Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1294. Một kiếm chém tam đại Võ Tổ! Lục Trường Sinh ra tay! (5)



Chương 1294. Một kiếm chém tam đại Võ Tổ! Lục Trường Sinh ra tay! (5)




“Ngay cả ta, số lần nhìn thấy đại ca ra kiếm đều có thể đếm được trên đầu ngón tay…”
Bát Tí lão tổ cười và nói.
Trong mắt hắn, đại ca vừa ra tay là có thể giải quyết mọi chuyện.
Đâu còn cần dùng đến hắn nữa?
Hắn đứng bên cạnh xem kịch là được.
Tam đại Võ Tổ chuẩn bị sẵn sàng đón quân địch.
Bọn họ đều là Võ Tổ, chính là cường giả mạnh nhất của Tiên Võ cung.
“Ầm ầm ầm.”
Ba khí tức khủng bố che trời lập tức xuất hiện.
Bọn họ trực tiếp liên thủ vung ba quyền.
Ba quyền này khủng bố khó có thể tưởng tượng được.
Giống như có thể làm tất cả tan biến, phá vỡ tất cả.
Khí cơ lập tức toả định Huyền Không lão tổ.
Nhưng ánh mắt của hắn lại rất bình tĩnh.
“Keng.”
Huyền Không lão tổ rút kiếm ra.
Không biết kiếm của hắn ở đâu.
Nhưng vừa rút kiếm, một tia kiếm quang lộng lẫy đã lập tức loé lên trong hư không.
Dù trong Giới Hải đều như có thể nhìn thấy ánh kiếm hoa mỹ đó.
“Một kiếm này…”
Sắc mặt của tam đại Võ Tổ lập tức thay đổi.
Lúc đầu, ba người bọn họ liên thủ vẫn còn niềm tin.
Dù thế nào cũng dám đấu với Huyền Không lão tổ.
Bởi vì tam đại Võ Tổ là vô địch trong Tiên Võ cung.
Thật ra cũng ít khi gặp được đối thủ trong Giới Hải.
Nhưng bây giờ lại gặp phải Huyền Không lão tổ.
Đối thủ vừa ra tay, bọn họ đã biết khó khăn.
Bọn họ không thể ngăn cản một kiếm này!
Dù bọn họ liên thủ cũng không ngăn cản nổi.
Hư ảnh ba người đánh ra một quyền lập tức tán loạn, giống như bị muôn vàn ánh kiếm đâm thủng vậy.
Ánh kiếm khủng bố cũng rơi xuống người tam đại Võ Tổ.
“Phụt.”
Thân hình của bọn họ lạp tức vỡ nát.
Nhưng bọn họ vẫn chưa chết.
Ở Giới Hải, muốn giết chết một vị Tổ Cảnh thật ra cũng không dễ dàng như vậy.
Dù Tổ Cảnh đứng đầu rất mạnh, nhưng muốn chém giết tam đại Võ Tổ chỉ bằng một chiêu là không thể.
Nhưng nếu thêm mấy kiếm thì khác.
Ba người biết rõ, nếu có thêm mấy kiếm như vậy thì bọn họ căn bản không cản được.
Xác suất bọn họ sẽ chết rất lớn!
Tuy thân hình của tam đại Võ Tổ vỡ nát, nhưng đã lập tức khôi phục lại như lúc đầu.
Thân hình có thể khôi phục, nhưng bọn họ đã biết chênh lệch giữa hai bên.
Nếu tiếp tục chiến đấu thì bọn họ căn bản không có phần thắng.
“Còn đánh nữa không?”
“Lại thêm mấy kiếm, các ngươi sẽ chết.”
Giọng điệu của Huyền Không lão tổ vẫn bình tĩnh như lúc đầu.
Đúng là tam đại Võ Tổ rất mạnh.
Nhưng vẫn không ngăn cản được kiếm của hắn.
Tam đại Võ Tổ im lặng.
“Lục Trường Sinh, lát nữa ngươi hãy đi theo Cổ Phủ Võ Tổ trốn về Tiên Võ cung.”
“Tiên Võ cung chính là một chí bảo, chúng ta có thể ngăn cản Huyền Không lão tổ bằng trận pháp chí bảo.”
“Đến lúc đó, có lẽ sẽ có cơ hội lật bàn.”
Cực Đạo Võ Tổ truyền âm cho Lục Trường Sinh.
Hiển nhiên là bọn họ không có ý định từ bỏ Lục Trường Sinh.
Cùng lắm thì trốn về Tiên Võ cung, dựa vào Tiên Võ cung ngăn cản Huyền Không lão tổ.
Nhưng đây cũng không phải cách giải quyết vấn đề tốt nhất.
Dù bọn họ có thể trốn trong Tiên Võ cung, nhưng có thể trốn bao lâu đây?
Huyền Không lão tổ không chỉ có một mình, hắn cũng có thể triệu tập cao thủ tấn công Tiên Võ cung.
Đến lúc đó, Tiên Võ cung còn có thể chống đỡ được không?
Dù có thể chống đỡ được, đối phương phong toả Tiên Võ cung, vậy thì bọn họ chính là cá trong cậu.
Trừ khi cả đời không ra ngoài.
Thậm chí, còn có một khả năng nữa.
Huyền Không lão tổ ra tay với Tiên Võ giới.
Tiên Võ giới không chạy được.
Một khi Huyền Không lão tổ dùng Tiên Võ giới để uy hiếp, mọi người trong Tiên Võ cung nên làm gì đây?
Đến lúc đó vẫn sẽ là lựa chọn khó khăn.
“Đã suy nghĩ kỹ chưa?”
“Là chiến đến cùng, hay là thoả hiệp?”
Huyền Không lão tổ nhìn thẳng vào tam đại Võ Tổ.
“Chúng ta…”
Cực Đạo Võ Tổ đang định lên tiếng thì một bóng người bỗng lướt qua tam đại Võ Tổ, đứng trong hư không.
“Lục Trường Sinh, ngươi…”
Khuôn mặt của Cực Đạo Võ Tổ hiện lên vẻ chấn động.
“Ba vị Võ Tổ vất vả rồi, tiếp theo có thể giao cho ta…”
Lục Trường Sinh cũng không đợi tam đại Võ Tổ nói chuyện mà bước từng bước về phía trước, dưới chân như có cầu thang, đi về phía Huyền Không lão tổ.
Hơn nữa, hắn cũng nhìn thẳng vào mắt Huyền Không lão tổ.
“Thứ ngươi muốn có, bí ẩn ngươi muốn biết đều ở trên người ta.”
“Thậm chí, có thể thứ trên người ta còn vượt qua sự tưởng tượng của ngươi.”
“Nhưng, ngươi lấy được sao?”
Giọng nói của Lục Trường Sinh rất nhẹ.
Nhưng lại nổ vang bên tai mọi người như tiếng sấm.
“Hửm?”
Bát Tí lão tổ, Huyền Không lão tổ đều đột nhiên ngẩng đầu lên.
Bọn họ nhìn về phía Lục Trường Sinh, tỏ ra rất kinh ngạc.
Lục Trường Sinh vậy mà lại đứng ra ư?
Chẳng lẽ Lục Trường Sinh không biết, bây giờ Huyền Không lão tổ đang có ý gì sao?
Tam Đại Võ Tổ đều muốn cản lại.
Nhưng, nhìn thấy vẻ mặt kiên định của Lục Trường Sinh, bọn họ lại im lặng.
Bọn họ rất nghi hoặc, cũng rất khiếp sợ.
Ở trong mắt bọn họ, Lục Trường Sinh chỉ là một võ giả Cực Cảnh.
Dù có cơ duyên ở Côn Ngô giới, thì đã sao?
Cùng lắm là ngang với Tôn Cảnh.
Còn Tổ Cảnh?
Bọn họ không dám nghĩ tới!
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn đứng ra không chút do dự.
“Ha, một Cực Cảnh cỏn con...”
Bát Tí lão tổ cười lạnh.
Bất kể hắn nhìn thế nào, thì Lục Trường Sinh cũng là Cực Cảnh.
Dù có bị Côn Ngô giới bài xích ra ngoài, có khả năng đã nắm giữ sức mạnh Tôn Cảnh.
Nhưng thế thì đã sao?
Lúc này đây, dường như bọn họ đều chủ động “Quên lãng” thông tin lấy được từ trong Côn Ngô giới.
Ở Côn Ngô giới, Lục Trường Sinh đã vô địch thiên hạ.
Thậm chí còn khống chế được cả đám thần triều đó.
Mà thần triều còn có thần vật trấn quốc!
Nhưng bọn họ đều không thèm nghĩ kỹ.
Thần vật trấn quốc có thể bùng phát ra sức mạnh Tổ Cảnh, làm sao Lục Trường Sinh khống chế thần triều được?
Đương nhiên, có thể có rất nhiều cách để giải thích.
Ví dụ, Lục Trường Sinh nắm giữ điểm yếu của thần triều. Hết chương 1294.



Bạn cần đăng nhập để bình luận