Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1290. Một kiếm chém tam đại Võ Tổ! Lục Trường Sinh ra tay!



Chương 1290. Một kiếm chém tam đại Võ Tổ! Lục Trường Sinh ra tay!




“Ngươi vừa mới quay về từ nơi đó, hẳn là biết biến số trong Côn Ngô giới.”
“Nói cho bổn tọa biết, rốt cuộc Côn Ngô giới đã xảy ra biến số gì?”
Khí thế che trời lấp đất của vị Tổ Cảnh khủng bố này tràn ngập trong hư không Giới Hải.
Uy áp của hắn như muốn làm người ta không thể hít thở!
Yên tĩnh!
Toàn bộ hư không vô cùng yên tĩnh.
Từng ánh mắt dừng trên người Lục Trường Sinh.
“Đó là… Bát Tí lão tổ?”
“Đúng vậy, chính là Bát Tí lão tổ! Bát Tí lão tổ này chính là lão tổ tộc Bát Tí, thực lực vô cùng khổng bố trong số các vị Tổ Cảnh. Hơn nữa, tính cách của người này táo bạo, căn bản không quan tâm đến thân phận, một lời không hợp là sẽ ra tay đánh giết tiểu bối. Là một vị Tổ Cảnh vô cùng khủng bố trong Giới Hải.”
“Người kia trông rất lạ, hắn là ai thế?”
“Vừa rồi nhìn, có vẻ hắn bị Côn Ngô bài xích ra ngoài, vậy hẳn là Cực Cảnh lúc trước tiến vào Côn Ngô giới. Bây giờ hắn bị bài xích ra ngoài, chắc chắn là có được cơ duyên, tấn chức Tôn Cảnh.”
“Xem như hắn xui xẻo, vừa quay về Giới Hải đã gặp phải Bát Tí lão tổ. Chỉ cần hơi vô ý thôi là sẽ có nguy cơ mất mạng!”
Hiển nhiên rất nhiều người đều quen biết Bát Tí lão tổ.
Nét mặt của cả đám đều vô cùng nghiêm trọng, cung cảm thấy tiếc hận thay vị cao thủ xa lạ này.
Gặp phải Bát Tí lão tổ, chỉ có thể tự nhân xui xẻo mà thôi.
Cách duy nhất là dỗ cho Bát Tí lão tổ vui vẻ, không thể làm đối phương không vui được.
Một khi Bát Tí lão tổ không vui, vậy thì những người khác gặp xui xẻo rồi.
“Hử?”
“Ngươi đang nói chuyện với ta à?”
Lục Trường Sinh nhíu mày lại.
Hắn ngẩng đầu lên.
Trong chớp mắt vừa rồi, Lục Trường Sinh đã từ Côn Ngô giới trở về Giới Hải.
Sau đó, hắn đã tiếp thu ký ức của phân thân trong Giới Hải.
Đó là một lượng lớn ký ức và các loại cảm ngộ khi luyện hóa mảnh vỡ Võ Đạo.
Lục Trường Sinh cũng để lại một ít phân thân trong Giới Hải.
Những phân thân đó cũng đang luyện hóa mảnh vỡ Võ Đạo.
Đương nhiên, không dễ gì để đạt được mảnh vỡ Võ Đạo.
Đặc biệt là lúc trước Lục Trường Sinh còn cướp đoạt mảnh vỡ Võ Đạo một lượt.
Nên bây giờ số lượng mảnh vỡ Võ Đạo rất ít.
Hơn nữa, số lượng mảnh vỡ Võ Đạo đạt được mỗi năm cũng không cố định.
Nhưng tổng hợp lại, trong khoảng mười một năm qua, mỗi năm Lục Trường Sinh đều có thể tăng thêm năm mươi vạn điểm ngộ tính.
Mười một năm chính là năm trăm năm mươi vạn điểm ngộ tính.
Lúc trước hắn ở Côn Ngô giới, ngăn cách với Giới Hải nên không thể liên hệ với phân thân trong Giới Hải, tất nhiên cũng không thể mượn dùng phân thân trong Giới Hải để tăng ngộ tính.
Nhưng bây giờ, hắn đã trở về Giới Hải.
Toàn bộ tích lũy, cảm ngộ trong gần mười một năm cũng đều dung hợp với Lục Trường Sinh.
Đương nhiên, đủ loại cảm ngộ về Hồng Trần Tiên Lục Trường Sinh có được ở Côn Ngô giới cũng tương thông với phân thân ở Giới Hải.
Sau khi nhận được số điểm ngộ tính này, điểm ngộ tính của hắn cũng đã vượt qua sáu trăm tám mươi vạn.
Tuy còn cách một trăm triệu một khoảng, nhưng cũng không còn xa nữa.
Trong lúc Lục Trường Sinh đang đắm chìm trong những ký ức và cảm ngộ vừa dung hợp trong não, chuẩn bị xem giao diện thuộc tính thì lại cảm nhận được một khí tức khủng bố, làm hắn bừng tỉnh.
Đó là khí tức của Tổ Cảnh!
Vậy nên mới có cảnh tượng vừa rồi.
Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn về phía Bát Tí lão tổ.
Hắn hơi không vui.
Dù là ai bị ép bừng tỉnh cũng sẽ không vui.
Có điều, thái độ này của Lục Trường Sinh lại làm Bát Tí lão tổ tức giận.
Tính tình của hắn vốn nóng nảy.
Hắn đã phái bai nhiêu cường giả của tộc Bát Tí vào cơ chứ?
Kết quả thì sao hả?
Một người cũng không quay về.
Càng đừng nói là thám thính được cơ duyên gì cho hắn.
Bây giờ nhìn thấy Lục Trường Sinh như nhìn thấy cơ duyên lớn.
Đương nhiên trong lòng cảm thấy hơi không vui rồi.
Nhưng hắn không ngờ Lục Trường Sinh lại dám chất vấn hắn!
“Chậc, tiểu bối nhà ai mà dám chất vấn bổn tọa?”
“Bổn tọa hỏi gì thì ngươi trả lời đó! Nếu không, lão tổ nhà ngươi cũng chưa chắc có thể cứu ngươi đâu!”
Bát Tí lão tổ lạnh lùng cười một tiếng.
Tất nhiên hắn biết, người có thể tiến vào Côn Ngô giới thì đều có bối cảnh, chắn chắn là thế lực Tổ Cảnh.
Nhưng thế thì sao nào?
Chẳng lẽ hắn còn phải sợ những thế lực Tổ Cảnh khác à?
Bát Tí lão tổ cũng không phải một mình!
“Bát Tí lão tổ! Ngươi khinh Tiên Võ giới ta không có ai sao?”
Lúc này, một giọng nói vang dội truyền tới.
Võ Tổ!
Hơn nữa còn là Cực Đạo Võ Tổ!
Có thể nói là Tổ Cảnh đứng đầu Tiên Võ giới!
Tam đại Võ Tổ vẫn luôn để ý tình huống trong Côn Ngô giới.
Ba người bọn họ thay phiên nhau canh giữ ở đây.
Nguyên nhân bọn họ phải làm vậy chính là vì sợ xảy ra chuyện.
Dù sao Giới Hải cũng là nơi cá lớn nuốt cá bé.
Tam đại Võ Tổ Tiên Võ giới cũng không biết thâu tóm bao nhiêu chủng tộc, thế giới.
Nếu có người đạt được cơ duyên từ Côn Ngô giới, quay về Giới Hải mà không có Tổ Cảnh bảo vệ thì sẽ khá là nguy hiểm.
Rất nhiều Tổ Cảnh không để ý mặt mũi, bọn họ không sợ ỷ lớn hiếp nhỏ.
Dù sao hậu bối của mình hoặc người mình phái đi không đạt được cơ duyên, vậy sẽ cướp đoạt những người đạt được cơ duyên khác.
“Hử?”
“Tiên Võ giới, Cực Đạo Lão tổ!”
“Không ngờ cuối cùng Tiên Võ giới của ngươi cũng đã có người có thể đạt được cơ duyên từ Côn Ngô giới và trở về.”
“Bổn toạ chỉ muốn hỏi biến cố trong Côn Ngô giới mà thôi, gần đây có tin truyền ra, hình như nơi đó vừa xảy ra biến cố to lớn nào đó.”
Bát Tí lão tổ vốn kiệt ngạo khó thuần, không phục một ai.
Nhưng sau khi nhìn thấy Cực Đạo Lão tổ, Bát Tí lão tổ cũng đã bình tĩnh lại.
Cực Đạo Lão tổ không phải người dễ chọc!
Hoặc có thể nói rằng, tam đại lão tổ của Tiên Võ giới đều không phải người dễ chọc!
Trong Giới Hải, tuy Tiên Võ giới không phải thế lực đứng đầu, nhưng thật ra thực lực không yếu. Hết chương 1290.



Bạn cần đăng nhập để bình luận