Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1866: Thời gian nghìn năm, tứ đạo Đại Thánh! (5)

Lục Trường Sinh muốn không gặp quá nhiều phiền phức trong Thiên Nguyên Thánh Tông, vậy thì hắn nhất định phải giải quyết Hầu Thông này.
Nếu như không giải quyết Hầu Thông, thì Lục Trường Sinh cũng rất khó tới gần Đại Đạo Bàn, càng đừng nói mượn Đại Đạo Bàn để tu hành.
“Lục mỗ muốn đi gặp Hầu Thông Đại Thánh.”
Lục Trường Sinh nói.
Rất nhiều Đại Thánh đều hơi sửng sốt.
Lục Trường Sinh và La Dương là truyền âm, vì vậy Đại Thánh khác không hề biết Lục Trường Sinh và La Dương từng có giao lưu.
Thế nên bọn họ đều rất kinh ngạc.
Hầu Thông không phải người lương thiện, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Cũng khó trách hắn muốn trở thành đạo lữ của Thánh nữ Lâm Thanh Loan.
Thực lực không thể nghi ngờ.
Lục Trường Sinh đi gặp Hầu Thông, cảnh tượng kia… không dám nghĩ.
“Được.”
Nhưng mà cuối cùng tông chủ lại đồng ý rồi.
Sau khi La Dương đồng ý, Lục Trường Sinh đã đi theo La Dương đến Đại Đạo Bàn.
Tin tức này được lan truyền nhanh chóng, rất nhiều người đều đã biết tin tức này.
“Mau đến Đại Đạo Bàn, nghe nói Lục Trường Sinh của Ngộ Đạo Thánh Tông kia đến rồi, hơn nữa còn muốn tới Đại Đạo Bàn, mượn Đại Đạo Bàn tu hành.”
“Là đạo lữ của Thánh nữ Thanh Loan á? Không ngờ hắn lại muốn đến Đại Đạo Bàn, lẽ nào không biết người tọa trấn Đại Đạo Bàn là ‘Hầu Thông’ Đại Thánh à?”
“Hầu Thông Đại Thánh được người ta gọi là ‘Hầu Phong Tử’, trong số các Đại Thánh hầu như chẳng ai dám trêu chọc. Cho dù là lục đạo Đại Thánh bình thường cũng sẽ không tranh chấp với Hầu Thông Đại Thánh. Lúc này, Lục Trường Sinh đến Đại Đạo Bàn gặp Hầu Thông, cảnh tượng đó…”
“Nghe nói Lục Trường Sinh chỉ là nhị đạo Đại Thánh, chỉ vì có một Vạn Cổ Kiếm Đạo đặc biệt nên mới lọt vào mắt xanh của Thánh nữ Thanh Loan. Nhưng mà, cho dù Vạn Cổ Kiếm Đạo có giỏi tới đâu, thì vẫn còn lâu mới bằng Hầu Thông ngũ đạo Đại Thánh. Lần này hắn đến Đại Đạo Bàn không phải tự rước lấy nhục à? Không lẽ hắn đợi Thánh nữ Thanh Loan xuất quan rồi trút giận cho hắn sao?”
“Ha ha, lần này đúng là có kịch hay để xem rồi.”
“Phải đi, nhất định phải đi, chuyện náo nhiệt như vậy có thể gặp không thể cầu.”
Thế là từng đệ tử, trưởng lão, chỉ cần có tư cách đến Đại Đạo Bàn thì đều nhanh chóng ùn ùn kéo đến Đại Đạo Bàn.
Rất nhanh, người tụ tập ở Đại Đạo Bàn càng ngày càng nhiều.
Đợi lúc Lục Trường Sinh đến thì thấy một cảnh như vậy.
Không thể nói người đông nghìn nghịt, nhưng quả thật có rất nhiều người vây thành từng vòng.
Bọn họ lại không tiến vào Đại Đạo Bàn, giống như đang chờ đợi điều gì đó.
Lục Trường Sinh cảm ứng chốc lát thì đã hiểu.
Hóa ra những người này đều là đến xem “náo nhiệt”.
La Dương lắc đầu bất đắc dĩ.
“Lục đạo hữu, có muốn bổn tọa đuổi những đệ tử này đi không?”
La Dương hỏi.
“Không cần.”
Lục Trường Sinh lại không quan tâm, thậm chí người càng đông càng tốt.
Đến lúc đó, sau khi hắn đánh bại Hầu Thông, chắc Thiên Nguyên Thánh Tông sẽ không còn ai tới tìm hắn nữa rồi.
Vậy cũng coi như “chấn nhiếp” mọi người.
Đương nhiên, tiền đề là hắn phải đánh bại được Hầu Thông.
Nếu không sợ rằng Lục Trường Sinh sẽ thật sự trở thành trò cười.
“Đến, Lục Trường Sinh của Ngộ Đạo Thánh Tông đến rồi.”
“Mau tránh ra, Lục Trường Sinh sắp vào Đại Đạo Bàn.”
“Đây là Lục Trường Sinh sao? Nghe nói hắn quật khởi từ thành nhỏ, không phải đệ tử tông môn vậy mà có thể từng bước đạt đến tình trạng hiện tại, thậm chí còn trở thành đạo lữ của thánh nữ, quả thật không thể tin được.”
“Không biết hắn có điểm gì hơn người? Lần này thật muốn nhìn cái gọi là Vạn Cổ Kiếm Đạo của hắn…”
Rất nhiều đệ tử nghị luận ồn ào.
Đây là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt Lục Trường Sinh, tất cả đều rất tò mò.
Lục Trường Sinh trực tiếp tiến lên, vì thế mọi người tách thành một con đường để Lục Trường Sinh đi vào.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh đã tới trước mặt một tòa kiến trúc to lớn.
Bên trong có Đại Đạo Bàn.
Tuy nhiên, tại cửa vào có một gã tu sĩ khoanh chân ngồi.
Hầu Thông!
Lục Trường Sinh từ lời nghị luận của đám người mà biết được thân phận đối phương, chính là ngũ đạo Đại Thánh Hầu Thông tọa trấn Đại Đạo Bàn!
“Hầu Thông Đại Thánh, Lục mỗ chuẩn bị đi vào lĩnh hội Đại Đạo Bàn, thỉnh hãy tạo điều kiện.”
Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng.
“Tách”.
Hầu Thông mở mắt, ánh mắt sắc bén, nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
“Ngươi không phải đệ tử hay trưởng lão Thiên Nguyên Thánh Tông, không được vào Đại Đạo Bàn!”
Hầu Thông trực tiếp từ chối.
“Lục mỗ là đạo lữ Lâm Thanh Loan, chẳng lẽ vẫn không thể vào Đại Đạo Bàn lĩnh hội?”
“Ngươi chỉ là đạo lữ tương lai của thánh nữ, một ngày còn chưa đại hôn, vậy một ngày ngươi không phải đạo lữ chân chính của thánh nữ. Nếu ngươi muốn lĩnh hội Đại Đạo Bàn, chờ sau ngày đại hôn tất nhiên có thể lĩnh hội Đại Đạo Bàn, nhưng hiện tại không được.”
Lục Trường Sinh chau mày.
Hắn tiếp tục nói: “La Dương tông chủ đã đồng ý Lục mỗ vào Đại Đạo Bàn lĩnh hội.”
“Hiện tại ta trấn thủ Đại Đạo Bàn, có thể tiến vào Đại Đạo Bàn hay không do ta quyết định. Nếu ngươi muốn hiện tại tiến vào Đại Đạo Bàn, vậy để tông chủ điều ta khỏi Đại Đạo Bàn, đến lúc đó ngươi muốn lĩnh hội bao lâu cũng được.”
Lời nói của Hầu Thông khiến ánh mắt Lục Trường Sinh trở nên lạnh lùng.
Đối phương quả thật rõ ràng đang muốn gây khó dễ cho hắn.
La Dương sẽ di dời được Hầu Thông?
Chắc chắn không dễ dàng.
Trừ khi Lâm Thanh Loan xuất quan, sau đó Lâm Thanh Loan mở miệng nói, nếu không La Dương không thể di dời một vị ngũ đạo Đại Thánh.
Nhưng chờ đến lúc Lâm Thanh Loan xuất quan, không biết đợi đến bao giờ.
Nếu “mềm dẻo” không được, vậy chỉ có thể “cứng rắn”.
Lục Trường Sinh biết Hầu Thông cũng đang chờ bản thân “cứng rắn”.
“Hầu Thông Đại Thánh nói xem Lục mỗ làm sao mới có thể tiến vào Đại Đạo Bàn lĩnh hội?”
Lục Trường Sinh trực tiếp sảng khoái hỏi.
“Ồ.”
“Nếu ngươi muốn tiến vào Đại Đạo Bàn lĩnh hội, chỉ có một cách, đó là đánh bại ta.”
“Nếu ngươi có thể đánh bại ta, ngươi có thể quang minh chính đại tiến vào Đại Đạo Bàn, muốn lĩnh hội bao lâu cũng được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận