Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2153: Đánh bại phân thân của Chúa Tể, học phủ Vĩnh Hằng chấn động! (4)

Ví như tử khí.
Ví dụ như đại đạo tử vong vân vân.
Lục Trường Sinh cần đến vị diện tĩnh mịch có to tát quá không?
“Vũ trụ Tinh Oánh…”
Lục Trường Sinh lại điều tra kỹ càng.
Cuối cùng trong lòng hắn đã có quyết định, trước tiên đến vũ trụ Tinh Oánh!
Lục Trường Sinh đi tới chỗ “truyền tống trận” của học phủ Vĩnh Hằng.
“Ta muốn dùng quyền hạn của đệ tử chân truyền, tiến vào vũ trụ Tinh Oánh!”
Lục Trường Sinh nói thẳng.
Thực ra giữa các vũ trụ cũng có thể thiết lập đại trận truyền tống quy mô lớn.
Nhưng loại đại trận truyền tống này vô cùng quý giá, chỉ có Chúa Tể mới có thể bố trí, thậm chí còn phải dùng đến rất nhiều vật chất Bất Hủ.
Chi phí để xây dựng một đại trận truyền tống rất lớn.
Thường thì các vũ trụ sẽ không xây dựng đại trận truyền tống xuyên vũ trụ.
Nhưng vũ trụ Tinh Oánh thì khác.
Vũ trụ Tinh Oánh thuộc về “tài sản” của học phủ Vĩnh Hằng, hoàn toàn nằm dưới sự kiểm soát của học phủ.
Đối với các vũ trụ dưới trướng học phủ Vĩnh Hằng sẽ xây dựng đại trận truyền tống để trực tiếp truyền tống đến đó.
Mà chỉ có đệ tử chân truyền và Chúa Tể của học phủ Vĩnh Hằng mới có quyền hạn trực tiếp kích hoạt đại trận truyền tống, tiến vào các dị vũ trụ dưới trướng học phủ.
Nếu không ngay cả một số người làm việc trong học phủ Vĩnh Hằng cũng không có quyền sử dụng đại trận truyền tống.
“Xin chờ một chút.”
Người tiếp đón Lục Trường Sinh là một vũ trụ đại năng.
Hắn kiểm tra kỹ lưỡng thẻ thân phận của Lục Trường Sinh, xác nhận thân phận của đối phương xong mới gật đầu nói: “Để ngươi chờ lâu rồi, ngươi là đệ tử chân truyền xếp thứ chín của học phủ Vĩnh Hằng, có quyền sử dụng đại trận truyền tống của học phủ, ngươi chắc chắn điểm đến là vũ trụ Tinh Oánh chứ?”
“Chắc chắn.”
“Tốt! Để khởi động đại trận truyền tống xuyên vũ trụ khá phức tạp, cần một khoảng thời gian nhất định, xin chờ một chút.”
Lục Trường Sinh đợi khoảng một nén nhang.
“Đại trận truyền tống đã chuẩn bị xong, giờ ngươi có thể đến vũ trụ Tinh Oánh. Nhưng đây là truyền tống một chiều, nếu ngươi muốn từ vũ trụ Tinh Oánh trở về thì phải tự mình tìm đường trở về.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Mục đích thiết lập truyền tống một chiều rất đơn giản, để phòng ngừa một số tình huống bất ngờ.
Ví dụ như có người tấn công vào học phủ Vĩnh Hằng.
Dù khả năng này rất thấp nhưng không thể không đề phòng.
Vì vậy chỉ có thể truyền tống từ học phủ Vĩnh Hằng đến dị vũ trụ, mà không thể truyền tống từ dị vũ trụ tới học phủ Vĩnh Hằng.
Lục Trường Sinh đứng vào giữa đại trận truyền tống.
“Vù vù.”
Ngay sau đó đại trận khởi động.
Thân ảnh Lục Trường Sinh biến mất trong nháy mắt.
Truyền tống xuyên vũ trụ có áp lực rất lớn.
Lục Trường Sinh cảm nhận được áp lực khủng khiếp này, e rằng ngay cả kẻ siêu thoát nhất cảnh cũng không chịu nổi, sẽ bị áp lực này nghiền thành tro bụi chỉ trong nháy mắt.
Chỉ có vũ trụ đại năng nhị cảnh mới có thể chịu được áp lực khủng khiếp này.
Kích thước vị diện Chân giới còn lại của Lục Trường Sinh thực ra không quá lớn.
Vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.
Cần một khoảng thời gian nhất định.
Nhưng chịu đựng áp lực truyền tống thật ra không thành vấn đề.
Dù Lục Trường Sinh chưa hoàn toàn khôi phục nhưng thực lực của hắn cũng rất mạnh mẽ, hoàn toàn có thể ứng phó với mọi tình huống.
Huống chi dị vũ trụ do học phủ Vĩnh Hằng quản lý, tại vũ trụ Tinh Oánh vốn không có nguy hiểm gì.
Nguy hiểm duy nhất có lẽ là do vũ trụ Tinh Oánh sắp sụp đổ.
“Xoẹt.”
Thân ảnh Lục Trường Sinh khẽ rung lên.
Hắn đã được dịch chuyển tới vũ trụ Tinh Oánh.
Ngay khi bước vào vũ trụ Tinh Oánh, Lục Trường Sinh đã cảm nhận được tình cảnh của vũ trụ này.
Thực tế tình hình không mấy khả quan.
Quả thực là sắp sụp đổ tới nơi rồi.
Khắp nơi đều là hơi thở tử vong, hầu như không có sự sống nào tồn tại.
Tuy nhiên với Lục Trường Sinh thì đây lại là chuyện tốt.
Hắn đang cần vị diện tĩnh mịch.
Càng nhiều vị diện tĩnh mịch càng tốt.
Vậy nên vũ trụ Tinh Oánh hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Lục Trường Sinh.
Hơn nữa vũ trụ Tinh Oánh tuy có vẻ sắp sụp đổ.
Nhưng không giống với vũ trụ Minh La.
Trông có vẻ vũ trụ Tinh Oánh còn có thể trụ vững một thời gian dài nữa.
Vài vạn năm?
Hoặc thậm chí là vài chục vạn năm cũng chưa biết chừng.
Lần này Lục Trường Sinh có thể yên tâm tu luyện tại đây, không cần lo lắng về vấn đề vũ trụ sụp đổ.
Điều duy nhất khiến Lục Trường Sinh cảm thấy tiếc nuối là vũ trụ Tinh Oánh quá nhỏ.
Nhỏ hơn bất cứ vũ trụ nào Lục Trường Sinh từng thấy.
Thậm chí có thể gọi là một “vũ trụ tí hon”.
Tuy nhiên có thể tìm được vị diện tĩnh mịch cũng không tệ rồi.
Còn về việc vũ trụ Tinh Oánh quá nhỏ?
Đó không phải điều mà Lục Trường Sinh có thể quyết định.
“Thời gian tu luyện của ta dù có muộn cũng không thể quá vạn năm, bởi kỳ hạn trở thành đệ tử chân truyền của ta chỉ có vạn năm.”
“Trước vạn năm phải kết thúc tu luyện, nếu không sẽ mất tư cách sử dụng thuyền thời không…”
Trong lòng Lục Trường Sinh đã có kế hoạch.
Lần này hắn sẽ tĩnh tâm tu luyện.
Nơi đây có rất nhiều vị diện tĩnh mịch, Lục Trường Sinh có thể yên tâm cắn nuốt.
Hơn nữa Lục Trường Sinh sẽ không còn cắn nuốt chậm rãi như trước.
Vị diện Chân giới của hắn ngày càng rộng lớn, hiệu suất cắn nuốt cũng càng cao.
Hắn cũng muốn xem xem, kích thước vị diện Chân giới của mình có giới hạn hay không?
“Bắt đầu thôi…”
Lục Trường Sinh trực tiếp mở rộng vị diện Chân giới.
Vừa bắt đầu cắn nuốt đồng thời cũng khôi phục kích thước của vị diện Chân giới.
Hai việc này thậm chí còn có thể thúc đẩy lẫn nhau.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Một trăm năm, năm trăm năm, một nghìn năm, hai nghìn năm…
Lục Trường Sinh chưa bao giờ bế quan một thời gian dài như vậy.
Nhưng đối với những vũ trụ đại năng nhị cảnh mà nói.
Tu luyện vài nghìn năm vốn không đáng gì, đây là chuyện hết sức bình thường.
Lục Trường Sinh không còn quan tâm đến chuyện của học phủ Vĩnh Hằng nữa.
Hắn cũng không trở về đại vũ trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận