Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 848: Tự nghĩ ra Cực Hạn Võ Đạo Lưu! Hai Ám Kình bộc phát, sư phụ chấn động! (2)

Chương 848: Tự nghĩ ra Cực Hạn Võ Đạo Lưu! Hai Ám Kình bộc phát, sư phụ chấn động! (2)
Nhưng Lục Viễn lại thích luyện võ, khi lên đại học âm thầm luyện võ.
Nếu không nhờ giải thi đấu Võ đạo lần này, cha mẹ Lục Viễn cũng không biết hắn đang luyện võ.
Lục Trường Sinh bị cha mẹ nghiêm cấm không được tiếp tục luyện võ, nhưng hắn không để tâm.
Trong khoảng thời gian này, hắn thật sự là cần tĩnh dưỡng thật tốt.
Vì vậy cũng không có dự định tiếp tục luyện võ.
Nhưng không luyện võ không có nghĩa là Lục Trường Sinh không suy nghĩa, làm sao để ngưng tụ Võ đạo trong thế giới này.
Thế giới này cũng có internet.
Hơn nữa internet là đồ tốt.
Trên internet, từ Minh Kình đến Cương Kình, gần như cái gì cần có đều có.
Dựa vào ngộ tính và tu vi mạnh như thác đổ của Lục Trường Sinh, cho dù tới giờ chưa từng luyện qua thứ gọi là võ thuật, hắn cũng biết bản chất võ thuật của thế giới này.
Minh Kình đến Cương Kình, về bản chất nó vẫn là một loại võ thuật.
Là lợi dụng các loại kỹ xảo, đánh bại đối thủ.
Hoặc là nói, đây là một loại thủ đoạn dùng cho thực chiến, là kỹ thuật giết người.
Hiện tại toàn bộ thế giới này đang trong thời bình.
Mà ở thời bình, kỹ thuật giết người không có đất dụng võ.
Vì vậy võ thuật xuống dốc cũng rất bình thường.
Nhưng cho dù võ thuật không xuống dốc, hiện tại Lục Viễn đối với võ thuật, cũng không có suy nghĩ gì.
Bởi vì, hắn biết võ thuật đi nhầm đường rồi.
“Võ thuật, dù luyện thế nào cũng chỉ nâng cao kỹ xảo thôi.”
“E là có đạt tới Cương Kình, đối mặt súng đạn thực tế cũng không có tác dụng quá lớn.”
“Có một câu nói đã từng lưu truyền vô số vòng, ngoài mười bước, súng nhanh. Trong mười bước, súng vừa nhanh vừa chuẩn.”
“Tuy có thể là một lời trêu đùa, nhưng không thể nghi ngờ là đối mặt súng đạn không hề có tác dụng.”
“Nguyên nhân rất đơn giản, võ thuật cũng không phải Võ đạo, không có cách nào bước lên con đường Siêu Phàm!”
Trong ánh mắt Lục Trường Sinh lóe ra một tia tinh mang.
Hắn biết rõ, nếu muốn ngưng tụ ra Võ đạo, nhất định phải đem võ thuật đẩy lên giai đoạn Siêu Phàm.
Siêu Phàm như thế nào?
Trong Thánh thổ, thật ra thì cảnh giới Thần Lực chính là Siêu Phàm.
Nhưng ở cái thế giới này, lại không có các nào luyện thành cảnh giới cảnh giới Thần Lực.
Hơn nữa, phương pháp tu luyện còn thừa lại trong Võ đạo, lại không có một chút tác dụng trong cái thế giới này.
Cái thế giới này, ngay cả một chút linh khí cũng không có.
Khó trách mức phản ứng năng lượng thấp như vậy.
Ở dạng thế giới này, muốn đi tới con đường Siêu Phàm, ngưng tụ ra Võ đạo, khó khăn rất lớn.
Chẳng qua, cũng không phải là không có cách.
“Võ thuật hay những thủ đoạn khác của cái thế giới này, không có cách đi tới con đường Siêu Phàm, vậy thì ta đây tự nghĩ!”
Trong khoảng thời gian này Lục Trường Sinh ở trong nhà tĩnh dưỡng, vẫn luôn suy nghĩ làm sao để tự nghĩ ra một phương pháp Võ đạo có thể bước lên con đường Siêu Phàm.
“Tuy thế giới này không giống, quy tắc không giống, thậm chí cơ thể con người cũng khác nhau, nhưng cũng có một vài thứ gì đó giống nhau.”
“Ví dụ như thứ cơ bản nhất của sinh linh, cách thu thập năng lượng, đều dựa vào thức ăn, dựa vào ăn.”
“Ngoại giới không có linh khí, vậy thì lấy từ thức ăn.”
“Cơ thể con người rất yếu ớt, nhưng cơ thể con người có thể sinh trưởng trổ mã, thậm chí khác biệt giữa người với người còn rất lớn. Như vậy, hoàn toàn có thể lợi dụng việc sinh trưởng trổ mã này.”
“Lợi dụng thức ăn, hấp thu năng lượng từ đồ ăn, thúc đẩy cơ thể không ngừng sinh trưởng phát triển, đến khi đạt tới cực hạn, lại tiếp tục khống chế cơ thể sinh trưởng, tiếp tục hấp thụ lượng lớn đồ ắn.”
“Dưới vài tình huống nào đó, có thể tăng trưởng lần hai, trổ mã hai lần!”
“Thậm chí, có thể ba lần, bốn lần, năm lần...”
Lục Trường Sinh càng nghĩ lại càng cảm thấy có thể thử một phen.
Trong đầu Lục Trường Sinh có một quyển công pháp, là một môn võ công cấp bậc Thần Lực.
Chính là khiến người ta không ngừng khai phá tiềm năng cơ thể, không ngừng thúc đẩy cơ thể sinh trưởng, trổ mã.
Nhưng ở Thánh thổ, loại võ công này thật sự vô dụng.
Dù sao, cảnh giới Thần Lực trở lên là Thần Tàng, trên Thần Tàng là Đạo Cơ.
Mỗi lần tăng lêm một cảnh giới, đó chính là tăng trưởng gấp mười lần, trăm lần.
Đừng nói là hai lần sinh trưởng trổ mã, cho dù mười lần, hai mươi lần sinh trưởng trổ mã thì có làm sao?
Về cơ bản là không đáng nhắc tới.
Nhưng ở thế giới này thì lại không giống.
Nếu như có thể tăng trưởng lần hai, vậy thì tương đương với phá vỡ giới hạn sinh mệnh.
Thậm chí, nghĩ cách tiếp tục tăng trưởng lần ba, lần bốn, lần năm.
Cuối cùng có một ngày, số lượng thay đổi dẫn tới biến hoá, có thể bước vào Siêu Phàm!
Mà hôm nay, thân thể Lục Trường Sinh hoàn toàn khỏi hẳn, cũng là lúc Lục Viễn bắt đầu nếm thử bước đầu tiên của “tu luyện” rồi.
“Võ đạo cũng tốt, tiên đạo cũng được, đều thuộc về tu luyện.”
“Phàm là bước trên còn đường Siêu Phàm, toàn bộ đều là tu luyện.”
Hôm nay Lục Trường Sinh sẽ phải bước bước đầu tiên lên tu luyện rồi.
Bất kể ngộ tính hắn cao bao, bất kể cảnh giới hắn cao bao nhiêu, bất kể pháp môn tu luyện suy diễn hoàn thiện cỡ nào.
Nhưng thực tế mới là chân lý.
Lục Trường Sinh phải tự trải nghiệm một phen.
“Bắt đầu đi.”
Lục Trường Sinh ngồi ở trong phòng.
Tâm niệm hắn vừa động.
Ý thức quan sát từng chút bên trong bên ngoài cơ thể.
Giống như mỗi chỗ đều rõ ràng rành mạch.
Thậm chí hắn có thể tiến sâu vào tế bào, thậm chí là gen.
Chẳng qua, đây là năng lực ý thức Địa Thánh của hắn làm.
Nhưng ý thức không thể thay đổi bất kỳ điều gì.
Chẳng qua, nếu như dùng ý thức siêu mạnh của hắn, khống chế từng bộ phận cơ thể, hơn nữa quan sát tình huống từng chỗ một của cơ thể dùng để luyện võ, nó quả thật là quá phù hợp.
Cho nên, Lục Trường Sinh khống chế “dạ dày” của mình, bắt đầu tiêu hóa thức ăn nhanh chóng.
Chất dinh dưỡng trong đồ ăn bắt đầu vận chuyển đến khắp nơi trong cơ thể.
Sau đó Lục Trường Sinh khống chế những chất dinh dưỡng này, dùng để tăng cường cơ bắp, da, xương, nội tạng, v.v của cơ thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận