Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1951: Cuối cùng kẻ cướp đoạt vẫn đến! Nguy cơ của Hỗn Độn và Ám Vực! (4)

Cùng lúc đó một thân ảnh như Ma Thần cũng bước ra khỏi phi thuyền.
Sức mạnh nhục thân khủng bố trùng trùng điệp điệp khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Cứ như thể tới cả hư không cũng có thể vặn vẹo.
Đây chính là sức mạnh nhục thân thuần túy.
Hệ thống tu hành giống với nguyên sinh mệnh.
Khi bọn hắn thấy cảnh này, sắc mặt nháy mắt đại biến.
“Một người chấp mười người, vạn pháp không thể xâm phạm… Đây quả thật là nguyên sinh mệnh đỉnh phong, có thể xưng là vô địch!”
“Xem ra thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang nói không sai, đám Sáp Huyết Minh này rất khó đối phó.”
“E rằng Cuồng Ma Đại Đế gặp rắc rối rồi.”
Nhưng thực ra đâu chỉ có rắc rối thôi?
Khi gã cường giả Sáp Huyết Minh kia đấm ra một quyền, hư không cũng như bị phá vỡ.
Một quyền khiến vạn đạo chấn động của Cuồng Ma Đại Đế gặp phải một quyền này lại hệt như giấy mỏng, trong nháy mắt phá toái.
“Bùm.”
Một tiếng ầm vang.
Đại đạo của Cuồng Ma Đại Đế nát vụn chỉ trong nháy mắt.
Không chỉ có đại đạo nát vụn mà toàn thân Cuồng Ma Đại Đế dưới một quyền này cũng đã biến thành bột mịn.
Tĩnh!
Tất cả mọi người đều lặng ngắt.
Đám người kinh ngạc nhìn lên hư không.
Nhìn về phía Cuồng Ma Đại Đế.
Cứ như thể không tài nào tin nổi.
Đó là Cuồng Ma Đại Đế đấy.
Cả đời chỉ biết chiến đấu, chưa từng thua bao giờ.
Nhưng giờ hắn cứ thế chết đi ư?
Hơn nữa chỉ với một quyền.
Ngay cả chút sức ngăn cản cũng không có, chớp mắt đã bị đánh nổ.
Cảnh tượng này thật sự quá rung động.
Chuyện này hẳn đã khiến rất nhiều người nhận ra rằng không thể đối đầu với Sáp Huyết Minh được.
Mà mới chỉ có một gã Siêu Thoát nhất cảnh cường giả đỉnh phong ra tay thôi.
Loại cường giả như vậy Sáp Huyết Minh có tất cả ba người!
Nếu lúc trước Ám Vực sinh ra một vị Thần Đế thì đã đủ để quét ngang hết thảy.
Nếu có Thần Đế tham dự chiến tranh hai giới thì Hỗn Độn cũng sẽ liên tục bại lui.
Huống chi hiện giờ bọn hắn còn phải đối mặt với ba tồn tại khủng bố sánh ngang với Thần Đế?
“Quá yếu.”
“Thổ dân đúng là thổ dân. Dù có hệ thống tu hành nhưng cả đời chỉ biết trốn trong vị diện thì có tiền đồ gì được chứ?”
“Một mình ta là có thể quét ngang toàn bộ vị diện của các ngươi rồi!”
“Còn muốn chống cự thì có thể thử thêm lần nữa.”
Ánh mắt cường giả Sáp Huyết Minh quét qua một vòng.
Trong lòng vô số nguyên sinh mệnh và Đại Đế đều thầm run rẩy.
Thật ra không phải bọn hắn chưa từng ra ngoài xông xáo.
Nhưng cũng vì từng ra ngoài nên bọn hắn mới càng thêm kính sợ đại vũ trụ hơn.
Rất nhiều người cuối cùng lại trở về Ám Vực hoặc Hỗn Độn.
Đại vũ trụ quá rộng lớn.
Bọn hắn rời khỏi Hỗn Độn và Ám Vực thì chẳng là gì hết.
Cũng chỉ có các Thần Đế hoặc nguyên sinh mệnh vô địch rời khỏi vị diện đi xông pha ngoài đại vũ trụ thì mới có thể xông ra chút danh tiếng.
“Tốt, giờ các ngươi đều ngoan rồi.”
“Lão tam, dẫn người vào sâu trong vị diện vơ vét. Thấy bảo vật cứ trực tiếp lấy đi, ai dám cản trở hoặc phản kháng thì cứ giết chết.”
“Ta sẽ tọa trấn tại thông đạo tới đại vũ trụ. Trong khoảng thời gian này, trừ thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang ra, không cho phép bất cứ kẻ nào ra vào thông đạo đại vũ trụ, các ngươi cứ ngoan ngoãn ở trong vị diện đi, nếu không sẽ giết chết bất luận tội!”
Phi thuyền của Sáp Huyết Minh chặn trước thông đạo đại vũ trụ.
Đây là muốn chặn đứng thông đạo đại vũ trụ rồi.
Dù Hỗn Độn và Ám Vực có tới hai thông đạo, nhưng chắc chắn Sáp Huyết Minh cũng sẽ biết chuyện này.
Rất có thể bọn chúng cũng sẽ phái người tới chặn ngang thông đạo tại Ám Vực.
Nhất thời, vô số Đại Đế và nguyên sinh mệnh đều cảm thấy cực kỳ bi phẫn.
Thế nhưng bi phẫn thì làm được gì?
Bọn hắn không có cách nào để giải quyết chuyện này.
Thế là Sáp Huyết Minh chia ra làm ba đường.
Một phần tới Ám Vực ngăn chặn thông đạo đại vũ trụ thứ hai.
Một phần thì bắt đầu vơ vét tài nguyên cùng bảo vật trong Hỗn Độn và Ám Vực.
Còn một phần thì ngăn trước thông đạo đại vũ trụ tại Hỗn Độn.
Người của Sáp Huyết Minh chia ra làm ba.
Mỗi đội đều có một gã cường giả Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh phong dẫn đầu.
không phải các Đại Đế và nguyên sinh mệnh thật sự bó tay chịu trói.
Ngược lại thì bọn hắn cũng đang tìm kiếm cơ hội. Sáp Huyết Minh chia ra làm ba, bọn hắn dường như cảm thấy đây là cơ hội tốt.
Thế là có khoảng ba mươi tám vị nguyên sinh mệnh và Đại Đế cùng nhau liên thủ tạo thành đại trận, ý đồ vây công tu sĩ Sáp Huyết Minh đang vơ vét Hỗn Độn.
Trận chiến ấy phải nói là kinh thiên động địa.
Gần như rung chuyển toàn bộ Hỗn Độn và Ám Vực.
Kết quả toàn bộ ba mươi tám vị nguyên sinh mệnh và Đại Đế vẫn lạc, toàn quân bị diệt!
Sau trận chiến ấy, các Đại Đế cùng nguyên sinh mệnh trong Hỗn Độn và Ám Vực đã hoàn toàn bị dọa sợ.
Không còn một ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chỉ là một phần ba tu sĩ thôi.
Tính ra cũng chỉ có ba gã tu sĩ Sáp Huyết Minh.
Vậy mà ba mươi tám vị nguyên sinh mệnh cùng Đại Đế liên thủ nhưng vẫn bị đánh đến mức toàn quân diệt sạch.
Thử hỏi Hỗn Độn cùng Ám Vực lấy gì để ngăn cản Sáp Huyết Minh đây?
Dù trong lòng không cam lòng tới đâu thì cũng chỉ có thể yên lặng, mặc cho Sáp Huyết Minh không ngừng vơ vét.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Thoáng cái đã qua nghìn năm.
Trong thời gian nghìn năm này, toàn bộ Ám Vực và Hỗn Độn đều sống dưới cái bóng của Sáp Huyết Minh.
Sáp Huyết Minh không ngừng vơ vét.
Thậm chí hủy diệt vô số môn phái.
Khiến tiếng oán than khắp Ám Vực và Hỗn Độn vang tận trời cao.
Thế nhưng các Đại Đế và nguyên sinh mệnh lại không thể phản kháng.
Thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang thấy cảnh này cũng chỉ biết lắc đầu.
Kỳ thực nhiều khi một vị diện mới được phát hiện sẽ gặp phải cảnh này.
Muốn thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang ra tay ư?
Không phải là không thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận