Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 130. Cá chép vượt long môn, mỗi một long môn là một trọng thiên (4)



Chương 130. Cá chép vượt long môn, mỗi một long môn là một trọng thiên (4)




Nghe vậy, Lục Trường Sinh chỉ cần cân nhắc một chút là đã hiểu.
Huyết Sát Môn dù chưa bị diệt nhưng cũng chẳng khác nào đã bị diệt sạch.
Không có môn chủ cảnh giới Thần Lực tọa trấn, chẳng có trưởng lão Luyện Tạng, thật ra Huyết Sát Môn đã bị các thế lực lớn trong thành Nam Dương này phân chia để cùng có được lợi ích từ loại kỳ hương Cổ Nham kia.
Trong việc này có liên lụy tới rất nhiều việc về giao thiệp, phân phối, tranh đấu, ngay cả Diệu Thủ Viên cũng nhúng tay vào.
Nhưng suy cho cùng thì chuyện này chẳng liên quan gì tới Lục Trường Sinh cả.
Thậm chí việc Huyết Sát Môn phát trển như vậy còn là một tin tốt với hắn.
Chí ít thì khi hắn đi mua Cổ Nham Chi sẽ không bị người khác cản trở.
Hơn nữa, danh tiếng của Trang Thập Tam ở thành Nam Dương cũng đạt tới một đỉnh cao, gần như không ai không biết, không ai không nghe.
Trang Thập Tam thành Nam Dương, cường giả cảnh giới Thần Lực!
Dùng sức một người dẫm sụp sơn môn Huyết Sát Môn, chém giết Yến Kiếm Sinh, diệt sạch mười lăm vị trưởng lão Luyện Tạng, đây là chiến tích kinh khủng đến nhường nào cơ chứ?
"Cũng tốt, sau này dùng thân phận Trang Thập Tam để ra ngoài sẽ dễ dàng giải quyết được rất nhiều chuyện."
Lục Trường Sinh nghĩ thầm như vậy.
Thời gian như thoi đưa, chẳng mấy mà một tháng đã trôi qua.
Ngay từ sáng sớm, Lục Trường Sinh đã bắt đầu luyện vũ kỹ Tam Trọng Lãng trong sân, hắn luyện đi luyện lại hết lần này tới lần khác.
Chiêu thức của Tam Trọng Lãng không hề phức tạp mà chỉ có ba chiêu, thế nhưng chiêu nào chiêu nấy đều thế đại lực trầm, vô cùng liền mạch.
Chỉ là bây giờ Lục Trường Sinh vẫn chưa luyện thành Tam Trọng Lãng nên chưa thể phát huy được hết uy lực vốn có của nó.
"Rầm."
Lục Trường Sinh đấm một quyền.
Cú đấm này giống như sóng biển, lớp sóng sau cao hơn lớp sóng trước.
Đây chính là biểu hiện của việc đánh ra được "ý cảnh".
"Xong rồi!"
"Suốt một tháng trời mới luyện Tam Trọng Lãng được đến tầng thứ hai. Nếu muốn luyện đến tầng thứ ba, e là sẽ mất rất nhiều thời gian đây."
Lục Trường Sinh mỉm cười.
Với ngộ tính của hắn bây giờ mà còn cần tới một tháng khổ luyện để Tam Trọng Lãng lên được tới tầng thứ hai, như thế đã đủ chứng minh môn vũ kỹ này khó luyện đến thế nào rồi.
Dù Tam Trọng Lãng khó luyện nhưng những gì thu hoạch được lại rất lớn.
Một khi luyện được tầng thứ hai là sức mạnh đã được tăng cường tới năm phần mười rồi!
Điều này có nghĩa là thực lực của Lục Trường Sinh sẽ được gia tăng trên diện rộng.
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra để kiểm tra tình hình.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 609 (Tiềm long tại uyên)
Tam Trọng Lãng: Tầng thứ hai
Bí pháp Huyết Tinh: Tinh thông
Ngư Dược Long Môn Cửu Trọng công: Tầng thứ nhất
Thần Long Biến: Biến thứ nhất
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm: Viên mãn (Tàn)
Ngộ tính của Lục Trường Sinh đã vượt qua 600 điểm, có được kết quả này là nhờ việc hắn đã luyện được tám môn vũ kỹ tới viên mãn chỉ trong một tháng. Trong đó có vũ kỹ cấp ba, cũng có cả vũ kỹ cấp bốn nữa.
Rốt cục thì ngộ tính cũng lại bắt đầu nâng lên, điều này làm cho Lục Trường Sinh càng thêm thỏa mãn. Vì thật ra, ngộ tính của hắn đã dừng tăng trưởng trong một thời gian rất dài.
Bởi thế nên cho tới bây giờ, hắn mới chỉ có 609 điểm ngộ tính.
Nếu như ngộ tính của Lục Trường Sinh có thể đạt tới 1000 điểm thì hắn tin tưởng rằng trong một tháng này, hắn đã luyện được Tam Trọng Lãng tới tầng thứ ba từ lâu rồi.
Thậm chí ngay cả bí pháp Huyết Tinh có thể cũng đã viên mãn.
Tiếc là ngộ tính của hắn chỉ có 609 điểm.
Nhưng may mắn là lần này Lục Trường Sinh đã thu hoạch được không ít vũ kỹ trong kho vũ khí của Huyết Sát Môn, nhờ đó mà ngộ tính mới tăng lên khá nhiều.
Lục Trường Sinh thu công, hắn rửa mặt rồi ra ngoài.
Một tháng trôi qua, các con đường trong thành Nam Dương đã phồn vinh trở lại.
Vì có thứ "đặc sản" là kỳ hương Cổ Nham nên rất nhiều bách tính được hưởng ân huệ, mặc cho các thế lực lớn trong thành Nam Dương đều nhúng một tay vào chuyện này.
Ví dụ như việc khai thác hay chế tác, tất cả đều cần đến một ít thợ khéo là bách tính.
Ít nhiều gì thứ này cũng giúp bách tính nhận được một ít lợi ích thực tế.
Có vẻ như thành Nam Dương bây giờ còn phồn vinh hơn cả trước khi bị Đại Mạc Thập Tam Kỵ làm hại.
Lục Trường Sinh tới Diệu Nhân Đường, hắn vừa ngồi xuống thì đã có một phụ nhân tới trước mặt.
"Lục đại phu, vài ngày trước ta có cảm giác khó chịu..."
Phụ nhân này khoảng chừng ba mươi tuổi, cũng có một chút nhan sắc.
Chẳng biết có phải do ảo giác của Lục Trường Sinh không nhưng hắn cứ thấy ánh mắt của phụ nhân này có gì đó rất lạ.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn ngồi nghiêm chỉnh, sắc mặt không hề thay đổi.
Thật ra, sau khi thanh danh của hắn dần dần lan truyền, nhất là việc hắn có những điểm độc đáo về "phụ khoa", có rất nhiều phụ nhân tới tìm Lục Trường Sinh để xem bệnh.
Vì lẽ đó, Lục Trường Sinh có nhiều bệnh nhân ở mảng phụ khoa nhất.
Riêng điểm này đúng là hắn còn được hoan nghênh hơn cả sư phụ Ngô Cảnh.
Dù sao đi nữa, Ngô Cảnh cũng đã lớn tuổi rồi, vậy nên đa số nữ tử vẫn thích tới khám bệnh chỗ Lục Trường Sinh hơn.
Nhất là khi y thuật của Lục Trường Sinh có vẻ không hề kém so với Ngô Cảnh.
Lục Trường Sinh cũng không để bụng, phụ khoa thì đã sao nào? Phụ khoa cũng là chữa bệnh cứu người mà!
Lục Trường Sinh bận rộn đến trưa. Khi hắn đang chuẩn bị nghỉ giải lao thì một học đồ vội vã chạy vào.
Lục Trường Sinh biết học đồ này, đây là học đồ trong dược phô của sư phụ Ngô Cảnh.
"Lục đại phu, Ngô lão mời Lục đại phu qua đó một chuyến."
Học đồ cung kính nói với Lục Trường Sinh.
"Ồ, sư phụ tìm ta có việc gì vậy?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Hình như Ngô lão ngã bệnh rồi, hắn có việc muốn bàn giao."
Lục Trường Sinh đứng phắt dậy, hắn gọi Trương Hoàn để dặn dò chia bệnh nhân của hắn cho Uông Như Hải hoặc để bệnh nhân quay lại vào ngày khác. Hết chương 130.



Bạn cần đăng nhập để bình luận