Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 749: Tiến độ của ba loại Thánh Thể tăng nhanh! Thành Thiên Thánh gửi tin, uy hiếp từ Võ Thánh! (3)

Chương 749: Tiến độ của ba loại Thánh Thể tăng nhanh! Thành Thiên Thánh gửi tin, uy hiếp từ Võ Thánh! (3)
"Thương hội Hắc Quang uy hiếp thương hội Lý thị thế nào?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Cách làm của thương hội Hắc Quang rất đơn giản. Bọn hắn cưỡng ép tất cả các nhà cung cấp hàng hóa và đối tác làm ăn của thương hội Lý thị phải chặt đứt quan hệ với thương hội chúng ta."
"Bọn hắn dùng võ lực. Mà thương hội Lý thị chúng ta lại không thể ra sức bảo vệ những đồng bạn làm ăn kia, thế nên những bạn làm ăn kia đều rất thất vọng, tất nhiên là chỉ có thể quay sang thương hội Hắc Quang."
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Nghĩa là thương hội Hắc Quang đã sử dụng tới vũ lực.
Thánh Thổ dù sao cũng là thế giới kẻ mạnh làm vua.
Làm ăn thật ra cũng phải dựa vào võ lực.
Ngay cả khả năng bảo vệ đối tác làm ăn mà thương hội Lý thị cũng không có, vậy thì những đối tác kia làm sao có thể tiếp tục làm ăn với họ được?
Dần dà thương hội Lý thị sẽ tự sụp đổ.
"Không có khả năng Võ Thánh của thương hội Hắc Quang tự mình ra tay, chẳng lẽ thương hội Lý thị lại không nghĩ tới chuyện phản kích à?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Thương hội Lý thị chúng ta có tổ chức nhân thủ để phản kích chứ."
"Nhưng ở phương diện võ giả Thần Thông, thương hội Lý thị chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ của thương hội Hắc Quang."
"Huống chi vị Võ Thánh kia của thương hội Hắc Quang đã lên tiếng, võ giả Thần Thông nào dám ra tay thì Võ Thánh của thương hội Hắc Quang sẽ tự mình ra tay trấn áp kẻ đó."
"Bởi vậy ngay cả việc thuê võ giả Thần Thông chúng ta cũng không thể làm được."
"Hiện tại chỉ có thể co cụm dần lại, cố gắng hết sức rút việc làm ăn về thành Thiên Thánh. Nhưng làm như vậy thì thương hội Lý thị chúng ta cũng chẳng khác nào xong đời."
Lục Trường Sinh minh bạch.
Một thương hội không thể cam đoan về hàng hóa của mình, ví dụ như ngay cả Thiên Linh Thủy cũng không có, vậy thì còn gọi gì là thương hội lớn nữa?
Dần dà, tất nhiên việc làm ăn của bọn hắn sẽ rớt xuống nghìn trượng, không còn ai tới thương hội Lý thị để mua bán nữa.
Lý Quang nói xong thì lặng im.
Căn phòng lập tức rơi vào tĩnh lặng.
Lục Trường Sinh khẽ nheo mắt.
Hắn nhìn thoáng qua Lý Quang, trầm giọng hỏi: "Lý huynh, Võ Thánh của thương hội Hắc Quang rất mạnh à?"
Lý Quang kinh ngạc nhìn Lục Trường Sinh một lát, nhưng vẫn lắc đầu nói: "Cũng không phải là quá mạnh, chỉ là Võ Thánh bình thường thôi. Nếu lão tổ không bị thương thì thừa sức chèn ép Võ Thánh của thương hội Hắc Quang."
"Thậm chí, lão tổ liều mạng, mặc kệ thương thế tái phát thì cũng có thể đánh bại Võ Thánh của thương hội Hắc Quang."
"Thế nhưng một lần, hai lần như thế... Nếu Võ Thánh của thương hội Hắc Quang cứ khiêu khích hết lần này tới lần khác thì lão tổ sẽ phải ra tay thêm vài lần, vậy có khả năng ngay cả tính mạng cũng không giữ nổi..."
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Võ Thánh của thương hội Hắc Quang không được coi là mạnh.
Lão tổ của gia tộc Lý thị nếu liều mạng, mặc kệ vết thương trở nặng, cũng có thể đánh bại được Võ Thánh của thương hội Hắc Quang, thế nhưng hắn lại không thể giết chết đối thủ được.
Không thể giết chết thì đây sẽ là hậu họa vô tận.
Cứ khiêu khích hết lần này tới lần khác như vậy, thương hội Lý thị lấy cái gì ra để đối phó với thương hội Hắc Quang đây?
"Lý huynh, chuyện này kỳ thật bởi vì Cổ Vực mà ra."
"Vậy sự kiện này cứ để ta xử lý đi."
Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng.
Lời của Lục Trường Sinh khiến Lý Quang sững người.
"Lục huynh, ngươi muốn ra tay ư?"
"Nhưng mà Võ Thánh của thương hội Hắc Quang..."
Lục Trường Sinh khoát tay áo nói: "Võ Thánh sẽ không dễ dàng ra tay như vậy đâu, dù sao cũng phải e dè lão tổ Lý thị."
"Huống chi dù Võ Thánh ra tay thì Lục mỗ cũng không đến mức không có chút sức chống trả nào."
"Đến lúc đó, cùng lắm thì rút đi là xong."
"Chỉ cần không đối mặt với Võ Thánh, vậy thì những võ giả Thần Thông khác của thương hội Hắc Quang đến bao nhiêu người Lục mỗ sẽ giết bấy nhiêu!"
"Một mực kéo dài như thế, nhìn xem ai hao tổn hơn ai?"
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên vẻ tàn nhẫn.
Lý Quang cau mày.
Hắn biết, Lục Trường Sinh nói thì dễ dàng nhưng kỳ thật rất khó.
Võ Thánh ra tay liệu Lục Trường Sinh có thể ngăn cản không?
Hắn không có tự tin như Lục Trường Sinh.
Một khi Võ Thánh đã ra tay, võ giả cảnh giới Thần Thông nào có thể là đối thủ?
Đừng nói ngăn cản một chút, không bị giết ngay lập tức đã coi như là có chút thủ đoạn hơn người.
Dù Lục Trường Sinh ngưng tụ ra Vô Lượng Thần Thông nhưng Lý Quang không cảm thấy Lục Trường Sinh có thể sánh với Võ Thánh.
"Lục huynh, chuyện này quá nguy hiểm..."
Lý Quang không đồng ý.
Hắn thà để gia tộc Lý thị ẩn núp một đoạn thời gian, nhường đối thủ một bước còn hơn.
Dù sao có lão tổ ở đây, gia tộc Lý thị không có khả năng bị tiêu diệt. Hơn nữa bọn hắn còn có hy vọng là Lục Trường Sinh, có thể ẩn nấp mấy năm, chờ Lục Trường Sinh thành tựu Võ Thánh.
Đến lúc đó, dựa vào Vô Lượng Thần Thông ngưng tụ ra Thánh Thể, Lục Trường Sinh còn không thể áp chế Võ Thánh của thương hội Hắc Quang hay sao?
Cho nên giờ phải nhịn!
"Lục huynh, lần này ta gửi tin cho ngươi để ngươi trở về một chuyến chỉ là để ngươi sắp xếp công việc của Thánh Thổ Thiên Tông thôi. Sắp tới, Thánh Thổ Thiên Tông nên khiêm nhường một chút, bắt đầu ẩn nấp, chứ không phải ta muốn ngươi trở về liều mạng cùng thương hội Hắc Quang."
Lý Quang mỗi chữ mỗi câu đều nói rất nghiêm túc.
Hắn không để Lục Trường Sinh trở về liều mạng.
"Được rồi, chuyện này cứ quyết định như thế đi."
"Ngay ngày mai, ngươi dẫn theo võ giả của thương hội, ta lại dẫn thêm một số người của Thánh Thổ Thiên Tông tới thành Thiên Quang một chuyến."
"Có chuyện gì cũng phải giải quyết ngay trước mặt."
Lục Trường Sinh chém đinh chặt sắt, đã làm ra quyết định.
Lý Quang do dự một lát, cuối cùng vẫn gật đầu nói: "Được, nếu như phải đi, ta sẽ xin chỉ thị lão tổ, bất kể thế nào cũng phải để lão tổ cùng đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận