn quét hết sạch tử linh ở không gian tầng thứ ba.
Nhưng mà, hôm nay hẳn là lần càn quét cuối cùng.
Trong thời gian một năm này, Lục Trường Sinh thu được rất nhiều Tiên bảo.
Nhưng càng nhiều hơn là mảnh vỡ.
Về phần Tiên bảo trấn áp khí vận.
Có thì có, nhưng trên cơ bản đều không khác ngọc bội lắm.
Không phải tổn hại nghiêm trọng thì chính là khí vận có thể trấn áp có hạn.
Chỉ có thể thành lập đạo tràng vô cùng nhỏ.
Lục Trường Sinh sẽ không thoả mãn với việc thành lập một đạo tràng vô cùng nhỏ.
Như thế căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì.
Hắn còn cần đạo tràng lớn hơn nữa, tất nhiên cũng cần Tiên bảo có thể trấn áp khí vận mạnh hơn nữa.
Không gian tầng thứ ba cơ bản đã bị Lục Trường Sinh thu thập không còn gì.
Thậm chí trong thời gian một năm, ngay cả tử linh tầng thứ ba cũng bị thôn phệ gần hết rồi.
Hiện tại chỉ còn có một chỗ đó.
Nơi này rất đặc biệt.
Nhìn qua giống như một tòa cung điện.
Chỉ là, cung điện chỉ còn lại sự đổ nát thê lương, bị tổn hại vô cùng lớn.
Nói là phế tích cũng không quá đáng.
Chỉ là, bất kể không gian tầng thứ nhất hay là không gian tầng thứ hai, Lục Trường Sinh đều chưa từng gặp bất kỳ tòa kiến trúc nào.
Mà bây giờ, đây là tòa cung điện thứ nhất Lục Trường Sinh gặp trong không gian chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.
Bên trong chắc chắn vẫn còn tử linh.
Lục Trường Sinh có thể cảm nhận được.
Nhưng ngoại trừ tử linh còn có cái gì?
Lục Trường Sinh cũng rất chờ mong.
Thế là, Lục Trường Sinh chuẩn bị đầy đủ, lập tức bước vào bên trong tòa cung điện đã biến thành phế tích.
Vừa mới bước vào trong cung điện, ánh mắt Lục Trường Sinh lập tức khựng lại.
Người!
Không, có lẽ là tiên!
Một vị Tiên Nhân khoanh chân ngồi dưới đất.
Vị Tiên Nhân này nhìn rất sinh động.
Cứ như vậy lẳng lặng ngồi dưới đất, không hề nhúc nhích.
Phảng phất như không nhận ra Lục Trường Sinh đã đến.
Hơn nữa, kỳ quái là Lục Trường Sinh cònnhìn thấy tử linh.
Trong cung điện tràn ngập tử linh.
Nhưng những con tử linh này lại không cùng nhau tiến lên.
Hình như có chút “e ngại” vị Tiên Nhân này.
Lục Trường Sinh nhướng mày.
Trong cung điện còn có Tiên Nhân?
Thậm chí còn là tử linh vờn quanh.
Chuyện này thực sự quá quỷ dị.
Lục Trường Sinh quan sát một lát, đối phương không có chút nào là để ý tới hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận