Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1709: Mệnh danh “vô thượng”! Vô thượng thiên kiêu sinh ra, toàn tông môn chấn động! (4)

Tầng thứ bốn mươi chín chỉ là cực hạn của thông đạo khảo hạch cấp độ Đăng Thần tứ giai chứ không phải cực hạn của Lục Trường Sinh.
Nếu có năm mươi chín tầng, thậm chí sáu mươi chín tầng thì Lục Trường Sinh vẫn có thể thông qua như cũ.
Có điều thiên kiêu cũng tốt, vô thượng thiên kiêu cũng được.
Đều chỉ là một cái tiêu chuẩn để đánh giá mà thôi.
Lục Trường Sinh đã là vô thượng thiên kiêu, đã siêu việt tất cả đệ tử thiên tài của Thiên Quang Thánh Tông thời kỳ này, trở thành vô thượng thiên kiêu là đủ rồi.
Về phần trong vô thượng thiên kiêu còn có cao thấp cũng không có ý nghĩa gì lớn.
Cuối cùng vẫn phải xem ai có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh bị chuyển ra ngoài.
Thân ảnh của hắn nháy mắt xuất hiện giữa quảng trường.
“Tách.”
Từng ánh mắt đổ dồn về phía Lục Trường Sinh.
Nhưng toàn bộ quảng trường lại vô cùng yên tĩnh, thậm chí tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Tất cả mọi người biêt rõ, từ hôm nay trở đi, Lục Trường Sinh sẽ trở thành tiêu điểm của toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông.
Vô thượng thiên kiêu Lục Trường Sinh!
Về sau Lục Trường Sinh sẽ được có danh xưng “vô thượng”.
“Bái kiến Lục vô thượng!” Đệ tử thứ nhất hành lễ với Lục Trường Sinh.
Ngay sau đó là người thứ hai, người thứ ba, người thứ tư… Thậm chí là vô số người.
Dù là những đệ tử Đăng Thần kia thất giai trở lên, tu vi cao hơn hẳn Lục Trường Sinh.
Lúc này bọn hắn đều sẵn lòng hành lễ, để bày tỏ sự chúc mừng với vị “vô thượng thiên kiêu” Lục Trường Sinh này!
Lục Trường Sinh đảo mắt nhìn toàn trường, sau đó cũng gật đầu đáp lễ.
Đương nhiên hắn hiểu ý nghĩa của “vô thượng thiên kiêu”.
Có thể nói đó chính là “quân dự bị” của sinh mệnh Hỗn Độn.
Nếu như nói thiên kiêu có năm phần mười tỷ lệ thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn thì vô thượng thiên kiêu gần như nắm chắc trăm phần trăm.
Trong lịch sử chỉ có vô thượng thiên kiêu nửa đường vẫn lạc.
Chỉ cần vô thượng thiên kiêu thuận lợi trưởng thành và không vẫn lạc giữa chừng thì không có một vị vô thượng thiên kiêu nào không thể thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn.
Thậm chí vô thượng thiên kiêu còn có hy vọng thành tựu nguyên sinh mệnh.
Điểm này cực kỳ trọng yếu.
Cho dù là thiên kiêu thì khả năng thành tựu nguyên sinh mệnh đều cực kỳ nhỏ bé.
Vậy nhưng vô thượng thiên kiêu lại có một tia hy vọng.
Đây chính là nguyên sinh mệnh!
Là tồn tại vĩ đại siêu thoát Hỗn Độn.
Chỉ là hiện giờ khoảng cách giữa Lục Trường Sinh và sinh mệnh Hỗn Độn hãy còn rất xa, càng không cần nói tới nguyên sinh mệnh.
Hắn nhìn lướt qua mọi người một lượt, sau đó hóa thành một tia sáng quay trở về động phủ của mình.
Lục Trường Sinh biết, bên ngoài có thể sẽ thảo luận một thời gian rất dài về chuyện hắn trở thành vô thượng thiên kiêu.
“Để xem chuyến này thu được bao nhiêu điểm cống hiến?”
Lục Trường Sinh bắt đầu xông lên từ thứ ba mươi mốt, đến tận tầng thứ bốn mươi chín, tổng cộng thu được 1900 điểm cống hiến.
Dù hắn đã trở thành vô thượng thiên kiêu thì Thiên Quang Thánh Tông cũng không ban thưởng bất cứ điểm cống hiến đặc biệt nào.
Từ đây có thể thấy quả là Thiên Quang Thánh Tông đối xử với mọi người như nhau.
Thế nhưng giờ Lục Trường Sinh cũng không thiếu điểm cống hiến nên hắn không để ý lắm.
“Tính thời gian thì ta rời khỏi Thiên giới cũng khoảng năm trăm năm rồi…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Đã qua năm trăm năm, không biết giờ Thiên giới thế nào.
Mỗi vị tu sĩ Thiên giới xông xáo trong Hỗn Độn về cơ bản cứ khoảng nghìn năm sẽ trở về thăm một chuyến.
Hiện giờ Lục Trường Sinh đã trở thành vô thượng thiên kiêu của Thiên Quang Thánh Tông.
Hắn cũng nên trở về thăm Thiên giới rồi.
Thế nhưng Thiên giới vẫn bị uy hiếp, chính là lão tổ U tộc.
Vạn nhất lão tổ U tộc thức tỉnh thì rắc rối to.
Nghe nói lão tổ U tộc cũng là cường giả Đăng Thần cửu giai.
Nhưng cụ thể là mức độ nào của Đăng Thần cửu giai?
Vạn nhất là Đăng Thần cửu giai đỉnh phong thì sao?
Trước mắt Lục Trường Sinh dựa vào Hư giới dù cũng có thể sánh ngang Đăng Thần cửu giai.
Nhưng có thể chém giết một vị cường giả Đăng Thần cửu giai đỉnh phong khác hay không e rằng rất khó nói.
Vạn nhất lão tổ U tộc thức tỉnh thì rắc rối to.
Nếu Lục Trường Sinh quay về thì tất nhiên hắn cũng muốn giải quyết lão tổ U tộc.
Hiện giờ Lục Trường Sinh có ba lựa chọn.
Một là mời Liễu Thanh cùng quay về Thiên giới với mình.
Liễu Thanh là cường giả Đăng Thần cửu giai cực hạn.
Nàng có Hỗn Độn chí bảo Vân Cung, bất kể là trấn áp hay vây khốn lão tổ U tộc chắc chắn đều không thành vấn đề.
Tuy nhiên nếu làm thế rõ ràng Lục Trường Sinh có thể giải quyết nguy cơ của Thiên giới nhưng sẽ nợ ân tình lớn của Liễu Thanh.
Vả lại hiện giờ Liễu Thanh đang dốc lòng vì thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn, mời Liễu Thanh tới Thiên giới cũng không dễ gì.
Hai là Lục Trường Sinh tìm mua một kiện Hỗn Độn chí bảo, loại Hỗn Độn chí bảo có thể trấn áp thậm chí là chém giết cường giả Đăng Thần cửu giai càng tốt.
Thế nhưng giá của Hỗn Độn chí bảo cả rất đắt, mấy triệu điểm cống hiến cũng không đủ, Lục Trường Sinh sẽ mất rất nhiều thời gian góp nhặt điểm cống hiến, thế thì được không đủ bù mất.
Ba là Lục Trường Sinh phải tăng cường thực lực.
Khiến thực lực đạt tới Đăng Thần cửu giai cực hạn.
Hoặc đủ để trấn áp thậm chí là chém giết cường giả Đăng Thần cửu giai cực hạn.
Có lẽ cách này rất khó.
Thế nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói hẳn cũng không phải vấn đề to tát gì.
Bởi vì hắn còn có pháp môn dung hợp phân thân.
Số lượng phân thân nhiều thế nào cũng khó có khả năng trở thành đối thủ của sinh mệnh Hỗn Độn.
Có điều từ sinh mệnh Hỗn Độn trở xuống, pháp môn dung hợp phân thân của Lục Trường Sinh vẫn có sức uy hiếp rất lớn.
Nếu như số lượng phân thân đủ nhiều thì oanh sát cường giả Đăng Thần cửu giai đỉnh phong cũng thành vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận