Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1747: Lục vô thượng trở về sau nghìn năm! Thiên Quang Thánh Nhân giáng lâm! (4)

Nhưng dù vậy thì vô số tu sĩ của Thiên Quang Thánh Tông vẫn cảm thấy rung động không gì sánh được.
Ba lần liên tiếp trở thành vô thượng thiên kiêu.
Đây cũng không phải chuyện ngẫu câu nhiên.
Trên quảng trường bình xét cấp bậc, có vô số tu sĩ đã ngẩn ngơ rồi.
Lại là vô thượng thiên kiêu.
Dường như không chút bất ngờ nào.
Điều này đã sớm nằm trong dự liệu của bọn hắn.
Nhưng vì sao tâm tình vẫn có chút phức tạp?
“Lục Trường Sinh đã trở thành vô thượng thiên kiêu ba lần liên tiếp, lần tiếp theo sợ rằng sẽ rất khó đấy.”
“Đúng vậy, lần tiếp theo là Đăng Thần thất giai, đây là cảnh giới tăng vọt về chất rồi.”
“Lịch sử Thiên Quang Thánh Tông chưa một lần nào xuất hiện vô thượng thiên kiêu cấp độ Đăng Thần thất giai.”
“Nào chỉ có Thiên Quang Thánh Tông? Dù tính trong toàn bộ Bách Hoa Vực thì vô thượng thiên kiêu cấp độ Đăng Thần thất giai cũng chưa từng xuất hiện nữa là.”
“Con đường huy hoàng của Lục Trường Sinh hẳn cũng dừng ở đây rồi…”
Rất nhiều người đều biết Đăng Thần thất giai có ý nghĩa thế nào.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn chưa phải tu sĩ Đăng Thần thất giai.
Hắn vẫn là Đăng Thần lục giai và đã ba lần liên tiếp trở thành vô thượng thiên kiêu.
Riêng chuyện này đã mở ra cả một trang sử mới rồi!
“Vèo.”
Lục Trường Sinh ra khỏi thông đạo khảo hạch.
Hắn lại lấy được bình xét cấp bậc “vô thượng thiên kiêu”.
Về phần “thông quan” lấy được một ít điểm cống hiến cũng chẳng có ý nghĩa gì với Lục Trường Sinh cả.
“Chúc mừng Lục vô thượng!”
Vô số tu sĩ lên tiếng chúc mừng Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh cũng nhìn thấy Tinh Oánh đứng trong đám người.
Hắn khẽ gật đầu với Tinh Oánh, sau đó hóa thành một tia sáng bay về động phủ.
Trong động phủ, Lục Trường Sinh lấy ngọc bài thân phận ra, kiểm tra tin tức liên quan tới “Tháp Hắc Quang”.
Quyền hạn vô thượng thiên kiêu của Lục Trường Sinh tương đương với quyền hạn của sinh mệnh Hỗn Độn, quả thực cũng tra được một ít tin tức liên quan tới tháp Hắc Quang.
Theo thông tin trong ngọc bài thân phận, tháp Hắc Quang do một vị cường giả khủng bố ngoại vực lưu lại, thậm chí ở trong Hỗn Độn mênh mông, phần lớn các vực giới đều có tháp Hắc Quang.
Không ai biết rốt cuộc vị cường giả kia muốn làm gì?
Nhưng dường như tháp Hắc Quang đang sàng chọn ra những thiên tài chân chính.
Một khi thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang là có thể rời khỏi Bách Hoa Vực, tiến về vị trí của vị cường giả khủng bố kia để tiến hành khảo hạch cuối cùng.
Mặc kệ khảo hạch sơ cấp hay là khảo hạch cuối cùng, chỉ cần thông qua đều nhận được lợi ích rất to lớn.
Bởi vậy vô số sinh mệnh Hỗn Độn đã thử tiếp nhận khảo hạch.
Kết quả đều thất bại.
Những tin tức này gần như đều giống những gì Tử Tang đã nói.
Xem ra Tử Tang không lừa hắn.
Vả lại rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn đều tiến về tháp Hắc Quang tiếp nhận khảo hạch, chứng tỏ ngay cả sinh mệnh Hỗn Độn đều hướng tới, sao có nguy hiểm gì được?
Về phần âm mưu?
Vậy thì không cần phỏng đoán làm gì.
Chủ nhân tháp Hắc Quang, đó nhất định là tồn tại vĩ đại đứng trên đỉnh toàn bộ Hỗn Độn.
Đâu cần tốn công tốn sức bày ra âm mưu cỏn con như vậy?
“Vậy nghĩa là ta không cần lo tháp Hắc Quang để lại tai hoạ ngầm, mà phải toàn lực thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang.”
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng thấy yên tâm.
Lục Trường Sinh lại kiểm tra về pháp môn Vạn Nguyên cơ bản vân vân.
Rồi về chuyện chủ nhân tháp Hắc Quang.
Kết quả đều không kiểm tra được bất cứ tin tức nào.
Rõ ràng đây đều là tin tức tuyệt mật.
Hoặc phải nói là ngay cả Vạn Quang Thánh Tông cũng không thể tiếp xúc với những tin tức này.
Lục Trường Sinh sắp xếp những tin tức mình đã tìm hiểu được.
Hiện giờ hắn đang tu hành theo hai con đường.
Một là Hư giới, cũng chính là con đường Giới Chủ.
Một là nhục thân, cũng chính là con đường nguyên sinh mệnh.
Về con đường Giới Chủ, trước mắt Lục Trường Sinh đã đi tới cửu giai cực hạn, chỉ còn trở thành sinh mệnh Hỗn Độn là xong.
Nhưng hắn thiếu sức mạnh bản nguyên Hỗn Độn.
Thế nên không có cách nào tiếp tục tu luyện Hư giới.
Chuyện này thật sự không có cách giải quyết.
Thiên Quang Thánh Tông cũng không lấy đâu ra sức mạnh bản nguyên Hỗn Độn.
Về phần nhục thân.
Trước đó nếu hạt nhục thân của Lục Trường Sinh đi từng bước thì đúng là có thể đạt tới cửu giai cực hạn.
Thậm chí thử trùng kích cảnh giới sinh mệnh Hỗn Độn cũng được.
Nhưng giờ Lục Trường Sinh đã tu luyện pháp môn Vạn Nguyên cơ bản.
So với pháp môn Vạn Nguyên cơ bản, hạt nhục thân của hắn lúc trước quả là đơn sơ đến mức phát bực.
Đã gặp pháp môn nhục thân hàng đầu, giờ còn có thể quay lại tu luyện pháp môn đơn sơ đến mức làm người ta bực mình kia sao?
Đương nhiên là không thể.
Lục Trường Sinh không quay về được nữa rồi.
Huống chi dùng pháp môn nhục thân phổ thông lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn và dùng pháp môn Vạn Nguyên cơ bản lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Lục Trường Sinh tất nhiên biết rõ nên giữ hay bỏ thế nào.
“Vù vù.”
Đúng lúc này ngọc bài thân phận của Lục Trường Sinh rung mạnh.
Ngay sau đó một thân ảnh hư ảo bay ra khỏi ngọc bài thân phận, đứng lại trước mặt Lục Trường Sinh.
“Lục Trường Sinh, vô thượng thiên kiêu của Thiên Quang Thánh Tông ta!”
“Bản tọa là Thiên Quang.”
Hai câu nói ngắn ngủi này lại khiến toàn thân Lục Trường Sinh chấn động.
“Ầm.”
Lục Trường Sinh nhìn chằm chằm thân ảnh hư ảo trước mắt.
Thiên Quang Đạo Nhân! Nói đúng hơn hẳn là Thiên Quang Thánh Nhân!
Người sáng lập Thiên Quang Thánh Tông chính là Thiên Quang Thánh Nhân.
Trong Hỗn Độn mênh mông, lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn sau thì không còn là sinh mệnh phổ thông nữa mà đã trở thành Thánh Nhân.
“Đệ tử Lục Trường Sinh bái kiến Thánh Nhân!”
Sau khi Lục Trường Sinh biết thân phận của đối phương thì cung kính hành lễ ngay.
“Xin hỏi Thánh Nhân đến đây có chuyện gì dặn dò sao?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Thiên Quang Thánh Nhân có thân phận địa vị thế nào?
Đây là tồn tại đứng đầu toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông, thậm chí nhìn khắp Bách Hoa Vực hắn cũng là tồn tại hàng đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận