Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1265. Dưới cấp bậc Tổ Cảnh chỉ là con kiến! (2)



Chương 1265. Dưới cấp bậc Tổ Cảnh chỉ là con kiến! (2)




Sau một lát, tất cả khôi phục như ban đầu.
Vẫn là nơi ba sông giao thoa như trước.
Giống như chưa từng phát sinh bát cứ chuyện gì.
Tuy nhiên, rất nhiều người biết Lục Trường Sinh đã tiến vào trong xoáy nước dưới đáy sông
Một sô người quanh đó quay mặt nhìn nhau.
“Lục Trường Sinh đã rời sao?”
“Có vẻ hắn đi vào trong xoáy nước, rốt cuộc bên trong xoáy nước có thứ gì đáng để Lục Trường Sinh tiêu hao nhiều khí lực như vậy?”
“Vòng xoáy kia rất bí ẩn, vừa nhìn đã biết không phải thứ tầm thường, có lẽ chứa cơ duyên động trời. Đáng tiếc, chúng ta đã bỏ lỡ, hiện tại nước đã khôi phục như trước, ai có thể tiến vào vòng xoáy dưới đáy sông?”
“Dù có thể đi vào vòng xoáy, vạn nhất chạm mặt Lục Trường Sinh, bị Lục Trường Sinh chém giết e rằng là chuyện rất có thể xảy ra.”
“Xoáy nước dưới đáy sông cứ mặc kệ đã, phải giữ Âu Phục Xuân lại…”
“Dù giữ lại Âu Phục Xuân thì sao? Các ngươi chưa nghe được lời Lục Trường Sinh vừa nói sao? Nếu Âu Phục Xuân chết, Lục Trường Sinh sẽ đuổi giết đến chân trời góc bể, Ngươi cảm thấy bản thân có thể đánh thắng được Lục Trường Sinh?”
“Không sai, không thể trêu chọc Lục Trường Sinh. Nếu trên người Âu Phục Xuân có bảo vật truyền thừa thì còn có thể mạo hiểm thử một lần, cùng lắm thì chạy đến hoàng thành thần triều, tìm che chở của hoàng triều. Nhưng hiện tại trên người Âu Phục Xuân không có bảo vật truyền thừa gia tộc Âu thị, vậy giết chết Âu Phục Xuân còn ý nghĩa gì?”
Rất nhiều người quay đầu nhìn nhau.
Quả thật rất vô nghĩa.
Bọn họ huy động lực lượng, sắp đặt thiên la địa võng, xét đến cùng, mục đích chân chính là bảo vật truyền thừa trên người Âu Phục Xuân.
Đáng tiếc, hiện tại bảo vật truyền thừa bị Lục Trường Sinh cầm theo, tiến vào bên trong vòng xoáy.
Chẳng lẽ bọn họ còn đuổi đến tận vòng xoáy dưới đáy sông?
Nhưng bọn họ dám đuổi sao?
“Vậy chờ đi…”
“Có lẽ sẽ có khả năng khác xảy ra, ví dụ Lục Trường Sinh chết trong vòng xoáy đáy sông chẳng hạn…”
Vẫn có người không cam lòng, yên lặng chờ đợi.
Dù sao, bất cứ chuyện gì đều có thể phát sinh, không ai nói trước được điều gì.
Vạn nhất Lục Trường Sinh chết, vậy thì cơ hội của bọn họ tới.
Lục Trường Sinh không biết rất nhiều người bên ngoài đang cầu nguyện hắn chết nhanh một chút.
Tuy nhiên, nếu nguyền rủa trong lòng có thể khiến Lục Trường Sinh chết, vậy không đếm xuể Lục Trường Sinh đã chết bao nhiêu lần.
Hắn không thèm để ý những người bên ngoài, đừng ngáng đường hắn là được.
Giờ phút này, Lục Trường Sinh đã bước vào trong vòng xoáy.
“Vù vù”.
Lục Trường Sinh cảm giác cả người bị ép chặt.
Áp lực trong đường đi vòng xoáy quá lớn.
Lục Trường Sinh cảm giác cường giả Linh Thể bình thường, e rằng vừa bước vào vòng xoáy sẽ bị nghiền nát.
Dù là cường giả Thần Thể, chỉ sợ thân thể sẽ phải gánh chịu áp lực cực lớn
Có thể đi qua hay không rất khó khẳng định.
Nhưng với thân thể của Lục Trường Sinh, đi qua đường đi trong vòng xoáy vẫn không thành vấn đề.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh cảm giác cả người chấn động, không biết bị đường đi trong vòng xoáy đưa đến nơi nào.
Hắn mở mắt.
“Hửm? Nơi này là…”
Lục Trường Sinh chấn động.
Hắn nhớ rõ bản thân đi qua vòng xoáy mới tới nơi này.
Tại sao đáy sông lại không có nước?
Nhưng hiện tại nơi này không có nước.
Lọt vào tầm mắt hắn là một khu vực giống như bí cảnh đào nguyên.
Hắn ngẩng đầu, phát hiện bên trên là trời xanh mây trắng.
Dưới chân lại là mặt đất vững chắc.
Chỗ này có chút nào giống ở dưới đáy sông?
Ý thức Lục Trường Sinh đảo qua, rất nhanh đã phát hiện điểm bất thường.
“Không, nơi này vẫn ở trong đáy sông.”
“Bên ngoài nơi này vẫn là lượng lớn nước sông. Trời xanh mây trắng phía trên cũng không phải thật, chỉ là ảo giác… Đây là một bí phủ dưới nước!”
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Bí phủ dưới nước.
Hoàn toàn chìm trong nước.
Chỉ là cần đi qua vòng xoáy mới có thể tiến vào nơi này.
Ngoại trừ cách đó, căn bản không còn cách nào.
Mà muốn tìm vòng xoáy dưới nước này không phải chuyện dễ.
Nếu không phải Lục Trường Sinh lật đáy sông lên.
Lại gần như “dọn sạch” toàn bộ sông lớn, lại gần như tìm kiếm khắp nơi, sao có thể tìm dc vòng xoáy này, đồng thời tiến vào bí phú dưới nước?
Bí phủ dưới nước bí ẩn như thế, chưa từng nghe thấy.
Tuy nhiên, điều này cũng khiến Lục Trường Sinh càng kích động hơn.
Có lẽ, nơi này chính là địa phương hắn muốn tìm.
“Vù vù.”
Lục Trường Sinh cảm giác mảnh vỡ bia mộ Hồng Trần Tiên càng chấn động mạnh mẽ hơn.
Hắn lập tức đi theo hướng mảnh vỡ bia mộ cảm ứng.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh đã đến trước mặt một khu mộ.
Đúng, chính là một khu mộ.
Tuy nhiên, trong khu mộ không chứa một ngôi mộ, mà là hai ngôi mộ.
Bia mộ của một ngôi mộ đã bị phá vỡ.
Chỉ còn lại một mảnh bia mộ nhỏ.
Mà hình dáng giống y hệt mảnh vỡ bia mộ trên người Lục Trường Sinh.
Hiển nhiên cùng một nguồn gốc!
“Mảnh vỡ bia mộ, ta đã tìm được rồi…”
Lục Trường Sinh kiềm chế kích động trong nội tâm.
Hắn lập tức dung hợp mảnh vỡ bia mộ Hồng Trần Tiên trên người và mảnh vỡ bia mộ trên ngôi mộ với nhau.
Rất nhanh, mảnh vỡ bia mộ hoàn toàn dung hợp với nhau.
Lúc trước còn thiếu ba mảnh vỡ bia mộ.
Đến tận bây giờ, một bia mộ hoàn chỉnh xuất hiện.
Trên bia mộ xuất hiện sáu tiên văn.
Lục Trường Sinh quan sát Triệu Thư Văn phiên dịch tiên văn lâu như vậy.
Đã có hiểu biết nhất định với tiên văn.
Mà những tiên văn này cũng không phức tạp, Lục Trường Sinh vẫn nhận thức đv
Sáu tiên văn trên bia mộ rõ ràng là “Mộ Hồng Trần Tiên Liễu Vân “.
Sáu tiên văn!
Biểu thị cho thân phận và tên tuổi chủ nhân bia mộ.
Hồng Trần Tiên, Liễu Vân!
Lần này, chân tướng rõ ràng.
Lục Trường Sinh rốt cuộc đã tìm được mộ Hồng Trần Tiên.
“Liễu Vân…Thì ra tên của Hồng Trần Tiên là Liễu Vân sao?”
Lục Trường Sinh nhỏ giọng đọc cái tên này.
Một cái tên rất bình thường.
Nhưng ba chữ “Hồng Trần Tiên” lại khiến cái tên bình thường không còn bình thường.
“Còn có một ngôi mộ…”
Lục Trường Sinh nhìn về phía ngôi mộ còn lại.
Ngôi mộ này có bia mộ, nhưng bia mộ cũng không trọn vẹn. Hết chương 1265.



Bạn cần đăng nhập để bình luận