Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 393. Đao Lục Trường Sinh chém tiểu đội hàng đầu, chúng nhân kinh sợ! Vượt qua đầm lầy Hoàng Kim không ai địch nổi!



Chương 393. Đao Lục Trường Sinh chém tiểu đội hàng đầu, chúng nhân kinh sợ! Vượt qua đầm lầy Hoàng Kim không ai địch nổi!




Đầu tiên chiếm một chỗ có lợi, rồi lặng lẽ chờ Hoàng Kim Quả chín.
“Đúng vậy, chiếm một chỗ có lợi, tốt nhất là cách cây Hoàng Kim Quả gần nhất.”
“Nhưng những đội ngũ càng ở gần cây Hoàng Kim Quả, thì lại càng mạnh.”
“Mà những chỗ gần cây Hoàng Kim Quả, cũng bị chiếm sạch rồi.”
Vẻ mặt Liễu Uyên cũng dần trở nên ngưng trọng.
Rõ ràng, bọn họ tới muộn rồi.
“Không sao, đuổi những đội ngũ kia đi, cướp lấy chỗ cũng được!”
Lục Trường Sinh liếc mắt một cái lập tức nhìn trúng một vị trí.
Chỗ cách cây Hoàng Kim Quả gần nhất, cũng chỉ có khoảng mười trượng.
Chỉ cần nhảy một cái là tới được chỗ cây Hoàng Kim Quả.
Đó là vị trí hoàn hảo!
Nhìn theo ánh mắt Lục Trường Sinh, Liễu Uyên cũng nhìn thấy vị trí kia.
“Đó là... Tiểu đội Linh Khu?”
Sắc mặt Liễu Uyên chợt biến đổi.
“Lục Trường Sinh, chi bằng suy nghĩ lại một chút, đổi vị trí khác?”
“Tiểu đội Linh Khu không hề đơn giản. Thực lực của bọn họ không chỉ đứng đầu khu vực một Cổ Vực, mà bọn họ còn từng có một lần chiến tích chói mắt.”
“Bọn họ từng gặp phải một tôn vũ giả cảnh giới Thần Tàng, đại chiến chính diện, lại có thể toàn thân rút lui! Tuy có khả năng là dùng một chút bảo vật hệ thống Tiên đạo, nhưng có thể chống lại công kích của cường giả cảnh giới Thần Tàng cũng đủ để thấy thực lực tiểu đội Linh Khu đáng sợ đến mức nào.”
“Bọn họ chiếm lấy vị trí tốt nhất đầm lầy Hoàng Kim, những tiểu đội đứng đầu khác đương nhiên cũng chấp nhận.”
Liễu Uyên trầm giọng nói.
Tiểu đội Linh Khu có phải tiểu đội mạnh nhất khu vực tầng một Cổ Vực hay không, thì không rõ lắm.
Nhưng tiểu đội đứng đầu của hắn vậy mà cũng công nhận thực lực của tiểu đội Linh Khu.
Cảm thấy cứng chọi cứng với tiểu đội Linh Khu không có lời, thì chấp nhận để cho tiểu đội Linh Khu chiếm lấy vị trí tốt nhất.
“Chậm rãi bước từng bước một.”
“Ai biết những tiểu đội đứng đầu kia có bảo vật gì, lỡ tay đánh bay sạch Hoàng Kim Quả luôn thì phải làm sao?”
“Ta không muốn mạo hiểm! Phải chiếm vị trí tốt nhất.”
“Một khi Hoàng Kim Quả chín, ta phải chắc chắn có thể chạy tới cây Hoàng Kim Quả đầu tiên.”
“Hơn nữa, mục tiêu của chúng ta là hái toàn bộ Hoàng Kim Quả, trước sau gì cũng phải đánh một trận với tiểu đội Linh Khu.”
Giọng điệu Lục Trường Sinh rất kiên quyết.
Liễu Uyên trầm mặc một hồi nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
“Được, ngươi đã quyết định chiếm vị trí của tiểu đội Linh Khu trước, vậy thì tiểu đội Thiên Lân chúng ta đương nhiên kề vai sát cánh!”
Lời của Liễu Uyên cũng đại diện cho suy nghĩ của tiểu đội Thiên Lân.
Lúc này, đội ngũ chạy tới đầm lầy Hoàng Kim càng ngày càng nhiều.
Bọn họ cũng dừng chân không tiến.
Nhìn vị trí của một vài đội ngũ trong đầm lầy Hoàng Kim, ánh sáng trong mắt lập loè, đương nhiên cũng nghĩ tới cướp vị trí có lợi.
Hoàng Kim Quả còn chưa chín, nhưng tranh đấu và chém giết đã sớm bắt đầu rồi.
Cũng có rất nhiều đội ngũ biết tiểu đội Thiên Lân.
Dù sao, tiểu đội Thiên Lân đã phát triển thời gian rất dài.
Tuy không phải đội ngũ đứng đầu, nhưng cũng coi là đội ngũ lâu năm.
Nhưng mà lần trước tiểu đội Thiên Lân tiêu diệt tiểu đội Ngũ Phong, thì lại không giống lúc trước rồi.
Gần như là nháy mắt nhảy lên làm một trong đội ngũ đứng đầu.
Nhưng vẫn còn có vài người không tin phục lắm.
Dù sao, chuyện này thật sự có chút không thể tin được.
Lúc trước tiểu đội Thiên Lân cũng bị tiểu đội Ngũ Phong chèn tiếp cận đánh.
Suýt chút nữa toàn quân bị diệt.
Hiện tại là trực tiếp giết ngược rồi?
Không tận mắt nhìn thấy, bọn họ quả thật vẫn có một chút nghi ngờ.
“Đó là tiểu đội Thiên Lân sao?”
“Ta biết Liễu Uyên, đội ngũ kia chính là tiểu đội Thiên Lân.”
“Liễu Uyên cũng từng là nhân vật làm mưa làm gió, người nổi bật trong Cổ Vực Thiên Tông, nhưng hắn vẫn còn kém xa so với Từ Hạo Nhiên. Để hắn dẫn đầu tiểu đội Thiên Lân, sao có thể giệt sạch tiểu đội Ngũ Phong được?”
“Tin tức của ngươi bị chậm rồi. Tiểu đội Thiên Lân không phải nhờ vào Liễu Uyên để tiêu diệt tiểu đội Ngũ Phong, mà nhờ vào Lục Trường Sinh. Nghe nói Lục Trường Sinh chính là hạt giống chân truyền của Bắc Vực Thiên Tông, thực lực kinh người, lại có thể dùng sức một người giết sạch tiểu đội Ngũ Phong, ngay cả Từ Hạo Nhiên cũng không chạy trốn được.”
“Hạt giống chân truyền của Bắc Vực Thiên Tông? Chuyện này quả thật hiếm thấy, gần đây hạt giống chân truyền của năm vực cũng ít đi? Trung bình cũng phải mười mấy năm mới có hạt giống chân truyền ra đời.”
“Lục Trường Sinh có thể chém giết Từ Hạo Nhiên? Vẫn còn có chút không đáng tin...”
Rất nhiều vũ giả đều đang nhao nhao thảo luận.
Danh tiếng Lục Trường Sinh rất lớn.
Nhưng người thật sự từng gặp Lục Trường Sinh cũng rất ít.
Phần lớn người ở đây, thật ra cũng chưa từng gặp mặt Lục Trường Sinh.
Vì vậy, toàn bộ ánh mắt của họ đều đổ dồn lên người Lục Trường Sinh bên trong tiểu đội Thiên Lân.
Tin đồn có nhiều hơn nữa thì cũng là tin đồn.
Lục Trường Sinh có thể chém giết Từ Hạo Nhiên, cho đến bây giờ bọn họ vẫn có chút không dám tin.
Dù sao, Từ Hạo Nhiên ở khu vực tầng một Cổ Vực, tuyệt đối được coi là vũ giả Thần Cương đứng đầu.
Sức ảnh hưởng quá lớn!
Hiện tại Lục Trường Sinh chém Từ Hạo Nhiên, tất cả mọi người rất tò mò về Lục Trường Sinh.
Bọn họ cũng muốn nhìn tận mắt, mới có thể biết được thực lực của Lục Trường Sinh.
Hôm nay, có lẽ sẽ có cơ hội thấy thực lực của Lục Trường Sinh.
“Không biết tiểu đội Thiên Lân sẽ chọn đội ngũ nào?”
Mọi người cũng biết, tiểu đội Thiên Lân đang lựa chọn vị trí.
Dựa vào thực lực của tiểu đội Thiên Lân bây giờ, hoàn toàn có thể đi gần lên phía trên, có vị tốt hơn.
Hơn mười dặm?
Về cơ bản là không thể nào!
Dưới tình huống bị mọi ngươi chú ý, tiểu đội Thiên Lân cuối cùng đã hành động.
“Vèo”
Lục Trường Sinh nhảy một cái, nháy mắt đã tới vị trí cách gần nhất.
“Hử?”
Đội ngũ vị trí trên này, lập tức trở nên khẩn trương.
Dĩ nhiên, bọn cũng không sợ.
Dù sao, chỉ cần có thể chiếm được vị trí trong vòng mười dặm, thì cũng không phải là tiểu đội bình thường. Hết chương 393.



Bạn cần đăng nhập để bình luận