Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1762: Lục Trường Sinh trấn sát sinh mệnh Ám Vực! Sức mạnh bản nguyên Ám Vực xuất hiện! (5)

Đủ để xưng bá toàn bộ Bách Hoa Vực.
Thế nhưng Thiên Quang Thánh Nhân cũng biết Lục Trường Sinh là giao long, mà Bách Hoa Vực chỉ là một vũng nước cạn.
Vũng cạn sao có thể giữ chân giao long?
Không thể nào.
Mục tiêu của Lục Trường Sinh nhất định là nguyên sinh mệnh.
Mà ở lại Bách Hoa Vực thì sẽ không có cách để trở thành nguyên sinh mệnh.
“Lục Thánh Nhân cứ đi đi. Dù ngày sau gặp chuyện gì ngươi cũng có thể trở lại Thiên Quang Thánh Tông, nơi này vĩnh viễn là tông môn của ngươi!”
Thiên Quang Thánh Nhân nghiêm mặt nói.
“Lục mỗ nhất định nhớ kỹ.”
Lục Trường Sinh cười.
Sau đó trong nháy mắt biến thành một tia sáng, bay về động phủ của mình.
Sau khi trở lại động phủ, Lục Trường Sinh hỏi thăm Tử Tang: “Tử Tang, quang mang màu đỏ sậm trên thân hai sinh mệnh Ám Vực kia là cái gì?”
Lục Trường Sinh cảm thấy quang mang màu đỏ sậm trên thân hai sinh mệnh Ám Vực có chút bất thường.
“Hẳn là sức mạnh bản nguyên của Ám Vực. Đương nhiên cũng chỉ là một chút xíu sức mạnh bản nguyên thôi.”
“Bọn chúng từ Ám Vực tới, nhất định phải có một tia sức mạnh bản nguyên nếu không cũng không thể đối kháng với quy tắc Hỗn Độn, càng không cách nào tiến vào Hỗn Độn.”
Tử Tang hồi đáp.
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
“Sức mạnh bản nguyên của Ám Vực?”
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, bên trong tháp Hắc Quang xuất hiện từng tia quang mang màu đỏ sậm.
Đó là quang mang bị Lục Trường Sinh thu vào trong tháp Hắc Quang.
“Tinh luyện.”
Lục Trường Sinh lợi dụng tháp Hắc Quang không ngừng tinh luyện sức mạnh bản nguyên trong quang mang màu đỏ sậm.
Theo thời gian dần trôi.
Vô số quang mang màu đỏ sậm được tinh luyện, nhưng cuối cùng chỉ còn lại hai tia quang mang màu đỏ sậm.
Đó chính là sức mạnh bản nguyên của Ám Vực.
“Chủ nhân, ngươi tinh luyện sức mạnh bản nguyên của Ám Vực làm gì?”
Tử Tang không nhịn được mà hỏi. Nếu là bình thường thì sinh mệnh Hỗn Độn đều không có cách nào lợi dụng sức mạnh bản nguyên của Ám Vực.
Lấy ra cũng không có tác dụng gì.
Nhục thân không thể luyện hóa được.
Dù có miễn cưỡng luyện hóa cũng sẽ phá hủy nhục thân.
Dù sao sức mạnh bản nguyên Ám Vực và sức mạnh bản nguyên Hỗn Độn hoàn toàn không giống nhau.
Lục Trường Sinh khẽ mỉm cười, nói: “Giới Chủ có thể hấp thu sức mạnh bản nguyên Ám Vực, không biết có phải cũng có thể dùng để hoàn thiện thế giới của Giới Chủ hay không?”
Tử Tang không khỏi kinh hãi: “Đúng là thế. Chủ nhân Thế Giới bao dung vạn vật, bất kể sức mạnh bản nguyên Hỗn Độn hay sức mạnh bản nguyên Ám Vực cũng có thể thúc đẩy thế giới hoàn thiện, thậm chí còn có Giới Chủ chuyên cướp đoạt sức mạnh bản nguyên Ám Vực để hoàn thiện thế giới. Một khi sức mạnh bản nguyên Ám Vực và sức mạnh bản nguyên Hỗn Độn kết hợp sẽ sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất với thế giới của Giới Chủ.”
“Thế nhưng đó là Giới Chủ. Chủ nhân, ngài là sinh mệnh Hỗn Độn, sức mạnh bản nguyên Ám Vực này cũng không có tác dụng gì với ngài mà.”
Tử Tang không khỏi nghi hoặc.
“Vậy sao?”
“Chẳng lẽ sinh mệnh Hỗn Độn không thể là Giới Chủ?”
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
“Ruỳnh.”
Hư giới giáng lâm.
Hư giới vừa giáng lâm đã bao phủ cả hai tia năng lượng màu đỏ sậm.
Đó là sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Hư giới của Lục Trường Sinh vừa tiếp xúc với sức mạnh bản nguyên Ám Vực đã cảm giác được lực hấp dẫn cực kỳ kinh khủng.
Như thể Hư giới cũng đang khát vọng hai tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực kia.
“Luyện!”
Lục Trường Sinh quyết định rất nhanh, lập tức thử luyện hóa hai tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực này.
Kết quả không có gì ngoài ý muốn.
Hư giới của Lục Trường Sinh dễ dàng luyện hóa hai tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Cứ như thể… nước chảy thành sông.
Đúng, chính là nước chảy thành sông.
Lục Trường Sinh cảm thấy Hư giới sinh ra một chút biến hóa.
Tiếc là quá ít.
Hư giới vừa biến hóa một chút xíu thì đã kết thúc.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Chủ nhân Thế Giới: 0 (Hình thức ban đầu)
Sinh mệnh Hỗn Độn: 1% (Sơ thành)
Trên bảng thuộc tính, tiến độ chủ nhân Thế Giới vẫn là số không như cũ.
Kỳ thực điều này đã nói rõ một vấn đề.
Chính là sức mạnh bản nguyên không đủ.
Cần nhiều hơn mới đủ để khiến Hư giới lột xác.
“Sức mạnh bản nguyên Ám Vực có tác dụng với Hư giới, nhưng vì số lượng quá ít, trước mắt không cách nào thể hiện rõ ràng, vậy nên ta phải thu hoạch thêm càng nhiều sức mạnh bản nguyên Ám Vực mới được…”
Lục Trường Sinh rất nhanh đã hiểu rõ nguyên nhân.
Dù Hư giới vẫn không thể lột xác như cũ.
Hư giới của Lục Trường Sinh cũng vẫn không thể sánh với sinh mệnh Hỗn Độn như cũ.
Thế nhưng hiện giờ Lục Trường Sinh dám chắc chắn mình chỉ còn thiếu bản nguyên Hỗn Độn mà thôi.
Không có thì bản nguyên Ám Vực cũng được.
Dù sao Hỗn Độn và Ám Vực là hai mặt đối lập, đều có thể khiến Hư giới của Lục Trường Sinh lột xác.
Có điều bất kể là bản nguyên Hỗn Độn hay bản nguyên Ám Vực thì đều rất khó lấy được.
Tạm thời Lục Trường Sinh cũng không có cách nào ngoài chờ đợi.
Để xem về sau có thể thu hoạch bản nguyên Hỗn Độn hoặc bản nguyên Ám Vực hay không.
Không có hai loại tài nguyên này, Lục Trường Sinh không thể trở thành chủ nhân Thế Giới chân chính.
Con đường Giới Chủ sẽ mãi trì trệ không tiến triển.
Ban đầu Lục Trường Sinh cũng có chút tình cảm với Bách Hoa Vực, hắn còn muốn ở lại Bách Hoa Vực lâu một chút.
Nhưng giờ xem ra tại Bách Hoa Vực sẽ không có cách nào thu hoạch được bản nguyên Hỗn Độn.
Vậy thì chỉ có thể ra ngoài.
Tới vực giới khác.
Thậm chí là tới trung tâm Hỗn Độn.
Chỉ ở những nơi phồn hoa mới có thể thu được bản nguyên Hỗn Độn.
Có điều trước lúc rời đi Lục Trường Sinh nhất định phải xử lý xong xuôi một số việc.
Trước mắt nơi có ràng buộc với Lục Trường Sinh kỳ thực chỉ có hai chỗ.
Một là Thiên Quang Thánh Tông, một là Thiên giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận