Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1552: Trường Sinh Tiên Quân ở trước mặt, chúng Tiên Nhân kinh hãi! (3)

“Côn Nguyên Đại Tiên, có phải hay nhìn lầm hay không, Lục Trường Sinh sao lại là Tiên Quân được?”
“Đúng vậy, có hiệp nghị Thiên Tiên, vị Tiên Quân nào dám mạo hiểm giáng lâm đến Giới Hải để trở thành mục tiêu công kích chứ? Một khi Tiên Quân bị phát hiện một mình giáng lâm thì sẽ bị đông đảo Tiên Quân vây công.”
“Côn Nguyên Đại Tiên, có phải ngươi nhìn lầm không? Có lẽ Lục Trường Sinh chỉ là Chân Tiên đỉnh tiêm, dựa vào Tiên bảo cường đại mới có thể vây khốn chúng ta, hắn không phải Tiên Quân…”
Đám Tiên Nhân này vẫn là không dám tin chuyện Lục Trường Sinh là Tiên Quân.
Đàng yên đang lành lại có một vị Tiên Quân từ đâu nhảy ra?
“Ừm?”
“Cùng nhau vây công?”
Lục Trường Sinh khẽ nheo mắt.
Sau một khắc, hắn thu hồi Hư giới.
Đám Tiên Nhân lại “trông thấy ánh mặt trời”.
Bọn hắn nhìn kỹ, làm gì có chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên?
Bọn hắn vẫn đứng bên ngoài Tiên Võ cung như cũ, cũng vẫn đối mặt với Lục Trường Sinh như cũ.
Chỉ có điều thời khắc này Lục Trường Sinh dường như đã khác hoàn toàn so với lúc trước.
Bởi thời khắc này Lục Trường Sinh đã không còn cố tình thu liễm khí tức.
Khí tức trên người hắn trùng trùng điệp điệp, không chút kiêng kỵ phóng thích ra ngoài.
Uy áp kinh khủng lập tức quanh quẩn trong lòng tất cả Tiên Nhân.
Các Tiên Nhân đều biết rõ luồng khí tức này và uy áp này.
Thiên Tiên!
Đây chính là khí tức và uy áp của Thiên Tiên.
Lục Trường Sinh quả thật là Tiên Quân!
“Cho các ngươi thời gian một năm, liên hệ với thế lực sau lưng các ngươi.”
“Nói Giới Hải chính là quê hương của Lục mỗ, tất nhiên cũng trở thành lãnh địa của Lục mỗ.”
“Một năm sau, Lục mỗ sẽ trục xuất tất cả thế lực Thiên giới. Bất kể là Chân Tiên hay Đại Tiên đều sẽ bị trục xuất. Nếu không tuân theo, vậy sẽ bị chém giết.”
“Đồng thời Lục mỗ sẽ còn phá hủy toàn bộ Đăng Thiên Lộ, về sau các thế lực Thiên giới không được giáng lâm tới Giới Hải, kẻ vi phạm giết không tha!”
“Nếu các ngươi không cam tâm thì một thời gian năm đủ cho các ngươi thông báo với Thiên Tiên, để Thiên Tiên giáng lâm. Lục mỗ không bận tâm hiệp nghị Thiên Tiên gì hết, nếu Tiên Quân nhà các ngươi muốn giáng lâm thì cứ việc giáng lâm, Lục mỗ sẽ chờ ở đây!”
Lúc đầu Lục Trường Sinh muốn giết sạch những Tiên Nhân này.
Nhưng giờ hắn đã thay đổi suy nghĩ.
Giết những Tiên Nhân này thật ra không có ý nghĩa gì cả.
Giết bọn hắn thì vẫn sẽ có Tiên Nhân giáng lâm.
Sau đó hết kẻ này tới kẻ khác giáng lâm, không ngừng va chạm với nhau, thật sự quá phiền phức.
Lục Trường Sinh muốn một lần giải quyết hết vấn đề của Giới Hải, vậy thì triệt để ngả bài với những này thế lực Thiên giới này luôn đi.
Hắn muốn độc bá Giới Hải!
Thậm chí hắn còn chẳng sợ Thiên Tiên giáng lâm.
Tranh đoạt bất kỳ vật gì kỳ thực đều rất đơn giản.
Đánh một trận là được rồi.
Không phải chỉ là Thiên Tiên thôi sao?
Giáng lâm Giới Hải đánh một trận, kẻ thắng ăn sạch!
Chuyện này kỳ thực cũng là một cách lách luật.
Tại Thiên giới, bởi vì có Thiên Đình và chiến trường Thiên Ngoại nên các Tiên Quân không được tự tiện động thủ chém giết.
Nhưng tới Giới Hải thì khác.
Nơi này gần như không có bất cứ ước thúc nào.
Chỉ cần Tiên Quân mặc kệ hiệp nghị Thiên Tiên chính bọn hắn ký kết khi trước, vậy thì có thể động thủ bất cứ lúc nào.
Lục Trường Sinh tương đương với đang “ước chiến”.
Ai lại không muốn có bảo tàng Kim Tiên trong Giới Hải?
Giáng lâm đến Giới Hải, đánh một trận!
Đây là cách vừa đơn giản thô bạo nhưng lại vừa hữu hiệu.
Một khi giải quyết hết những Tiên Quân kia, sau đó phá hủy Đăng Thiên Lộ thì về cơ bản vấn đề của Giới Hải cũng sẽ được giải quyết.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Lục Trường Sinh phải chiến thắng!
Nghe thấy lời Lục Trường Sinh nói, Côn Nguyên Đại Tiên hít vào một ngụm khí lạnh.
Chuyện này có ý nghĩa gì?
Tiên Quân đại chiến?
Nhưng nếu Lục Trường Sinh đã nói như vậy thì Côn Nguyên Đại Tiên cũng chỉ có thể bẩm báo y nguyên lại với cao tầng của Vạn Tiên Minh.
Vả lại làm thế này cũng có chỗ tốt.
Chí ít, mạng của Côn Nguyên Đại Tiên và mấy chục Tiên Nhân sẽ được bảo vệ.
Nếu không một khi Lục Trường Sinh động thủ, mấy chục Tiên Nhân bọn hắn chắc chắn sẽ phải chết!
“Xin tuân lệnh Tiên Quân!”
“Không biết Tiên Quân xưng hô thế nào?”
Côn Nguyên Đại Tiên vừa dè dặt vừa cung kính hỏi.
“Đạo tràng Trường Sinh, Lục Trường Sinh!”
Lục Trường Sinh đứng khoanh tay, cũng không có ý giấu diếm.
“Thì ra là Trường Sinh Tiên Quân, chúng ta tự sẽ bẩm báo với Tiên Quân của Vạn Tiên Minh.”
Nói xong Côn Nguyên Đại Tiên lập tức dẫn theo mấy chục vị Tiên Nhân rời đi.
Bọn hắn cũng không muốn ở lại nơi này thêm một giây phút nào nữa.
Vạn nhất Lục Trường Sinh thay đổi chủ ý, vậy thì bọn hắn thảm rồi.
Côn Nguyên Đại Tiên và mấy chục Tiên Nhân rời đi.
Hư không lại yên tĩnh như cũ.
Thế nhưng đông đảo Tổ cảnh tu sĩ của Tiên Võ cung đứng đằng xa ai nấy đều trợn trừng mắt, thần sắc vô cùng kích động, chỉ là không ai nói một câu.
Bọn hắn chỉ nhìn về phía Lục Trường Sinh với ánh mắt nóng bỏng không gì sánh được.
Thiên Tiên!
Lục Trường Sinh là Thiên Tiên ư?
Đây quả thực là chuyện không tin nổi.
Thậm chí còn giống như đang nằm mơ.
Tiên Võ cung sinh ra một vị Thiên Tiên Tiên Quân?
Có lẽ trước kia bọn hắn không biết Thiên Tiên Tiên Quân có ý nghĩa thế nào.
Thế nhưng từ khi Giới Hải bị Tiên Nhân tàn phá bừa bãi.
Sau khi vô số Chân Tiên và Đại Tiên hoành hành ngang ngược, bọn hắn cũng dần biết một chút chuyện về hệ thống tu hành trên Thiên giới.
Bọn hắn biết, phía trên Chân Tiên chính là Thiên Tiên.
Thiên Tiên còn được xưng là Tiên Quân.
Thậm chí, chuyện khiến bọn hắn cảm thấy kinh hãi nhất là người mạnh nhất trong Vạn Tiên Minh cũng chỉ là Tiên Quân mà thôi.
Nói cách khác, hiện tại Cung chủ Lục Trường Sinh của Tiên Võ cung, chí ít về mặt cảnh giới đã hoàn toàn không thua kém Tiên Quân đứng sau Vạn Tiên Minh kia.
Đều là Thiên Tiên Tiên Quân như nhau!
Phá Vọng lão tổ hít một hơi thật sâu, đi tới Lục Trường Sinh trước mặt, dè dặt hỏi: “Cung chủ, ngài… thật sự trở là Thiên Tiên rồi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận