Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 859: Lục Viễn đá quán, một chưởng vỡ đầu! Cực Hạn Võ Đạo vang danh thành phố Bàn! (4)

Chương 859: Lục Viễn đá quán, một chưởng vỡ đầu! Cực Hạn Võ Đạo vang danh thành phố Bàn! (4)
Mặt đất chấn động.
“Tới, đánh chết ta đi!”
“Dùng Bão Hùng Kình mạnh nhất của ngươi tới đánh chết ta đi!”
Âm thanh Lục Viễn giống như tiếng gầm thét.
Hắn vừa xông lên, thật sự có loại uy thế đáng sợ, khiến lòng người run sợ.
“Như ngươi mong muốn.”
“Bão Hùng Kình, Hùng Bão!”
Lưu Thiên Hùng động.
Hắn phóng thẳng về phía Lục Trường Sinh.
Hơn nữa, cả người giống như một con gấu đen, mở lòng bàn tay lớn như quạt hương bồ ra, hai cái tay mạnh mẽ ôm về phía Lục Viễn.
“Uỳnh”
Lưu Thiên Hùng ôm lấy Lục Viễn.
Thậm chí, tại khoảnh khắc ôm nhau, Lưu Thiên Hùng không hề giữ lại chút nào, nháy mắt bộc phát Ám Kình.
Ám Kình nhập vào cơ thể, giống như không có bất kỳ trở ngại nào, trong lòng Lưu Thiên Hùng vui mừng.
Bão Hùng Kình của hắn vô cùng bá đạo, môt khi bị đánh trúng, tiến vào trong cơ thể, không chết thì cũng phải trọng thương.
Người bình thường gặp phải Bão Hùng Kình của hắn, gần như là có thể trốn thì trốn.
Ai mà ngờ, Lục Viễn lựa chọn để cho hắn ôm?
Quả thật là tự tìm đường chết!
Nhưng mà, thời gian trôi qua từng chút một.
Lưu Thiên Hùng cảm thấy bất thường.
Sao Lục Viễn vẫn còn chưa ngã xuống?
Hắn không nhịn được ngẩng đầu, nhìn Lục Viễn.
Khuôn mặt Lục Viễn bình tĩnh, thậm chí trên mặt còn lộ ra một tia nghi hoặc.
“Bão Hùng Kình của ngươi đâu?”
“Là cái này?”
Thậm chí Lục Viễn còn không có cảm giác gì.
“A...”
Lưu Thiên Hùng đã dùng hết khí lực.
Thậm chí mặt cũng đỏ lên rồi.
Hắn muôn ôm ngã Lục Viễn.
Kết quả lại phát hiện, Lục Viễn vẫn không nhúc nhích.
Giống như hắn đang ôm không phải người, mà là một ngọn núi.
“Bỏ đi, không nên trông mong ngươi có cái gì.”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Sau đó, hắn trực tiếp xách cổ áo Lưu Thiên Hùng, nhấc Lưu Thiên Hùng lên.
Loại giống như túm gà còn, xách Lưu Thiên Hùng trong tay, quả thật là một sự châm biếm to lớn đối với Lưu Thiên Hùng.
Lưu Thiên Hùng bị Lục Viễn nhấc lên.
Trong lòng lập tức vô cùng kinh hoảng, cố gắng đánh từng phát Ám Kình ra.
Nhưng mà những phát Ám Kình này đánh vào người Ám Kình, lại giống như đá chìm đáy biển, cơ bản không có chút phản hồi nào.
“Sao có thể?”
“Không lẽ cơ thể Lục Viễn làm bằng sắt sao?”
“Chỉ sợ tông sư Đan Kình, cũng không dám bảo hoàn toàn đón được vài phát Ám Kình của ta, trừ khi là tông sư Cương Kình, có thể đem trải rộng Kình toàn thân, mới có thể cản Ám Kình.”
Lưu Thiên Hùng mở to hai mắt nhìn, quả thực không thể tin được cảnh tượng trước mặt.
Ám Kình của hắn, mất đi hiệu lực rồi.
Nhưng mà vừa rồi hắn cảm nhận rất rõ ràng.
Thân thể Lục Viễn chính là huyết nhục.
Chẳng qua thoạt nhìn có chút cường tráng một chút thôi.
Nhưng cho dù là người cường tráng, cũng không chịu được Ám Kình của hắn.
Sao Lục Viễn lại có thể giống như người không có chuyện gì?
Đương nhiên Lưu Thiên Hùng không biết, Cực Hạn Võ Đạo Lưu của Lục Viễn, đặc biệt tăng cường tố chất thân thể.
Cơ bắp, xương cốt, máu, da, vân vân, tăng tường toàn bộ phương diện.
Ám Kình, xuyên được qua da, nhưng không xuyên được qua cơ bắp.
Cơ bắp toàn thân Lục Viễn, giống như tường đồng vách sắt, chặn lại Ám Kình.
Không có Ám Kình, tố chất thân thể Lưu Thiên Hùng, cũng chỉ tốt hơn so với người bình thường một chút thôi.
Sao có thể so sánh được với Lục Trường Sinh?
“Bịch”
Lục Viễn trực tiếp ném thẳng Lưu Thiên Hùng ra ngoài bằng một tay, nặng nề đập trên mặt đất.
Toàn thân Lưu Thiên Hùng bị va đập đến choáng váng đầu óc, suýt chút nữa không bò dậy nổi.
Cái này, vẫn là Lục Viễn hạ thủ lưu tình.
Nếu không trực tiếp đập thẳng xuống đất, có thể trực tiếp đập võ đầu Lưu Thiên Hùng.
“Sư phụ!”
“Sao ngươi dám làm sư phụ ta bị thường?”
Một gã đệ tử trong võ quán Bão Hùng đỏ hồng mắt, mạnh mẽ phóng về phía Lục Viễn.
“Thịch.”
Đệ tử Lưu Thiên Hùng, hung hăng nện một quyền vào lồng ngực Lục Viễn.
Thậm chí còn đánh ra một phát Ám Kình.
Đây rõ ràng là muốn mạng Lục Viễn!
Ánh mắt Lục Viễn dần dần lạnh xuống.
“Bốp.”
Hắn trực tiếp vươn tay, tàn bạo đập mạnh vào đầu đệ tử Lưu Thiên Hùng.
Một đập này vô cùng hung mãnh.
Thậm chí tốc độ cũng quá nhanh, ngay cả tránh cũng không được.
Tất cả mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn lòng bàn tay Lục Viễn đập vào đầu đệ tử Lưu Thiên Hùng.
Sau đó...
“Bịch.”
Vỡ rồi.
Đệ tử Lưu Thiên Hùng, đầu giống như quả dưa hấu, dưới sức mạnh một đập của Lục Viễn, lại trực tiếp nổ tung rồi.
Lập tức, màu trắng đỏ nhuộm cả người Lục Viễn.
Yên tĩnh!
Giờ phút này, toàn bộ võ quán Bão Hùng vô cùng yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Thậm chí ngay cả camera đều quay được rõ ràng toàn bộ cảnh trước mặt.
Nhưng một cảnh này vô cùng máu tanh, khủng bố, lập tức khiến cho người có mặt tại hiện trường sợ hết hồn, chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh dâng lên từ trong lòng.
“Nhanh, nhanh cắt đoạn kia đi.”
“Livestream nhanh chuyển ống kính.”
Nhất thời, có người phản ứng lại.
Một cảnh này khiến rất nhiều người cảm thấy không khoẻ.
Đài truyền hình nhất định phải cắt sạch, trên báo trí cũng sẽ không miêu tả kỹ càng.
Nhưng livestream thì lại khác.
Một cảnh vừa rồi đã được vô số người trên mạng nhìn thấy.
Lúc này, trong livestream đang đó rất nhiều mưa đạn.
“Ta... Ta thấy giết người?”
“Vừa rồi còn cảm thấy có chút buồn cười, cái gọi là chiến đấu của võ thuật truyền thống, thì lại giống như đứa trẻ của mội nhả, nhìn xem, một chút đấu pháp của Lưu Thiên Hùng, bị Lục Viễn nâng giữa không trung, không có sức đánh trả, một trận vương bát quyền... Nhưng hiện tại ta sai rồi, sai toàn bộ, Lưu Thiên Hùng không phải là vương bát quyền, thuần túy là thuần túy là Lục Viễn quá mạnh.”
“Một đập đánh vỡ đầu người... Ta nghiên cứu vật lý, biết sơ qua một chút, có thể đập vỡ đầu người ngay tại chỗ, sức mạnh kinh khủng cỡ nào...”
“Thật khác biệt, hoàn toàn khác biệt. Cực Hạn Võ Đạo Lưu của Lục Viễn, hình như không hề giống với võ thuật bình thường. võ sư bình thường cũng không có sức mạnh khủng bố như vậy. Hơn nữa đấu pháp đều là từng chiêu thức một, cố gắng tìm kiếm sơ hở của đối thủ, sau đó một kích tất thắng. Làm gì giống như Lục Viễn, hoàn toàn nghiền nát!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận