Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1680: Phân tích 30 năm, Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới! (3)

Chỉ có sinh mệnh Hỗn Độn mới có thể thoải mái xé rách không gian của thế giới Hỗn Độn, từ đó tiến hành xuyên qua không gian.
Lục Trường Sinh không phải sinh mệnh Hỗn Độn, hắn chỉ là tu sĩ có tu vi Đăng Thần tứ giai thôi.
Bởi vậy hắn không thể dựa vào sức lực để xuyên qua không gian mà chỉ có thể yên lặng phân tích và cảm ngộ.
Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm…
Lục Trường Sinh dốc toàn lực phân tích, cảm ngộ sức mạnh không gian của Lạc Kim giới, phân tích một cái đã qua ba mươi năm.
Ròng rã suốt ba mươi năm, Lục Trường Sinh đã hoàn toàn đắm chìm trong việc phân tích.
Hôm nay Lục Trường Sinh đột nhiên mở mắt.
Trong mắt hắn như thể có một tia quang mang kỳ lạ hiện lên.
“Rốt cục cũng cảm ngộ được sức mạnh không gian…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Giọng điệu cứ như đã như trút được gánh nặng.
Dùng suốt ba mươi năm để cảm ngộ sức mạnh không gian.
Nghe có vẻ dài đằng đẵng nhưng thực ra đã khá nhanh rồi.
Mà Lục Trường Sinh cũng cảm thấy mình khá may mắn.
Càng cảm ngộ sức mạnh không gian hắn lại càng cảm thấy may mắn hơn.
May mà Lạc Kim giới không sinh ra ý chí của thế giới.
Nếu không bị ý chí của thế giới quấy nhiễu thì Lục Trường Sinh không thể cảm ngộ sức mạnh không gian của cả một thế giới Hỗn Độn như vậy, tất nhiên cũng không có cách nào xuyên qua không gian được.
Mà lúc này mọi chuyện đã khác.
Lục Trường Sinh đứng dậy, hắn sải bước ra ngoài.
“Vèo.”
Ngay sau đó hư không lan ra gợn sóng.
Thoáng cái Lục Trường Sinh đã xuất hiện giữa không trung.
Hắn cảm ứng qua là biết chỗ này cách sơn động hắn vừa ở khoảng chừng vạn dặm.
Hơn nữa đây không phải cực hạn của hắn.
Nếu hắn nguyện ý còn có thể xuyên qua toàn bộ Lạc Kim giới chỉ trong nháy mắt.
Đây chính là xuyên qua không gian!
“Ha ha ha, có khả năng xuyên qua không gian thì việc tranh đoạt Lạc Kim khoáng tại Lạc Kim giới sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Lục Trường Sinh không nhịn được mà phá lên cười.
Đây quả là chuyện đáng để vui sướng.
Nếu không một tu sĩ Đăng Thần tứ giai như hắn, dù có chiến lực Đăng Thần ngũ giai thì sao? Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới!
Trình độ ấy ở Lạc Kim giới căn bản không đáng nhắc tới.
Càng không cần nói tới việc tranh đoạt Lạc Kim khoáng.
Đăng Thần tứ giai và ngũ giai ở Lạc Kim giới chỉ có thể dựa vào vận may, có lẽ sẽ thu hoạch được một ít Lạc Kim khoáng.
Còn tranh đoạt ư?
Phải nói là không đủ tư cách!
Nhưng có năng lực xuyên qua không gian thì Lục Trường Sinh có thể thoải mái tham dự tranh đoạt Lạc Kim khoáng.
“Không biết kết quả tranh đoạt mạch khoáng Lạc Kim lúc trước thế nào rồi?”
Lục Trường Sinh nhớ tới chuyện lúc trước hắn phải tránh xa cuộc tranh đoạt Lạc Kim khoáng.
Lúc đó có Đăng Thần cửu giai tự mình ra mặt, thậm chí chém giết tới mức trời đất quay cuồng.
Khi đó Lục Trường Sinh không có tư cách tranh đoạt, nhưng giờ có lẽ hắn đã có tư cách đi tranh đoạt rồi.
“Đi xem thử chút.”
Lục Trường Sinh vẫn không muốn bỏ qua mạch khoáng Lạc Kim kia.
Dù sao trong mạch khoáng Lạc Kim sẽ có rất nhiều Lạc Kim khoáng, nếu có thể khai thác thì Lục Trường Sinh sẽ có thu hoạch khổng lồ.
“Vèo.”
Ngay sau đó thân ảnh Lục Trường Sinh biến mất không thấy đâu nữa.
“Vù vù.”
Lục Trường Sinh lặng yên không tiếng động xuyên thẳng đến nơi xuất hiện mạch khoáng Lạc Kim khi trước.
Hắn thấy xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Lục Trường Sinh cũng thấy mạch khoáng Lạc Kim ở đằng xa.
Dù sao ai mà biết đám cường giả Đăng Thần cửu giai kia còn ở đó hay không?
Nhưng vừa nhìn Lục Trường Sinh đã thấy một bóng người quen thuộc.
“Nguyên Phục?”
Lục Trường Sinh tất nhiên vẫn nhớ Nguyên Phục.
Lúc trước vị cường giả Nguyên Phục này chính là một trong các cao thủ Đăng Thần cửu giai cùng tranh đoạt mạch khoáng Lạc Kim.
Không ngờ cuối cùng Nguyên Phục trở thành người thắng, cướp đoạt được mạch khoáng Lạc Kim.
Hiện giờ Nguyên Phục đang thu hoạch Lạc Kim khoáng.
Thậm chí hắn đã thu hoạch một quãng thời gian rất dài.
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Chỉ có một mình Nguyên Phục, hắn nên làm gì đây?
Nếu tùy tiện tiến lên thì sẽ phải đối đầu với Nguyên Phục.
Với thực lực của hắn bây giờ sợ rằng sẽ bị Nguyên Phục miểu sát.
“Không, có thể mạo hiểm thử một lần.”
“Dù sao mạch khoáng Lạc Kim này rất dài, ta cứ cách Nguyên Phục thật xa, tranh thủ cướp đoạt một ít Lạc Kim khoáng sau đó lập tức xuyên qua không gian rời đi.”
“Xa như vậy dù cường giả Đăng Thần cửu giai muốn chạy tới cũng cần thời gian mười hơi thở. Mà thời gian mười hơi thở là đủ để ta cướp đoạt một ít Lạc Kim khoáng rồi.”
Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Trường Sinh đã quyết.
Hắn có thể xuyên qua không gian, đây chính là ưu thế lớn nhất của hắn.
Đăng Thần cửu giai thì sao? Dù sao hắn cũng không phải cứng đối cứng với cường giả Đăng Thần cửu giai.
Mà chỉ là cướp đoạt một chút Lạc Kim khoáng.
Có Lạc Kim khoáng, bất kể nhiều ít thế nào hắn cũng sẽ lập tức xuyên qua không gian rời đi.
Nguyên Phục cũng không làm gì được hắn.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.
“Tách.”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh đã xuyên qua không gian, đi tới gần mạch khoáng Lạc Kim, chỗ này cách Nguyên Phục khoảng thời gian mười hơi thở.
Lục Trường Sinh xuyên thẳng tới, sau đó lập tức vung tay lên, ra sức vồ một cái về hướng mạch khoáng Lạc Kim phía dưới.
“Ầm ầm.”
Tiếng đất rung núi chuyển truyền ra.
Rất nhiều Lạc Kim khoáng bị Lục Trường Sinh đào ra rồi thu vào bên trong bảo vật không gian.
“Ừm?”
“Con chuột nhắt giấu đầu lộ đuôi, sao dám làm càn ở đây hả?”
Nguyên Phục lập tức cảm ứng được động tĩnh.
Thấy Lục Trường Sinh đang cướp đoạt Lạc Kim khoáng, Nguyên Phục giận tím mặt.
“Rầm.”
Nguyên Phục sải bước ra, tốc độ cực nhanh, chạy như điên tới chỗ Lục Trường Sinh.
Hơn nữa còn mang theo uy áp kinh khủng, trùng trùng điệp điệp cuốn tới.
Một hơi thở, hai hơi thở, ba hơi thở…
Nhanh, quá nhanh.
Lục Trường Sinh vẫn luôn chú ý sát sao tốc độ của Nguyên Phục.
Tốc độ của đối phương nhanh như không tưởng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận