Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 134. Trương Thiên Vũ quét ngang quần hùng, Trang Thập Tam đêm tối hiện thân



Chương 134. Trương Thiên Vũ quét ngang quần hùng, Trang Thập Tam đêm tối hiện thân




"Ta cũng không rõ lắm. Dạo gần đây, ta đang điều tra Hắc Thủy Bang. Hắc Thủy Bang này là địa đầu xà ở Diêm Thành, nếu Tứ Mục Thiềm Bảo xuất hiện ở Diêm Thành thì Hắc Thủy Bang có hiềm nghi lớn nhất."
"Dù cho Hắc Thủy Bang không có được Tứ Mục Thiềm Bảo thì hẳn cũng sẽ có tin tức về nó."
Lục Trường Sinh đăm chiêu.
Một lúc lâu sau, Lục Trường Sinh rời đi.
Lôi Hùng run run, hắn còn chưa kịp bình tĩnh lại thì bên tai đã lại nghe thấy một câu nói văng vẳng bên tai: "Đúng rồi, tốt nhất là ngươi không nên dính líu vào chuyện Tứ Mục Thiềm Bảo, có thể sẽ mất mạng đấy."
Lời của Lục Trường Sinh vẫn còn vang vọng đâu đây nhưng Lôi Hùng lại không hề nhìn thấy bóng dáng đối phương.
Sắc mặt Lôi Hùng thay đổi liên tục, rốt cục, hắn vẫn nghiến răng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đúng thế, phải đi thôi. Đã có cường giả cảnh giới Thần Lực dính líu đến Tứ Mục Thiềm Bảo rồi, nếu ta còn tiếp tục chờ đợi thì e là sẽ rất nguy hiểm."
Tứ Mục Thiềm Bảo quan trọng thật đấy, thế nhưng tính mạng của hắn còn quan trọng hơn!
Ngay sau đó, Lôi Hùng xoay người và lập tức rời khỏi Diêm Thành.
Hắn sẽ không nhúng tay vào vũng nước đục này nữa!
Thật ra, Lục Trường Sinh vẫn đang ở ngay gần đó.
Nhìn thấy Lôi Hùng thực sự đã rời khỏi Diêm Thành, Lục Trường Sinh gật đầu, xem ra Lôi Hùng không hề nói láo.
Kỳ thực Lôi Hùng là một người khá có lòng hiệp nghĩa, thế nên Lục Trường Sinh mới không muốn đối phương chết uổng vì tranh đoạt Tứ Mục Thiềm Bảo.
Dù sao đã có hắn ở đây, đời nào Lôi Hùng lại cướp được Tứ Mục Thiềm Bảo?
"Hắc Thủy Bang à?"
Mắt Lục Trường Sinh lóe lên một thứ ánh sáng kỳ lạ.
Bây giờ không tiện tới, buổi tối rồi tính vậy.
Sau đó, Lục Trường Sinh đi thẳng về Hạ phủ.
...
Trong tổng bộ của Hắc Thủy Bang, có rất nhiều đội ngũ tuần tra đang liên tục dò xét khắp nơi.
Từ trong ra ngoài Hắc Thủy Bang đều được canh phòng rất nghiêm ngặt.
Những tháng ngày qua, cuộc sống trong Hắc Thủy Bang không hề dễ chịu.
Chẳng biết tin tức truyền từ đâu ra, nói rằng Tứ Mục Thiềm Bảo đang nằm trong tay Hắc Thủy Bang.
Kết quả là có rất nhiều võ giả hoặc âm thầm hoặc công khai tới thăm dò Hắc Thủy Bang.
Cũng vì thế mà có rất nhiều thành viên của Hắc Thủy Bang đều bị đả thương, đã vậy còn không thể tìm được ai là người gây ra thương tích.
Dù sao đi nữa, những võ giả dám ra tay thăm dò Hắc Thủy Bang đều là võ giả Luyện Tạng, ai nấy đều là kẻ có chút danh tiếng trong giang hồ, không phải kẻ dễ gì mà đối phó được.
"Bang chủ, hơn mười thủ hạ của Tam Đường chúng ta đã bị người ta bắt trói đi tra hỏi suốt ba ngày ròng rã, rốt cục là người đói gần chết, giờ đang thoi thóp rồi."
"Kẻ ra tay là Phi Đao Lý Hoan, nhất định ngài phải làm chủ cho Tam Đường chúng ta."
"Bang chủ, Tứ Đường chúng ta cũng bị người đánh lén..."
Trong đại sảnh của Hắc Thủy Bang, từng đầu mục, Đường chủ đều đang tố khổ với bang chủ.
Sắc mặt bang chủ Trương Thiên Vũ vô cùng u ám. Thời gian gần đây, chuyện này thường xuyên xảy ra nhưng vấn đề là Hắc Thủy Bang không có cách nào để giải quyết cả.
Những kẻ trong giang hồ kia đều tới vô ảnh, đi vô tung, hắn biết làm sao bây giờ?
"Vèo."
Đột nhiên, một thanh phi đao lóe qua rồi đâm thẳng vào bàn trà bên cạnh Trương Thiên Vũ.
Sắc mặt Trương Thiên Vũ thay đổi, hắn lạnh lùng nhìn ra ngoài đại sảnh.
Bên ngoài đại sảnh, một nam tử khoảng chừng ba mươi tuổi với vóc người cao gầy, sắc mặt trắng bệch đang bước từng bước tới.
"Phi Đao Lý Hoan! Ngươi có ý gì đây? Chẳng lẽ ngươi nghĩ Hắc Thủy Bang chúng ta không có người hay sao?"
Trương Thiên Vũ xám mặt.
Phi Đao Lý Hoan lắc đầu, hắn mỉm cười, nói: "Trương bang chủ, lần này ta tới quý bang không hề có ác ý, chỉ là ta muốn nhìn Tứ Mục Thiềm Bảo một lần mà thôi, hy vọng Trương bang chủ có thể thỏa mãn chờ mong nho nhỏ này của ta."
"Tứ Mục Thiềm Bảo? Ta cũng muốn nhìn xem Tứ Mục Thiềm Bảo trông ra làm sao đây, chỉ tiếc là Tứ Mục Thiềm Bảo không ở trong tay ta, ngươi tìm nhầm người rồi!"
Trương Thiên Vũ phủ định ngay lập tức, không chút chần chừ.
"Chỉ là một chờ mong nho nhỏ như vậy mà Trương bang chủ cũng không chịu đồng ý, vậy chi bằng để ta đi dạo khắp quý bang một lần, thế nào?"
Lý Hoan cười như không cười, cứ nhìn chằm chằm vào Trương Thiên Vũ.
"Làm càn!"
"Lý Hoan, nơi này là Diêm Thành, là địa bàn của Hắc Thủy Bang ta, đừng tưởng rằng phi đao của ngươi lợi hại là Hắc Thủy Bang ta không làm gì được ngươi!"
Ngay sau đó, Trương Thiên Vũ đột ngột vung tay lên.
"Cộp cộp cộp."
Hơn một trăm thành viên của Hắc Thủy Bang nhanh chóng xúm lại từ bốn phương tám hướng.
Đồng thời, trong tay ai nấy đều cầm cung nỏ, nhắm thẳng vào Phi Đao Lý Hoan.
Dù sao thân thể võ giả dưới cảnh giới Thần Lực vẫn là máu thịt, bởi vậy uy hiếp đến từ những chiếc cung nỏ này cũng không hề nhỏ.
"Ơ, đúng là nhiều người thật đấy nhỉ, Hắc Thủy Bang uy phong thật đấy."
Một thanh âm nũng nịu truyền vào tai của tất cả mọi người ở đây.
Cùng lúc đó, một nữ tử mặc váy đỏ bỗng từ trên trời giáng xuống, tay nàng vẫn còn đang vẩy nhẹ một cái.
Một đám bột trắng rơi xuống người các thành viên Hắc Thủy Bang.
"A..."
"Đây là cái gì thế?"
"Ngứa quá, đau quá."
Ngay lập tức, rất nhiều cung thủ của Hắc Thủy Bang đều ngã xuống đất và kêu thảm thiết.
Nữ tử váy đỏ cũng đã tới đại sảnh. Mắt Trương Thiên Vũ co rụt cả lại, sau đó mặt hắn tái xanh, gằn từng chữ: "Phấn Hồng Độc Nữ, Dương Tam Nương!"
Trương Thiên Vũ cảm thấy rất phiền toái.
Dương Tam Nương giỏi dùng độc, nơi có nhiều người lại chính là chuyện tốt với nàng.
Chỉ cần rải một lượt phấn độc xuống thì dù đông người đến mấy cũng phải nằm xuống mà thôi.
"Hừ, còn có ai nữa, ra hết cả đi."
Trương Thiên Vũ lạnh lùng nói.
"Rầm."
Mái ngói trên đại sảnh đột nhiên rơi xuống lả tả.
Một cái đỉnh lớn từ trên trời giáng xuống rồi chạm đất một cách nặng nề, thế nhưng nó lại không gây ra bất kỳ tiếng động nào. Hết chương 134.



Bạn cần đăng nhập để bình luận