Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1901: Lục Trường Sinh quét ngang vực sâu Hoang Cổ, Lâm Thanh Loan rung động! (2)

Hư giới khủng khiếp giáng xuống, thoáng cái đã bao phủ cả ba Đại Thánh đỉnh phong vào trong.
Một khi rơi vào trong Hư giới, ba Đại Thánh đỉnh phong giống như rơi vào trong vũng bùn, cất bước khó khăn.
Giống như cả người đều bị áp chế.
Từ bốn phương tám hướng đều có sức mạnh kinh khủng nghiền ép tới.
“Đây là thủ đoạn gì?”
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Chúng ta sẽ chết sao?”
“Lục Trường Sinh là Đại Thánh vô địch, chúng ta không phải đối thủ của hắn.”
“Làm sao bây giờ?”
Hiện tại ba Đại Thánh đỉnh phong sợ rồi.
Bọn họ không muốn chết.
Nhưng, hiện tại trong tình huống này thì có tác dụng gì?
“Uỳnh”
Lại là một Đại Thánh đỉnh phong nổ tung.
Đó là lão tổ của Thánh Tâm Tông.
Bổ Thiên Đạo lão tổ, Thánh Tâm Tông lão tổ đều đã chết.
Hiện tại chỉ còn lại Thiên Kiếm Môn lão tổ cùng với Thái Cổ Đạo lão tổ.
Giờ phút này, hai người không còn có chút phong độ nào.
“Tha mạng! Trường Sinh Đại Thánh, xin tha cho chúng ta một mạng.”
“Ta… Ta có lẽ biết tung tích của Thanh Loan tiên tử…”
Hai người lập tức lên tiếng.
“Uỳnh”
Đáng tiếc, cuối cùng Thiên Kiếm Môn lão tổ ngay cả thời gian một hơi thở cũng không thể chống đỡ, cơ thể cứ thế nổ tung, biến thành một đống sương máu.
Hiện tại chỉ còn lại một mình Thái Cổ Đạo lão tổ.
Mà Lục Trường Sinh cũng ngừng lại.
Lông mày hắn giương lên, nhìn chằm chằm Thái Cổ Đạo lão tổ: “Ngươi biết tung tích của Thanh Loan? Nếu như vì mạng sống nói hươu nói vượn, ngươi tự biết hậu quả.”
Giọng điệu của Lục Trường Sinh cũng không phải là uy hiếp.
Một khi Thái Cổ Đạo lão tổ nói hươu nói vượn, Lục Trường Sinh sẽ không bỏ qua cho Thái Cổ Đạo lão tổ.
“Lời ta nói chắc chắn trăm phần trăm, ta có thể thật sự biết tung tích của Thanh Loan tiên tử. Tuy không chắc chắn, nhưng theo ta đoán, Thanh Loan tiên tử hơn phân nửa ở chỗ đó.”
“A? Chỗ nào?”
Thái Cổ Đạo lão tổ hít một hơi thật sâu, nói như trảm đinh chặt sắt: “Vực sâu Thái Cổ!”
“Đó là chỗ nào?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Vực sâu Thái Cổ là một trong những nơi vô cùng thần bí của đại lục Thái Cổ, nghe nói vô cùng cổ xưa. Bên trong có thể ngăn cách toàn bộ hơi thở, hơn nữa nhất định phải có Thâm Uyên Lệnh mới có thể tiến vào vực sâu Thái Cổ, nếu không, cho dù là Đại Thánh đỉnh phong cũng đừng mơ tiến được vào vực sâu Thái Cổ.”
“Ta đoán Thanh Loan tiên tử hơn phân nửa là dưới cơ duyên xảo hợp lấy được Thâm Uyên Lệnh, có thể tiến vào bên trong vực sâu Thái Cổ. Do đó nhiều năm như vậy chúng ta lật tung cả đại lục Thái Cổ tìm kiếm, cũng không thể tìm ra Thanh Loan tiên tử.”
Thái Cổ Đạo lão tổ vì mạng sống, không dám dấu diếm chút nào, một hơi nói ra chuyện vực sâu Thái Cổ.
“Còn có một nơi như vậy sao?”
Lục Trường Sinh có chút nghi ngờ.
Đại lục Thái Cổ chỉ vẻn vẹn có một toà bí cảnh thôi.
Tồn tại phụ thuộc vào Ám Vực.
Có nhiều Đại Thánh đỉnh phong như vậy cũng thế.
Nhưng mà, lại còn có thêm một nơi thần bí như vậy?
Chẳng qua, thử nghĩ một chút Đại Diễn Thần Đế hình như đã toạ hoá ở trong đại lục Thái Cổ.
Sợ là đại lục Thái Cổ này thật sự bất phàm.
Nghĩ tới Đại Diễn Thần Đế, trong lòng Lục Trường Sinh vừa động, lập tức triệu hồi ra Hỏa Quỳ Thú.
Hỏa Quỳ Thú khổng lồ hiển hoá ra chân thân.
Toàn thân cũng toả ra hơi thở mạnh mẽ.
Một màn này, khiến cho Thái Cổ Đạo lão tổ lại càng rùng mình trong lòng.
Loại thần thú này, hắn lại chưa từng thấy qua.
Không biết là huyết mạch thần thú gì.
“Hoả Quỳ, ngươi biết vực sâu Thái Cổ không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Trước kia Đại Diễn Thần Đế tọa hóa ở trong đại lục Thái Cổ, vậy thì chắc là biết bí ẩn của đại lục Thái Cổ.
“Vực sâu Thái Cổ? Ta biết. Chỗ đó từng là nơi làm thí nghiệm của lão chủ nhân, lưu đày một chút sinh mệnh dị chủng mang về từ rất nhiều đại vũ trụ. Những sinh mệnh dị chủng kia con nào cũng vô cùng kinh khủng, sinh mệnh lực mạnh mẽ, nếu như lan rộng ở trong Ám Vực, khả năng tạo thành ảnh hưởng rất lớn.”
“Vì vậy lão chủ nhân đã tạo nên vực sâu Thái Cổ, trục xuất những sinh mệnh dị chủng của đại vũ trụ kia vào trong vực sâu Thái Cổ, phải có được lệnh bài của lão chủ nhân mới có thể tiến vào vực sâu Thái Cổ.”
Nghe được lời của Hỏa Quỳ Thú, Thái Cổ Đạo lão tổ quá sợ hãi.
Trong lòng lại càng nhấc lên sóng to gió lớn.
Lão chủ nhân?
Lão chủ nhân trong miệng Hỏa Quỳ Thú là ai?
Lại có thể sáng tạo ra vực sâu Thái Cổ.
Đó là sự tồn tại kinh khủng cỡ nào?
Trong nhất thời, Thái Cổ Đạo lão tổ đột nhiên cảm thấy toàn bộ đều rất xa lạ.
Hắn từng cảm thấy đã vô cùng hiểu biết đối với đại lục Thái Cổ.
Nhưng hiện tại nhìn lại, hắn đối với đại lục Thái Cổ không biết gì cả.
Biết đến đâu cũng chỉ là bề ngoài thôi.
Bí ẩn thật sự của đại lục Thái Cổ, hắn biết rất ít.
Chỉ có Lục Trường Sinh biết ý trong lời của Hỏa Quỳ Thú là gì.
Quả nhiên, vực sâu Thái Cổ cũng có quan hệ với Đại Diễn Thần Đế kiếp trước.
Vậy mà lại lưu đày sinh mệnh dị chủng của đại vũ trụ.
Đây chẳng phải nói trong vực sâu Thái Cổ rất nguy hiểm?
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh vội vàng hỏi: “Ngươi có lệnh bài có thể tiến vào vực sâu Thái Cổ không?”
“Lệnh bài?”
“Thứ kia không có chỗ dùng, ta đương nhiên không có. Chẳng qua, có phải chủ nhân muốn tiến vào vực sâu Thái Cổ không? Vậy thì rất đơn giản, bản thân ta đã có quyền hạn tiến vào vực sâu Thái Cổ rồi…”
Lục Trường Sinh mừng rỡ.
Không nghĩ tới Hỏa Quỳ Thú ở trong mắt Đại Diễn Thần Đế còn rất quan trọng.
Vậy mà bản thân lại có quyền hạn.
Vậy thì đơn giản rồi.
Lục Trường Sinh đang muốn mang theo Hỏa Quỳ Thú rời đi, trước tiên đi tới vực sâu Thái Cổ.
Nhưng hắn vừa nhìn thoáng qua Thái Cổ Đạo lão tổ.
“Nếu ngươi đã thông báo tung tích của Thanh Loan, cũng coi như có công. Lần này sẽ không giết ngươi, chẳng qua, ngươi phải tìm kiếm đệ tử Thanh Loan Tông trên toàn đại lục Thái Cổ, nếu có đệ tử may mắn sống sót, mang bọn họ về, chờ sau khi ta tìm được Thanh Loan, lại để cho Thanh Loan xem xem nên xử trí ngươi thế nào.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận