Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 88. La Thiên Thượng Nhân



Chương 88. La Thiên Thượng Nhân




Lý Hồng Trang im lặng, nàng vẫn còn có chút chần chừ.
Nàng không dám xác định tin tức này có phải thật hay không.
Nhưng nàng tin tưởng Lục Trường Sinh!
"Nơi càng nguy hiểm lại càng an toàn, đây là đạo lý bóng tối dưới đèn."
"Thật sự có khả năng Thôi gia giấu Dịch Tủy Đan trong phòng luyện đan."
"Phòng luyện đan này ta đã từng tới, ta biết địa điểm."
"Đợi mấy ngày nữa hay là chúng ta đi ngay bây giờ?"
Lý Hồng Trang hỏi.
"La Thiên Thượng Nhân đã chết, khó có khả năng Thôi gia không đoán được chuyện này liên quan tới Dịch Tủy Đan."
"Để đề phòng việc người của Thôi gia sẽ chuyển Dịch Tủy Đan đi nơi khác, ta sẽ tới Thôi gia ngay lập tức."
Lục Trường Sinh nhanh chóng đưa ra quyết định.
"Chúng ta đi ngay bây giờ à?"
Trong mắt Lý Hồng Trang lập lòe ánh sáng, nàng gật đầu, nói: "Vừa hay La Thiên Thượng Nhân đã chết, chắc chắc Thôi gia sẽ phái người đi điều tra, như vậy còn có thể phân đi một phần võ giả Luyện Tạng của Thôi gia."
"Nhưng mà lần trước ta đã tìm trong phòng luyện đan rất lâu mà vẫn không tìm được Dịch Tủy Đan."
"Lần này dù chúng ta có lại tới phòng luyện đan một lần nữa nhưng muốn tìm thấy Dịch Tủy Đan, sợ là cũng cần nhiều thời gian."
"Thập Tam huynh, không biết liệu ngươi có thể chống chọi được với thế công của Thôi gia hay không?"
Lý Hồng Trang lo lắng.
Thôi gia có tới mười ba vị võ giả Luyện Tạng.
Cho dù La Thiên Thượng Nhân đã chết thì cũng còn tới mười hai vị võ giả Luyện Tạng.
Nếu trong thời gian quá lâu, bọn họ sẽ phải đối mặt với sự vây công của mười mấy vị võ giả Luyện Tạng.
Lý Hồng Trang biết Thập Tam giết được cả Triệu Kỳ Lôi, nhưng thực lực của Thôi gia mạnh hơn nhiều so với toàn bộ Triệu gia.
Thậm chí, bọn chúng còn có tới năm vị võ giả Luyện Tạng đỉnh phong!
Một khi bị vây công, nếu Thập Tam không chịu nổi thì hôm nay, bọn họ có khả năng phải chết!
Lục Trường Sinh rất bình tĩnh, hắn không giải thích gì thêm mà quay người, bước từng bước về phía Thôi gia.
"Dưới cảnh giới Thần Lực, ai có thể giết ta?"
Trong bóng đêm đen đặc, giọng nói của Lục Trường Sinh truyền vào tai Lý Hồng Trang.
Giọng điệu rất bình tĩnh nhưng lộ ra tự tin không gì sánh kịp và cả sự bá đạo!
Trong mắt Lý Hồng Trang lóe lên một ánh sáng kỳ lạ.
Ngay sau đó, nàng mau chóng đuổi theo, bước từng bước phía sau Lục Trường Sinh rồi biến mất trong bóng đêm.
Buổi tối, khí lạnh kéo tới.
Trên đường đã vắng tanh từ lâu, chỉ còn có phu canh qua lại ở phố lớn, trong ngõ nhỏ.
"Keng keng keng."
Đây là tiếng gõ mõ cầm canh của phu canh.
Chẳng qua, khi phu canh đi ngang qua Thôi phủ, hắn lại nhận thấy đèn đuốc trong Thôi phủ vẫn sáng choang, dường như còn có cả tiếng ồn ào.
Ngay sau đó, có mấy bóng người vội vàng ra khỏi Thôi phủ.
Phu canh run lên, nhanh chóng tránh sang một bên nhường đường.
Đây chính là Cửu gia của Thôi phủ, là một trong các võ giả Luyện Tạng, một đại nhân vật của toàn thành Cự Bia này, phu canh nào dám chắn trước mặt Cửu gia.
Phu canh thấy Thôi Cửu gia vội vã rời đi, hơn nữa gương mặt hắn còn tái nhợt, e là đã có chuyện lớn gì đó xảy ra rồi.
Nhưng phu canh không dám phỏng đoán lung tung về chuyện của Thôi gia, bởi vậy, hắn lại tiếp tục xuyên qua đường phố, tới các con hẻm nhỏ để gõ mõ cầm canh, báo giờ.
Phu canh đi rồi, từ trong góc có hai bóng người bước ra.
"Thôi Cửu đi tới Di Hồng Lâu."
"Thôi gia chỉ phái một vị võ giả Luyện Tạng tới Di Hồng Lâu, bây giờ trong Thôi gia còn lại mười một võ giả Luyện Tạng nữa."
Lý Hồng Trang nói nhỏ.
Nàng điều tra Thôi gia rất cặn kẽ.
Lý Hồng Trang vốn cho rằng với chuyện xảy ra ở Di Hồng Lâu, dù thế nào đi nữa, Thôi gia cũng phái ít nhất là hai võ giả Luyện Tạng tới.
Nào ngờ bọn chúng chỉ phái có một người.
Chỉ cần có thêm một vị Luyện Tạng trong Thôi phủ, áp lực của Thập Tam lại nặng hơn một phần.
"Không sao cả, mười hay mười một vị võ giả Luyện Tạng cũng không khác nhau là mấy."
"Đi thôi, tới gặp các cao thủ của Thôi phủ một lần xem nào."
Lục Trường Sinh bình tĩnh nói.
Hắn bước ra khỏi bóng tối và cùng Lý Hồng Trang đi thẳng về hướng Thôi phủ.
Lúc này, cho dù trời đã tối, Thôi phủ vẫn có người canh gác.
Thậm chí còn có cả võ giả nữa.
Mặc dù chỉ là võ giả cấp độ Tráng Huyết nhưng việc có thể khiến võ giả canh gác cả đêm đã đủ cho thấy thế lực của Thôi phủ mạnh đến thế nào.
Hai võ giả canh gác còn đang nói chuyện say sưa về việc Thôi Cửu gia rời khỏi Thôi gia khi nãy.
"Ban nãy có người của Di Hồng Lâu tới bẩm báo, nói là Di Hồng Lâu xảy ra chuyện rồi. Ta nghe ngóng một phen, đúng là có chuyện lớn thật đấy, hình như La Thiên Thượng Nhân bị giết rồi."
"La Thiên Thượng Nhân bị giết rồi hả? Cái tên phiên tăng này tính tình kỳ quái và bá đạo lắm, hơn nữa còn rất khinh người, động một tí là đánh chửi hạ nhân, thậm chí là cả võ giả trong phủ, hắn chết là chuyện tốt đấy."
"Suỵt, nói be bé thôi, không thể nói như thế được. Bây giờ còn chưa rõ tình hình, phải kín miệng vào. Huống chi, La Thiên Thượng Nhân là kẻ được gia chủ rất tin tưởng."
Thật ra, hai người này không có cảm tình gì với La Thiên Thượng Nhân cả.
Hiển nhiên, tính tình nóng nảy của La Thiên Thượng Nhân cũng nổi danh trong Thôi phủ, không ai muốn hầu hạ hắn cả.
Bây giờ hắn đã chết, hạ nhân của Thôi phủ đều vỗ tay vui mừng.
Ngay khi hai người kia đang nói chuyện, bọn họ cũng nhìn thấy hai bóng người trong màn đêm.
"Đứng lại."
Mãi cho đến khi hai bóng người kia tới gần Thôi phủ, rõ ràng là đang muốn tới đây, hai võ giả đang canh gác mới quát lớn để cản lại.
"Đã trễ thế này rồi, các ngươi là ai?"
Sự cảnh giác hiện lên trong mắt hai võ giả đang canh gác.
Nhưng Lục Trường Sinh không nói gì.
Hắn chỉ đưa ngón tay ra, nhẹ nhàng chỉ một cái.
"Vù vù."
Hai sợi Tàm Ti Kiếm bay ra trong nháy mắt.
Dưới sự yểm hộ của bóng đêm, Tàm Ti Kiếm im lặng xuyên thủng cổ họng của hai võ giả đang canh gác kia.
"Xì xì." Hết chương 88.



Bạn cần đăng nhập để bình luận