Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1749: Lại quay về tháp Hắc Quang, vạn năm khổ tu cuối cùng lột xác!

Dù sao tồn tại như tháp Hắc Quang đã vượt xa khỏi tưởng tượng của các tu sĩ phổ thông.
Lục Trường Sinh có điều lo nghĩ cũng rất bình thường.
Thế là Thiên Quang Thánh Nhân trực tiếp mở miệng nói: “Lục Trường Sinh, ngươi vẫn luôn ở trong Bách Hoa Vực nên mới không biết chuyện bên ngoài Bách Hoa Vực. Đúng là tháp Hắc Quang không chỉ xuất hiện ở Bách Hoa Vực chúng ta, các vực giới Hỗn Độn khác cũng có tháp Hắc Quang.”
“Mà chủ nhân tháp Hắc Quang đã đứng trên đỉnh Hỗn Độn, nếu không hắn sao có thể lưu lại tháp Hắc Quang trong mỗi một vực giới như thế?”
“Khảo hạch của tháp Hắc Quang trăm lợi mà không có hại, nếu có thể thông qua khảo hạch thì sẽ đạt được nhiều lợi ích khó có thể tưởng tượng nổi. Thậm chí trở thành sinh mệnh Hỗn Độn cũng chỉ là bước khởi đầu…”
Nghe Thiên Quang Thánh Nhân nói thế, cuối cùng Lục không Trường Sinh cũng thấy yên tâm.
Tháp Hắc Quang đúng là có rất nhiều lợi ích.
Lục Trường Sinh nhìn Thiên Quang Thánh Nhân, không nhịn được hỏi: “Thánh Nhân, nếu sinh mệnh Hỗn Độn chỉ là điểm xuất phát vậy phải chăng sinh mệnh Hỗn Độn cũng có phân chia cao thấp?”
“Đương nhiên là có phân chia cao thấp.”
“Thực ra sinh mệnh Hỗn Độn chỉ là một cách gọi không rõ ràng thôi. Một khi lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn cũng tương đương với việc bản chất sinh mệnh đã phát sinh biến hóa. Sau khi trở thành sinh mệnh Hỗn Độn phải cố gắng tiến hành chuyển tiếp bản chất sinh mệnh. Mỗi một lần chuyển tiếp sẽ có thay đổi lớn lao không tưởng, gần như đều là bản chất lột xác.”
“Khi sinh mệnh chuyển tiếp đến một mức độ nhất định thì sẽ bắt đầu trở thành nguyên sinh mệnh. Nếu muốn trở thành nguyên sinh mệnh thì trụ cột chuyển tiếp sinh mệnh phải vô cùng kiên cố mới được, nếu không rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn cả đời cũng chỉ có thể chuyển tiếp một lần hoặc hai lần, gần như không có khả năng trở thành nguyên sinh mệnh.”
“Nếu ngươi thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang thì về sau trở thành sinh mệnh Hỗn Độn việc tu hành của ngươi sẽ thuận lợi hơn tu sĩ khác rất nhiều, thậm chí có hy vọng thành tựu nguyên sinh mệnh.”
“Về nguyên sinh mệnh, có thể ngươi không rõ nhưng Hỗn Độn có nhiều vực giới như vậy mà phần lớn vực giới đều không thể sinh ra một vị nguyên sinh mệnh. Bách Hoa Vực chúng ta đã có từ rất lâu nhưng cũng chưa từng sinh ra nguyên sinh mệnh.”
“Nếu ngươi có thể thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang vậy thì sẽ có hy vọng trở thành vị nguyên sinh mệnh đầu tiên của Bách Hoa Vực chúng ta! Đến lúc đó, đối với Bách Hoa Vực và đối với Thiên Quang Thánh Tông đều có rất nhiều cái lợi.”
Thiên Quang Thánh Nhân nói rất rõ ràng.
Lục Trường Sinh cũng dần hiểu ra, vì sao Thiên Quang Thánh Nhân lại ủng hộ hắn tiến về tháp Hắc Quang tiếp nhận khảo hạch.
Đây là chuyện tốt với toàn bộ Bách Hoa Vực và cả với Thiên Quang Thánh Tông.
Xem ra Lục Trường Sinh vẫn quá coi thường tháp Hắc Quang rồi.
“Đa tạ Thiên Quang Thánh Nhân, đệ tử biết phải làm sao rồi.”
Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
“Tốt lắm!”
“Nếu ngươi cần giúp gì thì có thể trực tiếp liên hệ với bản tọa.”
Nói xong hư ảnh Thiên Quang Thánh Nhân cũng biến mất.
Động phủ của Lục Trường Sinh cũng khôi phục bình tĩnh.
“Tháp Hắc Quang quả nhiên là cơ duyên to lớn, ngay cả Thiên Quang Thánh Nhân cũng có vẻ rất coi trọng chuyện này.”
“Thậm chí khi trước rất có thể chính Thiên Quang Thánh Nhân cũng từng tới tháp Hắc Quang, có lẽ cuối cùng lại thất bại.”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia sáng sắc bén.
Thế nhưng nghĩ tới chuyện phải ở lại tháp Hắc Quang cả vạn năm thời gian.
Thời gian này quá dài.
Nhất định hắn phải sắp xếp mọi chuyện thỏa đáng trước.
“Người tiếp nhận khảo hạch của Tháp Hắc Quang về cơ bản đều là sinh mệnh Hỗn Độn, tu sĩ Đăng Thần ngay cả đáy vực sâu Huyễn Linh cũng không thể tiến vào, vậy nên không tư cách tiếp nhận khảo hạch của tháp Hắc Quang.”
“Nhưng giờ ta đang có ấn ký của tháp Hắc Quang, liệu có thể dẫn người tiến vào tháp Hắc Quang tiếp nhận khảo hạch không?”
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Hắn lập tức nghĩ đến Tinh Oánh.
Trong thời gian nghìn năm hắn “mất tích”, Tinh Oánh vận dụng hết mọi thủ đoạn, thậm chí không tiếc dùng cái giá rất lớn mời lão tổ tộc mình tới vực sâu Huyễn Linh tìm kiếm Lục Trường Sinh.
Đủ thấy Tinh Oánh coi trọng Lục Trường Sinh thế nào.
Dù sao Tinh Oánh cũng là thiên kiêu.
Nếu để Tinh Oánh tiếp nhận khảo hạch, dù không thành công thì thu hoạch được pháp môn Vạn Nguyên cơ bản tầng thứ nhất cũng có rất nhiều lợi ích.
Chỉ là Tinh Oánh có lẽ không thể xuống tới đáy vực sâu Huyễn Linh.
Nhưng giờ Lục Trường Sinh có ấn ký của tháp Hắc Quang, có thể tới thẳng tháp Hắc Quang.
Trong tháp Hắc Quang, sức mạnh vặn vẹo tâm linh của vực sâu Huyễn Linh không thể thẩm thấu vào được.
Cách này tương đương với “gian lận”.
Nhưng Lục Trường Sinh gian lận một lần vì người bên cạnh thì có sao?
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh đi thẳng tới động phủ của Tinh Oánh.
“Lục đạo hữu, chúc mừng ngươi lại trở thành vô thượng thiên kiêu. Trong Thiên Quang Thánh Tông đây là lần đầu tiên có người ba lần liên tiếp trở thành vô thượng thiên kiêu đấy!”
Tinh Oánh từ đáy lòng cảm thấy cao hứng thay Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh khẽ mỉm cười, nói: “Tinh Oánh đạo hữu, lúc trước ngươi mời lão tổ tộc Huyễn Ảnh xuống vực sâu Huyễn Linh tìm kiếm Lục mỗ, chỉ sợ phải trả cái giá không nhỏ đúng không?”
Lục Trường Sinh biết rõ, dù là Tinh Oánh là thiên kiêu của tộc Huyễn Ảnh thì sao?
Lão tổ sinh mệnh Hỗn Độn cũng không phải tùy tiện có thể để động đến.
Chắc chắn Tinh Oánh đã phải bỏ ra cái giá rất lớn.
Tinh Oánh trầm mặc.
Lúc lâu sau nàng mới miễn cưỡng cười nói: “Không sao, lão tổ dù gì cũng là lão tổ tộc Huyễn Ảnh, chỉ cần ngày sau ta trở thành sinh mệnh Hỗn Độn có thể tọa trấn tộc Huyễn Ảnh thì chuyện này cũng không có gì đáng lo.”
Tinh Oánh không nói rõ phải trả giá thế nào, nhưng Lục Trường Sinh lại không thể giả vờ như không biết được.
“Tinh Oánh, ngươi theo ta tới một chỗ.”
“Đi đâu?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận