Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1390. Tổ Cảnh chí cường tới cửa xin lỗi! (4)



Chương 1390. Tổ Cảnh chí cường tới cửa xin lỗi! (4)




Nó thậm chí gần như biến mất ở Giới Hải.
Lục Trường Sinh bây giờ đã biết được lợi ích của Tán Tiên đạo.
Hoặc là nói, hiểu rõ tại sao Tán Tiên đạo lại phổ biến trong Giới Hải.
Tài nguyên là yếu tố ảnh hưởng rất quan trọng.
Cho dù Tán Tiên đạo không mạnh bằng ba loại Tiên đạo lớn khác.
Nhưng vậy thì sao?
Ba loại Tiên đạo lớn khác cũng không có cách nào trở thành Tiên Cảnh đại năng.
Mà Tán Tiên đạo có lẽ có cơ hội rất lớn trở thành Tiên Cảnh đại năng.
Vì vậy Tán Tiên tự nhiên trở thành chủ đạo của Giới Hải.
Về phần mảnh vỡ đại đạo.
Cái này đương nhiên vô cùng trân quý.
Những Tổ Cảnh chí cường tu luyện Tán Tiên đạo kia, mỗi một người cố gắng hết sức để thu thập chúng.
Điều này chắc chắn sẽ có ảnh hưởng đến việc Lục Trường Sinh thu thập mảnh vỡ đại đạo.
Nhưng Kình Thiên lão tổ đã “làm gương” cho Lục Trường Sinh.
Nói cách khác, Kình Thiên lão tổ đã cho Lục Trường Sinh “phương pháp” thu thập mảnh vỡ đại đạo.
Đó chính là dựa vào thành Thiên Không.
Chỉ cần chế tạo thành Thiên Không trở thành một khu vực kinh doanh vô cùng thịnh vượng.
Như vậy dựa vào thành Thiên Không, Lục Trường Sinh nhất định có thể liên tục không ngừng đạt được mảnh vỡ đại đạo.
Đến lúc đó, ngộ tính của Lục Trường Sinh cũng có thể gia tăng nhanh chóng.
Tất nhiên, tiền đề của mọi chuyện là thành Thiên Không nhất định phải yên ổn thịnh vượng.
Mà việc này cần có thời gian, cũng cần Lục Trường Sinh kiên quyết thực hiện việc kiểm soát trị an của thành Thiên Không.
Chỉ có trật tự thì thành Thiên Không mới có thể thịnh vượng.
Thời gian nhoáng một cái, một năm vội vàng trôi qua.
Một năm, đối với rất nhiều Tổ Cảnh mà nói, chẳng qua là một cái chợp mắt mà thôi.
Rất nhiều Tổ Cảnh vừa bế quan chính là mấy trăm năm, mấy nghìn năm.
Nhưng một năm này đối với thành Thiên Không mà nói, lại là biến hóa long trời lở đất.
Đương nhiên, một năm này cũng chứng kiến rất nhiều thay đổi lớn đối với mọi người trong Tiên Võ cung.
“Thật không ngờ tới, Tiên Võ cung của chúng ta có một ngày trở thành chủ nhân của thành Thiên Không?”
“Đúng vậy, chúng ta cũng có thể trở thành những trưởng lão chấp pháp của thành Thiên Không...”
“Nói đến chức vị trưởng lão chấp pháp, Phá Vọng lão tổ đã trở thành điện chủ của điện Chấp Pháp đó.”
“Còn có Cự Đỉnh lão tổ cũng trở thành phó điện chủ, mà Cực Đạo Võ Tổ của Tiên Võ cung cũng đã trở thành phó điện chủ...”
Người đang nói chuyện chính là người của Tiên Võ cung.
Kể từ khi Lục Trường Sinh nắm quyền kiểm soát thành Thiên Không. Hắn muốn điều hành tốt thành Thiên Không nên đương nhiên sẽ cần người của mình.
Vì vậy, Lục Trường Sinh đã điều động người của Tiên Võ cung đến tiếp quản toàn bộ thành Thiên Không.
Trong đó quan trọng nhất là điện Chấp Pháp, điện chủ lại là người của tộc Thần Nhãn, Phá Vọng lão tổ.
Tất nhiên, tuy cuối cùng có rất nhiều phê bình kín đáo, nhưng mọi người cũng biết điều này được phân phối theo thực lực.
Phá Vọng lão tổ là Tổ Cảnh đỉnh cấp.
Với lại bây giờ tộc Thần Nhãn cũng là một phần của Tiên Võ giới.
Phá Vọng lão tổ có thực lực để trở thành điện chủ của điện Chấp Pháp.
Nếu không, để Tổ Cảnh cao cấp trở thành điện chủ của điện Chấp Pháp, thì có thể áp chế được Phá Vọng lão tổ sao?
Điều đó đơn giản là không thể.
Tuy có không ít lời chỉ trích nhưng mọi người trong Tiên Võ cung thật ra hiểu rất rõ ràng.
Thành Thiên Không vẫn nắm giữ trong tay người của Tiên Võ cung.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Bởi vì có Lục Trường Sinh!
Đăng Thiên lão tổ, Lục Trường Sinh là chủ nhân của thành Thiên Không.
Hơn nữa là Tổ Cảnh chí cường nổi danh trong toàn bộ Giới Hải rộng lớn.
Chỉ cần Lục Trường Sinh còn ở đây, Tiên Vũ Cung sẽ luôn thịnh vượng.
Vị trí điện chủ của điện Chấp Pháp không đáng giá nhắc tới.
Giờ phút này, Phá Vọng lão tổ bị người của Tiên Võ cung nhắc tới cùng với đám người Cực Đạo Võ Tổ, Cự Đỉnh lão tổ, đang báo cáo tình hình của thành Thiên Không với Lục Trường Sinh.
“Thành chủ, đội chấp pháp của chúng ta trong điện Chấp Pháp trong năm nay đã được điều động ba mươi tám lần, kẻ mạnh nhất bị giết đều là Tổ Cảnh đỉnh cấp, những người còn lại đều là Tổ Cảnh cao cấp, hoàn thành tốt nhiệm vụ giữ gìn trật tự của thành Thiên Không.”
“Bây giờ thành Thiên Không đã khôi phục không sai biệt lắm thời kỳ thịnh vượng của Kình Thiên lão tổ thời kỳ. Mười năm nữa, nó chắc chắn có thể khôi phục hoàn toàn như thời của Kình Thiên lão tổ.”
Đây là thành tích rất tốt.
Nhắc đến điều này, Phá Vọng lão tổ, Cự Đỉnh lão tổ, Cực Đạo Võ Tổ đều rất phấn khích.
Chuyện này là do bọn họ tự tay thúc đẩy.
Bộ dáng trước đó của thành Thiên Không là như thế nào?
Bọn họ biết rất rõ.
Nào còn cái gọi là thịnh vượng?
Chỉ còn lại có một hai phần như thời kỳ của Kình Thiên lão tổ.
Ngắn ngủn một năm, thành Thiên Không có thể đảo ngược tình hình suy thoái, đạt đến năm phần như thời của Kình Thiên lão tổ, đây rõ ràng là một thành tựu to lớn.
Lục Trường Sinh gật đầu.
Về cơ bản hài lòng với kết quả này.
Tuy nhiên, hắn vẫn cảm thấy chưa đủ.
Hắn có “dã tâm” rất lớn.
Mục đích của Lục Trường Sinh không phải là đạt tới trình độ như thời kỳ của Kình Thiên lão tổ.
Lục Trường Sinh muốn chế tạo thành Thiên Không trở thành nơi giao dịch mà ngay cả Tổ Cảnh chí cường cũng có thể yên tâm.
Đây là điều mà ngay cả Kình Thiên lão tổ đều không thể làm được.
Dù sao, muốn phát triển thành nơi giao dịch, điều quan trọng nhất chính là trị an.
Kình Thiên lão tổ không cách nào áp chế được những Tổ Cảnh chí cường khác, duy trì an toàn cho thành Thiên Không.
Nhưng Lục Trường Sinh có thể!
Lục Trường Sinh bây giờ chỉ thiếu một cơ hội.
Một cơ hội khiến cho tất cả Tổ Cảnh chí cường đều biết đến “Thành Thiên Không”!
“Cơ hội…”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lóe sáng.
Cơ hội, hắn đã có một chút manh mối.
Nhưng vẫn đang chờ đợi.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem xét.
Kí chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 35080000 (Vạn cổ vô nhất)
Hồng Trần Tiên Đạo: 60% (nhập đạo)
Căn cơ Vạn Linh Tiên Thể: 64% (chưa viên mãn) Hết chương 1390.



Bạn cần đăng nhập để bình luận