Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 219. Tranh đoạt vị trí Thiên Nữ! Hải Lãng Ý Cảnh và kiếm ý va chạm! (3)



Chương 219. Tranh đoạt vị trí Thiên Nữ! Hải Lãng Ý Cảnh và kiếm ý va chạm! (3)




Cuối cùng “Đao Thập Nhị” giành được thắng lợi tuyệt đối, quét sạch mọi đối thủ!
Trong khoảnh khắc tầm mắt mọi người đều đổ dồn lên người Vân Hải Đường.
Ai mà ngờ được Vân Hải Đường lại trở thành người thắng trong cuộc tranh đoạt vị trí Thiên Nữ này!
Ánh mắt Thiên Nữ tiền nhiệm dừng trên người Vân Hải Đường, bình tĩnh nói: “Vân Hải Đường, từ giờ trở đi ngươi chính là Thiên Nữ đời này của phái Thiên Nữ chúng ta!”
Vân Hải Đường vô cùng kích động.
“Đi đi, giải quyết chuyện Thiên Nữ trước đi, ta sẽ chờ ngươi trong phái Thiên Nữ, cũng tiện đường đi thăm thú xung quanh một lát.”
Lục Trường Sinh xua tay, để Vân Hải Đường đi làm việc của mình trước.
Dù sao Vân Hải Đường vừa trở thành Thiên Nữ nên chắc cũng có nhiều việc cần giải quyết.
Thế nên Vân Hải Đường cúi người chào, sau đó theo Thiên Nữ tiền nhiệm đi nhận truyền thừa dành cho Thiên Nữ.
Lục Trường Sinh đi thăm thú một vòng trong phái Thiên Nữ.
Tuy thành Trạm Hải gần biển nhưng thật ra cũng có nơi tiếp giáp với núi rừng.
Phái Thiên Nữ dựa vào một ngọn núi như thế.
Tuy không cao lắm nhưng nơi này non xanh nước biếc, phong cảnh không tệ.
Thậm chí còn có cả thác nước.
Lục Trường Sinh khoanh chân ngồi phía trước thác nước.
Có một ít đệ tử phái Thiên Nữ đi theo sau Lục Trường Sinh, có điều không ai dám tới gần quá.
Lục Trường Sinh cũng không để ý lắm.
Giờ hắn mới có thời gian sắp xếp lại những ký ức trong đầu.
Nhất là trận chiến với Lục Kiếm Minh vừa rồi, có thể coi như phải gặp kỳ phùng địch thủ, thế nên đã mang tới cho Lục Trường Sinh rất nhiều cảm xúc.
“Tâm thành với kiếm...”
Ngộ tính của Lục Trường Sinh tới 1000 điểm, đương nhiên hiểu rõ “tâm thành với kiếm” có ý nghĩa gì.
Thậm chí, hắn đại khái cũng biết nhược điểm của tâm thành với kiếm.
Đây là kiếm tẩu thiên phong*, một cách sử dụng ý cảnh đầy “cực đoan”.
(*剑走偏锋 - Kiếm tẩu thiên phong: Không theo cách bình thường, tìm đường tắt để đạt mục đích)
Hoặc có thể nói đây là thủ đoạn dễ dàng nhất để lĩnh ngộ, thậm chí là nắm giữ được ý cảnh.
Tâm thành với kiếm, tâm thành với đao, thậm chí tâm thành với quyền cũng đều có thể coi là “đi đường tắt” cả, nó là thủ đoạn, là phương pháp mà không phải mục đích cuối cùng.
Dù sao thì người bình thường nếu muốn cảm ngộ ý cảnh đều rất khó, có nói là tựa như lên trời cũng không ngoa.
Thế nhưng chỉ cần tâm thành với kiếm, tâm thành với đao, rồi đi dần từng bước thì chắc chắn sẽ lĩnh ngộ được kiếm ý hoặc đao ý vân vân.
Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Hắn không cần tâm thành với kiếm để cảm ngộ kiếm ý hay đao ý.
Bởi vì lúc trước ngộ tính của hắn chỉ có bảy trăm điểm, mà giờ đã lên 1000 điểm, hơn nữa hắn đã lĩnh ngộ được Hải Lãng Ý Cảnh chân chính.
Vả lại tâm thành với kiếm còn một nhược điểm nữa, chính là phải dựa vào kiếm trong tay mới có thể phát huy uy lực mạnh nhất của kiếm ý.
Nếu trong tay không có kiếm thì uy lực của kiếm ý cũng sẽ giảm đi nhiều.
Hải Lãng Ý Cảnh của Lục Trường Sinh thì khác.
Bất kể là kiếm páp hay đao pháp hoặc quyền pháp, chưởng pháp vân vân cũng có thể phát huy uy thế của Hải Lãng Ý Cảnh.
Vấn đề của Lục Trường Sinh bây giờ là làm sao để khiến Hải Lãng Ý Cảnh hoàn toàn dung nhập vào vũ kỹ.
Lục Kiếm Minh từng nói nếu muốn dung nhập Hải Lãng Ý Cảnh vào đao pháp thì có thể tới Huyền Kiếm Sơn Trang tìm hắn.
Nhưng Lục Trường Sinh lại cảm thấy không cần thiết phải thế.
Hắn đã thấy Lục Kiếm Minh thi triển kiếm ý, với ngộ tính cao tới 1000 điểm của hắn, chuyện đó chắc chắn có thể giải quyết.
Vì thế trong đầu Lục Trường Sinh bắt đầu phát ra từng đợt linh cảm.
“Vèo”.
Ngay sau đó Lục Trường Sinh vung tay chém ra một đao.
Một đao tiếp một đao, liên tục chém vào thác nước khổng lồ trước mặt.
Thác nước lập tức bị “chặt đứt”.
Tới sóng biển mà Lục Trường Sinh còn có thể dùng một đao chặt đứt thì thác nước có là gì đâu?
Có điều lần này lại khác với một đao chặt đứt con sóng lớn giữa biển khi ấy.
Lần này một đao của Lục Trường Sinh như thể đã dung nhập sóng biển cuồn cuộn, đao chém ra như thể tách thành vô số ánh đao, từng nhát nối tiếp nhau, ngang nhiên “chặn đứng” thác nước lại.
Rút đao chém nước nước càng chảy nhanh, nhưng nếu tốc độ vung đao nhanh hơn tốc độ của dòng nước thì có thể “cắt ngang” nước như thường.
Hơn nữa tốc độ và lực của từng đao lại không hề giảm đi.
Lục Trường Sinh liên tục thi triển quyền pháp và chưởng pháp.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn thi triển cả kiếm pháp.
Kết quả cũng giống y như vậy.
Hắn có thể dùng một quyền cắt đứt thác nước.
Cũng có thể dùng một chưởng cắt qua thác.
Hoặc dùng một kiếm phá vỡ dòng chảy.
Hải Lãng Ý Cảnh đã hoàn toàn thông thuận, có thể dung nhập vào đao pháp, kiếm pháp, quyền pháp hoặc chưởng pháp.
Thậm chí Lục Trường Sinh chỉ tùy tiện vung tay một cái cũng có thể dung nhập Hải Lãng Ý Cảnh.
“Chỉ có mỗi ý cảnh thật ra còn chưa bằng được kiếm ý của Lục Kiếm Minh.”
“Kiếm ý của Lục Kiếm Minh còn phối hợp với kiếm pháp, so ra thì uy lực mạnh hơn Hải Lãng Ý Cảnh của ta nhiều. Nếu không có bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn thì chưa chắc ta đã có thể đánh bại Lục Kiếm Minh.”
“Đây là ưu thế của tâm thành với kiếm. Có điều ngộ tính của ta đã hơn 1000 điểm, như vậy ta nên phát huy ra ưu thế của ngộ tính siêu việt, có lẽ ta không nên chỉ lĩnh ngộ một loại ý cảnh, hẳn là có thể lĩnh ngộ loại thứ hai, loại thứ ba, thậm chí là rất nhiều loại ý cảnh, dùng số lượng để chiến thắng đối thủ!”
Lục Trường Sinh sẽ không vì việc nhỏ mà từ bỏ việc lớn, chỉ vừa cảm thấy uy thế của Hải Lãng Ý Cảnh không lớn bằng kiếm ý đã muốn tâm thành với kiếm.
Thật ra hắn cũng có ưu thế riêng.
Ưu thế của hắn chính là ngộ tính siêu việt, có lẽ có thể lĩnh ngộ càng nhiều loại ý cảnh.
Một loại ý cảnh không được vậy thì dùng hai loại, ba loại ý cảnh là được thôi.
Nhưng tâm thành với kiếm thì không được. Hết chương 219.



Bạn cần đăng nhập để bình luận