Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 450. Lục Trường Sinh giết chết Long Vân, bước lên trở thành người đứng đầu Thần Tàng! (4)



Chương 450. Lục Trường Sinh giết chết Long Vân, bước lên trở thành người đứng đầu Thần Tàng! (4)




Ngay cả Long Vân cũng bị giết chết.
Mà vừa rồi, Long Vân đã dễ dàng “hạ gục” Thần Tàng cường đại là Thu Nhất tiên sư nên cũng không phải kẻ yếu gì cả.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh bước một bước đi tới vị trí vừa rồi của Long Vân.
Hắn tập trung quan sát.
Trên mặt đất có vài thứ.
Trong đó có một hạt châu nhìn có vẻ vô cùng nổi bật.
Lục Trường Sinh biết rõ, dưới sự cọ rửa của Bộc Bố Lĩnh Vực của hắn, thứ có thể bảo lưu sự hoàn chỉnh chắc chắn là thứ khó lường.
Vì thế, Lục Trường Sinh nhặt hạt châu trong tay lên.
“Hử?”
“Hạt châu này…”
Vừa nhặt hạt châu lên, Lục Trường Sinh đã lập tức cảm giác được nội tâm kích động hoàn toàn bĩnh tĩnh lại.
Thậm chí, dường như một ít cảm xúc mặt trái xuất hiện trong đầu cũng đều biến mất.
Dưới tình huống này, tuy Lục Trường Sinh còn chưa ngộ đạo, nhưng loại trạng thái an bình này có chỗ tốt rất lớn trong viễ lĩnh ngộ ý cảnh, diễn hoá lĩnh vực, thậm chí là tìm hiểu võ công và bí pháp.
“Đây là một món bảo vật phụ trợ khá tốt.”
Lục Trường Sinh cầm lấy hạt châu rồi nhìn kỹ, bên trên còn khắc chữ cực nhỏ.
“Thanh Tâm châu, Từ Hạo Thiên.”
“Đợi đã, viên Thanh Tâm châu này là của Từ Hạo Thiên hả?”
Nội tâm Lục Trường Sinh khẽ lay động.
Khắc tên lên bảo vật là chuyện rất bình thường.
Bình thường, khi uỷ thác tiên sư hay Đạo Quân luyện chế bảo vật thường sẽ khắc tên chủ nhân ban đầu của nó.
Lục Trường Sinh không biết, lúc trước Từ Hạo Thiên phải trả một cái giá rất đắt mới uỷ thác Đạo Quân luyện chế ra viên Thanh Tâm châu này.
Nó chính là bảo vật phụ trợ nhất đẳng của Thần Tàng.
Bởi vì Thần Tàng cần cảm ngộ ý cảnh, cần phải diễn hoá lĩnh vực, lúc nào cũng phải bảo trì nội tâm bình tĩnh linh hoạt. Thế nên, thứ này vô cùng quan trọng.
“Lại là Từ Hạo Thiên…”
Trong lòng Lục Trường Sinh trở nên lạnh như băng.
Bởi vì chuyện của Từ Hạo Nhiên mà Từ Hạo Thiên đã phái Ô Thanh Y tới chặn giết hắn.
Không ngờ bây giờ hắn vừa tấn chức Thần Tàng, đối phương lại phái thêm Long Vân tới.
Nhưng Từ Hạo Thiên là người sắp đúc thành Đạo Cơ.
Chắc chắn thực lực của hắn còn khủng bố hơn cả Long Vân.
“Bây giờ đã bắt giữ được khoảng sáu mươi tám con linh thú ngũ hành. Có thể trên núi Giới Bi còn một vài con linh thú ngũ hành nữa, nhưng số lượng hẳn là không nhiều lắm, lại còn ẩn nấp kỹ. Nếu thật sự muốn tìm thấy chúng thì chỉ sợ phải mất mấy tháng.”
“Tiếp tục ngây người trên núi Giới Bi có độ nguy hiểm nhất định. Lỡ như tin Long Vân chết bị truyền tới trong tai Từ Hạo Thiên, chỉ sợ chuyện quan trọng hơn nữa, Từ Hạo Thiên cũng sẽ bỏ lại, tới núi Giới Bị đối phó với ta.”
“Dựa vào thực lực hiện giờ của ta, đối mặt với Từ Hạo Thiên còn hơi miễn cưỡng.”
“Nhưng không quan trọng, não vực của ta sắp mở rộng tới mười dặm rồi. Một khi tới mười dặm là ta có thể luyện hoá một viên đá Trấn Giới. Đến lúc đó, não vực sẽ càng được củng cố hơn, hiệu suất ôn dưỡng lĩnh vực càng cao hơn, thực lực của ta cũng có thể tiếp tục tăng lên.”
Trong đầu Lục Trường Sinh hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
“Đi.”
Lục Trường Sinh cất Thanh Tâm châu và một vài bảo vật không bị thác nước cọ rửa khác đi.
Sau đó, hắn bước một bước, lên xuống mấy cái đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Lục Trường Sinh biết chắc chắn tin tức trên núi Giới Bi sẽ bị truyền ra ngoài.
Nhưng hắn không thèm quan tâm, bởi vì hắn đã quay về Cổ Vực Thiên Tông.
Hơn nữa, tạm thời hắn cũng không có ý định rời khỏi Cổ Vực Thiên Tông.
Hắn phải “lắng đọng lại” một phen mới được.
Bởi vì điểm cống hiến của sáu mươi tám con linh thú ngũ hành chính là một con số thiên văn.
Ít nhất là đủ để chống đỡ Lục Trường Sinh đổi Ngộ Đạo Đan trong một khoảng thời gian ngắn.
Lục Trường Sinh ngồi khoanh chân trong sân.
Trên cổ đeo Thanh Tâm châu.
Mỗi ngày đều đeo Thanh Tâm châu có thể làm nội tâm của hắn trở nên linh hoạt, từng giây từng phút đều vô cùng bình tĩnh, hơn nữa tư duy cũng ở trong trạng thái sinh động cao độ, linh cảm thường xuyên nảy ra.
Lục Trường Sinh đang tổng kết con đường tu hành sau này.
“Tới Thần Tàng, tu hành võ đạo, tăng thực lực, hơn một nửa đều dừng trên bí pháp và lĩnh vực.”
“Bí pháp thì là ta có Tâm Kiếm Chân Ngôn Quyết còn có thể tiếp tục lột xác, là một bộ bí pháp tinh thần vô cùng thực dụng và mạnh.”
“Còn về lĩnh vực thì… thật ra lúc trước ta có hơi chắc chắn phải vậy quá. Lĩnh vực không phải thứ tuỳ tiện diễn hoá ra là được, trạng thái tốt nhất hẳn là phải lĩnh ngộ lĩnh vực mang tính mục đích.”
“Thần Tàng bình thường có thể diễn hoá ra lĩnh vực đã rất không tồi rồi. Sau đó dùng não vực ôn dưỡng lĩnh vực đến viên mãn, hoá thật từ hư ảo, lực chiến tăng lên.”
“Nhưng đây là con đường của Thần Tàng bình thường. Đối với thiên tài đứng đầu, chỉ cảm ngộ lĩnh vực đã không còn là chuyện khó khăn nữa, bọn họ thường cảm ngộ lĩnh vực có tính mục đích. Đặc biệt là lĩnh vực dung hợp.”
Suy nghĩ của Lục Trường Sinh dần dần trở nên rõ ràng.
Lĩnh vực dung hợp!
Lần này, Lục Trường Sinh nhìn thấy lĩnh vực dung hợp Long Vân thi triển ra thật sự vô cùng khủng bố.
Một khi dung hợp lĩnh vực, tương đương tăng phúc gấp mười lần.
Đây là dung hợp hai loại lĩnh vực.
Nếu dung hợp ba loại lĩnh vực thì rất có thể sẽ tăng phúc hai mươi lần. Dung hợp bốn loại lĩnh vực sẽ tăng phúc ba mươi lần. Dung hợp năm loại lĩnh vực sẽ tăng phúc bốn mươi lần, cứ thế suy ra.
Nếu có thể dung hợp năm loại lĩnh vực, tăng phúc bốn mươi lần tương đương với bốn mươi tầng lĩnh vực bình thường.
Lục Trường Sinh đột nhiên có một loại cảm ngộ. Hết chương 450.



Bạn cần đăng nhập để bình luận