Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2109: Diệt trừ Sát Na Thần Điện, chấn động vũ trụ Ma Kha! (4)

Rời khỏi đại điện, Lục Trường Sinh gặp được Triệu Dịch.
“Triệu sư huynh, ngươi có biết gì về vũ trụ Minh La không?”
Lục Trường Sinh hỏi thẳng.
“Vũ trụ Minh La? Biết chứ, đó là một vũ trụ bị các Chúa Tể ra tay đánh cho sụp đổ, nghe nói đã gần như tan vỡ rồi. Bên trong có vô số vũ trụ đại năng tranh đoạt đủ loại cơ duyên, nơi đó không hề có thứ gọi là trật tự, rất nhiều vũ trụ đại năng cũng phải mất mạng ở đó.”
“Sao thế, Lục sư đệ muốn tới vũ trụ Minh La à?”
Triệu Dịch cũng đã đoán được ý định của Lục Trường Sinh.
“Đây là ý của Chúa Tể Cao Uyên…”
Lục Trường Sinh kể rõ những lời Chúa Tể Cao Uyên đã nói.
Triệu Dịch khẽ cau mày.
Hắn không ngờ tình hình lại nghiêm trọng như thế.
Vì Lục Trường Sinh, các Chúa Tể cũng không nhịn được mà ra tay đánh nhau.
May mà lần này có Chúa Tể Cao Uyên.
Nếu không đúng là Lục Trường Sinh đã gặp nguy hiểm rồi.
“Lục sư đệ, kỳ thực ta cũng không quá rõ tình cảnh vũ trụ Minh La.”
“Nhưng ta có thể đi nghe ngóng. Cho ta mấy ngày, đảm bảo sẽ thăm dò được tin tức cặn kẽ nhất cho ngươi.”
“Vậy làm phiền Triệu sư huynh rồi.”
Sau đó Triệu Dịch lập tức đi nghe ngóng tin tức.
Lục Trường Sinh thì lẳng lặng chờ đợi.
Vài ngày sau Triệu Dịch trở về.
Thật sự là hắn nghe được vũ trụ Minh La tường tận nhất tin tức.
Đúng là vũ trụ Minh La sắp sụp đổ, Chúa Tể Cao Uyên nói đúng, vũ trụ Minh La có rất nhiều phế tích vị diện.
Nhưng cũng có vô số vũ trụ đại năng đỉnh tiêm tới từ các vũ trụ khác.
Nơi đó vô cùng nguy hiểm.
Trong một ít đại năng nhị cảnh của đại vũ trụ đã tiến về vũ trụ Minh La, có không ít người đã vẫn lạc.
Người tới vũ trụ Minh La đều là “kẻ tàn nhẫn” ở các vũ trụ khác.
Nhưng điều Lục Trường Sinh quan tâm nhất vẫn là Chúa Tể.
“Chắc chắn không có Chúa Tể chứ?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Chắc chắn, vũ trụ Minh La gần như sụp đổ rồi, vốn không chịu nổi Chúa Tể giáng lâm.”
“Một khi có Chúa Tể giáng lâm thì vũ trụ Minh La sẽ sụp đổ ngay lập tức. Vậy nên ở lại vũ trụ Minh La quả là không cần lo chuyện bị Chúa Tể uy hiếp.”
Triệu Dịch khẳng định.
Một vũ trụ khắp nơi đều là phế tích vị diện, hơn nữa còn không có Chúa Tể tam cảnh, đối với Lục Trường Sinh nơi đó quả là mảnh đất lành.
Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ, hắn trầm ngâm một hồi.
Kỳ thực trong lòng hắn cũng đã có quyết định.
“Ta muốn đến vũ trụ Minh La. Triệu Dịch sư huynh, ngươi muốn ở lại vũ trụ Ma Kha hay theo ta đến vũ trụ Minh La luôn?”
Lục Trường Sinh chậm rãi lên tiếng.
Hắn hỏi ý kiến Triệu Dịch vì trước đây Triệu Dịch cũng từng nhắc tới chuyện này.
Triệu Dịch cũng muốn đến các vũ trụ khác.
Hắn còn dặn Lục Trường Sinh nếu rời đi thì hãy dẫn hắn theo.
Đi theo Lục Trường Sinh rõ ràng có rất nhiều lợi ích.
Nhưng vũ trụ Minh La thì khác.
Bởi vũ trụ Minh La vô cùng nguy hiểm.
Nơi đó vô cùng hỗn loạn, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Nếu dẫn theo Triệu Dịch, chính Lục Trường Sinh cũng không chắc mình có thể bảo vệ được đối phương.
Vì vậy hắn phải hỏi ý kiến Triệu Dịch trước.
Quả nhiên Triệu Dịch cân nhắc một lát.
Nhưng không lâu sau Triệu Dịch đã đưa ra quyết định.
“Tới vũ trụ Minh La!”
“Ta đã ở vũ trụ Ma Kha này lâu vậy mà vẫn chưa tìm được cơ duyên để lĩnh ngộ Bất Hủ Chân Ý. Cứ tới vũ trụ Minh La thử xem, biết đâu lại có chút thu hoạch.”
“Hơn nữa với thực lực của Lục sư đệ, dù tới vũ trụ Minh La cũng sẽ thuộc hàng đỉnh phong, không cần quá lo lắng về vấn đề an toàn. Dù thật sự gặp nguy hiểm thì cũng do không may thôi.”
“Đã tới dị vũ trụ xông pha ai dám đảm bảo sẽ không gặp chút nguy hiểm nào?”
Lời Triệu Dịch nói khiến Lục Trường Sinh cũng thầm gật đầu tán thành.
Triệu Dịch quả thực rất biết điều.
“Được, vậy chúng ta cùng đến vũ trụ Minh La!”
Lục Trường Sinh dẫn theo Triệu Dịch đến vũ trụ Minh La thực ra cũng có lợi cho hắn.
Ít nhất giao một số việc vặt cho Triệu Dịch thì Lục Trường Sinh cũng có thể yên tâm.
Thương lượng xong xuôi, Lục Trường Sinh dẫn theo Triệu Dịch tới gặp Chúa Tể Cao Uyên.
“Chúa Tể Cao Uyên, ta và Triệu Dịch sư huynh chuẩn bị cùng tới vũ trụ Minh La.”
Lục Trường Sinh nói thẳng.
“Được.”
Chúa Tể Cao Uyên gật đầu.
Sau đó, hắn vung tay lên.
“Ầm.”
Hai người bị một luồng sức mạnh khủng bố “dịch chuyển” ra khỏi vũ trụ Ma Kha.
Sau đó họ lại đi dọc theo Thời Không Trường Hà một hồi lâu, đến trước một màn sương mù tràn ngập khí tức xám xịt, hỗn loạn và chết chóc.
“Đây chính là lối vào vũ trụ Minh La.”
“Nhớ lấy, hiện tại vũ trụ Minh La không có trật tự, gặp chuyện gì cũng đừng mềm lòng, trong đó không có nhiều tu sĩ của đại vũ trụ đâu.”
Lục Trường Sinh gật đầu, nói: “Đa tạ Chúa Tể Cao Uyên.”
Sau đó hắn và Triệu Dịch cùng nhau bay thẳng vào thông đạo.
“Vù vù.”
Vừa vào thông đạo Lục Trường Sinh đã cảm thấy một đợt sóng vặn vẹo.
Sau đó hắn đến một vũ trụ xa lạ.
“Ừm? Đây là vũ trụ Minh La?”
Lục Trường Sinh vừa tiến vào vũ trụ Minh La đã cảm thấy không ổn.
Hắn không cảm thấy một chút “trói buộc” nào.
Hay phải nói là không cảm thấy một chút áp chế nào.
Bình thường khi vũ trụ đại năng tiến vào các vũ trụ khác chắc chắn sẽ bị dị vũ trụ áp chế.
Dù áp chế không lớn thì cũng có một mức độ nhất định.
Có một số vũ trụ rất mạnh.
Chỉ riêng áp chế từ pháp tắc cũng có thể kiềm nén một nửa thực lực của vũ trụ đại năng.
Tất nhiên loại dị vũ trụ mạnh mẽ tới mức đó rất hiếm, cũng rất khó tìm.
Tại vũ trụ Ma Kha, khi tiến vào Lục Trường Sinh cũng bị áp chế một phần thực lực.
Nhưng hiện giờ Lục Trường Sinh tiến vào vũ trụ Minh La mà lại không cảm nhận được chút áp chế nào.
Nói cách khác vũ trụ Minh La này thậm chí còn không có pháp tắc áp chế.
Chuyện này không bình thường.
“Một vũ trụ sắp sụp đổ, thậm chí còn không có sức mạnh áp chế tu sĩ tới từ dị vũ trụ, xem ra tình cảnh vũ trụ này còn tệ hơn cả tin tức chúng ta có được…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận