Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 477. Ngộ tính đáng sợ xuất hiện, cảm ngộ bảy loại lĩnh vực dung hợp, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! (4)



Chương 477. Ngộ tính đáng sợ xuất hiện, cảm ngộ bảy loại lĩnh vực dung hợp, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! (4)




Dù sao, ở cửa Cổ Vực Thiên Tông, nếu có cường giả Đạo Cơ âm thầm bảo vệ, cho dù đánh bại Lục Trường Sinh, muốn giết chết hắn cũng rất khó.
Khó bảo đảm cường giả Đạo Cơ sẽ không ra tay cứu giúp.
“Bỏ đi, đưa chiến thư.”
“Hy vọng Lục Trường Sinh tuổi trẻ khí thịnh, đừng không dám ứng chiến chỉ vì danh tiếng chân truyền đứng đầu Hoàng Thiên Tông của ta.”
Lôi Thiên Đô cũng hết cách.
Bây giờ chỉ có thể đưa chiến thư hẹn chiến.
Còn Lục Trường Sinh có ứng chiến hay không, Lôi Thiên Đô cũng chịu.
Hắn chỉ có thể thử xem.
Thậm chí, hắn cũng hy vọng Lục Trường Sinh có thể có dũng khí như trong lời đồn bên ngoài.
Có lẽ, có thể chấp nhận cuộc hẹn chiến của hắn.
Nhưng, bản thân Lôi Thiên Đô cũng biết rõ.
Khả năng này rất nhỏ.
Dù sao thì danh tiếng “chân truyền đứng đầu” Hoàng Thiên Tông của hắn quá lớn.
Đôi lúc, danh tiếng quá lớn cũng không thể coi là một chuyện tốt.
Vì để giết chết Lục Trường Sinh, Lôi Thiên Đô đã nhiều lần trì hoãn thời gian độ kiếp tâm linh, đúc Đạo Cơ của mình.
Hắn không thể đợi thêm nữa!
Cùng lúc đó, trong động phủ của Lục Trường Sinh, Cổ Vực Thiên Tông.
“Thành công rồi!”
“Bảy loại lĩnh vực dung hợp hai hợp một, tất cả đều đã viên mãn!”
Trên mặt Lục Trường Sinh lộ ra vẻ thỏa mãn.
Hắn lập tức tập trung lực chú ý, điều động bảng thuộc tính.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Não vực: Năm mươi lăm dặm.
Ngộ tính: 6740 (bốn phương ca tụng)
Tâm Kiếm Chân Ngôn Quyết: 45% tiến độ (Ngọc Sắc Tâm Kiếm)
Não vực của Lục Trường Sinh đã đạt tới năm mươi lăm dặm.
Thực ra có thể đi xin một viên đá Trấn Giới nữa.
Nhưng Lục Trường Sinh đang bế quan, nên không đi xin đá Trấn Giới.
Não vực năm mươi lăm dặm, tới gần não vực trăm dặm thêm một bước nữa rồi.
Còn lĩnh vực.
Lục Trường Sinh thống kê qua, trước mắt hắn có mười một loại lĩnh vực hai hợp một, một loại lĩnh vực năm hợp một, một vài lĩnh vực bình thường.
Nói cách khác, nếu bây giờ Lục Trường Sinh cố hết sức ứng phó, chỉ riêng sức mạnh lĩnh vực đã có thể nghiền nát một trăm năm mươi tầng lĩnh vực!
Đây là một con số đáng sợ.
Chiến lực của Lục Trường Sinh, tăng vọt thẳng tới mức độ khiến đa số Thần Tàng khó mà đuổi kịp.
Sánh ngang với một trăm năm mươi tầng lĩnh vực!
Điều này đáng sợ tới mức nào?
Trên lý thuyết, nếu là lĩnh vực bình thường, võ giả Thần Tàng đỉnh phong chỉ nuôi dưỡng một trăm tầng lĩnh vực mà thôi.
Đương nhiên, bởi vì có sự tồn tại của lĩnh vực dung hợp.
Cho nên, cũng có Thần Tàng chiến lực vượt qua một trăm tầng lĩnh vực.
Nhưng chắc chắn, bọn họ đều được liệt vào top năm thậm chí là top ba của Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.
“Nên đi tìm những ‘đệ tử chân truyền’ khác để ‘so tài hữu nghị’, từ đó cảm ngộ lĩnh mới thôi...”
Lục Trường Sinh đứng dậy, rời khỏi động phủ.
Lúc hắn đi tới đại điện Chân Truyền thì lại bị trưởng lão gọi lại.
“Lục Trường Sinh, ở đây có một chiến thư, đến từ Lôi Thiên Đô của Hoàng Thiên Tông, trước đó ngươi đang bế quan nên không quấy rầy ngươi. Bây giờ ngươi xuất quan rồi, chiến thư này vẫn nên giao vào tay ngươi.”
Lục Trường Sinh hơi kinh ngạc.
Với danh tiếng bây giờ của hắn mà vẫn có Thần Tàng dám khiêu chiến hắn sao?
“Đợi đã, Lôi Thiên Đô? Là kẻ được mệnh danh là chân truyền đứng đầu của Hoàng Thiên Tông ư?”
Trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên linh quang, như thể hắn đã nhớ ra gì đó.
Cái tên Lôi Thiên Đô này, chính là kẻ có tiếng tăm lừng lẫy.
Dù sao, chân truyền đứng đầu của Hoàng Thiên Tông chẳng phải là Thần Tàng bình thường gì đó.
“Tốt lắm, là chân truyền đứng đầu của Hoàng Thiên Tông!”
“Thực ra, có lẽ Lôi Thiên Đô đã có thể thử đúc Đạo Cơ bất cứ lúc nào, nhưng do tâm linh có khuyết điểm, nên không dám độ kiếp tâm linh.”
“Lần này hắn chủ động khiêu chiến ngươi, có lẽ là do Hoàng Cửu Phong gây cản trở.”
Trưởng lão của đại điện Chân Truyền nhắc nhở.
Chuyện giữa Lục Trường Sinh và Từ Hạo Thiên ai ai cũng biết.
Thậm chí, chuyện đó còn khiến Hoàng Cửu Phong sư phụ của Từ Hạo Thiên ghi hận trong lòng.
Đây vốn chẳng phải là bí mật gì.
“Top một chân truyền của Hoàng Thiên Tông,danh tiếng lớn thật đấy.”
“Nếu hắn đã muốn ra mặt, vậy thì như hắn mong muốn đi.”
Lời của Lục Trường Sinh, khiến biểu cảm của trưởng lão đại điện Chân Truyền hơi cứng lại.
Hắn đã nhắc nhở rõ ràng như vậy rồi.
Tội gì phải đại chiến với cường giả như Lôi Thiên Đô chứ, đó là mạo hiểm đấy.
Tại sao Lục Trường Sinh vẫn ứng chiến?
“Đúng là tuổi trẻ...”
Trưởng lão lắc đầu.
Tuổi trẻ khí thịnh, lại còn từng là Thần Cương thứ nhất, truyền kỳ nghịch phạt Thần Tường.
Dù Lục Trường Sinh có ngộ tính cao hơn nữa, có giỏi hơn nữa cũng sẽ bị danh lợi kéo xuống.
Bây giờ hơn nửa là đã đâm lao thì phải theo lao.
Một bức chiến thư, đã khiến Lục Trường Sinh không thể từ chối.
“Lục Trường Sinh, ngươi có cần suy nghĩ thêm một chút không? Ngươi vừa thăng lên Thần Tàng, cho dù không ứng chiến cũng chẳng có ai nói gì ngươi đâu...”
Trưởng lão trầm giọng nói.
“Làm phiền trưởng lão rồi, trong lòng đệ tử đã có tính toán.”
Giọng điệu của Lục Trường Sinh bình tĩnh, nhưng thái độ lại rất kiên quyết.
“Được rồi, ta sẽ lấy danh nghĩa của Cổ Vực Thiên Tông, thay ngươi chấp nhận khiêu chiến của Lôi Thiên Đô.”
“Nhưng, mấy chuyện vụn vặt như thời gian, địa điểm chiến đấu, còn có các quy tắc,… cứ giao cho điện Chân Truyền.”
“Ngươi yên tâm, ngươi là đệ tử của điện Chân Truyền Cổ Vực Thiên Tông, điện Chân Truyền sẽ không để ngươi chịu thiệt.”
“Nếu ngươi thật sự nắm chắc thắng Lôi Thiên Đô thì e rằng Hoàng Thiên Tông sẽ trở thành trò hề của toàn Cổ Vực, cũng coi như là áp chế được Hoàng Thiên Tông một chút!”
Trưởng lão cười nói.
Lôi Thiên Đô không phải người bình thường.
Thậm chí Từ Hạo Thiên và Lôi Thiên Đô, lại hoàn toàn là một trời một vực.
Lục Trường Sinh có thể ngăn cản Lôi Thiên Đô thì được.
Còn đánh bại thậm chí là giết Lôi Thiên Đô, thì trưởng lão chưa từng nghĩ tới.
Đó chính là một chuyện viển vông.
Người cả gan hơn nữa cũng không dám nghĩ.
Lục Trường Sinh không giải thích.
Giải thích nhiều hơn cũng vô dụng, tất cả vẫn phải nhìn vào thực lực!
Đến lúc đó hắn giết Lôi Thiên Đô đi là được!
“Đệ tử nghe theo sắp xếp của tông môn.” Hết chương 477.



Bạn cần đăng nhập để bình luận