Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1821: Thánh Tông đại chiến, Đại Thánh vẫn lạc! Lục Trường Sinh là người thắng lớn nhất!

Ngộ Đạo Thánh Tông sẽ không ngu tới mức tiến đánh sơn môn của Cửu Nguyên Thánh Tông.
Bởi chẳng có ý nghĩa gì hết.
Nếu đôi bên đều là “Thánh Tông”, không có Đại Đế mà muốn đánh vỡ đại trận bảo vệ sơn môn căn bản là chuyện không tưởng.
Ngay cả Đại Đế bình thường cũng không đánh tan được đại trận bảo vệ sơn môn của Thánh Tông.
Trừ khi đó là Đại Đế đỉnh tiêm.
Hoặc phải có bảo vật đỉnh tiêm.
Đương nhiên, nếu có Đại Đế thật thì các thế lực khác chắc chắn đã không dám trêu chọc.
“Vù vù.”
Đột nhiên đá truyền tin của Lục Trường Sinh chấn động.
“Mọi người mau quay lại, Cửu Nguyên Thánh Tông xuất động rồi.”
Tin tức được gửi tới đá truyền tin làm Lục Trường Sinh không khỏi chấn động.
Cuối cùng Cửu Nguyên Thánh Tông cũng không nhịn được.
“Đi.”
Lục Trường Sinh lập tức tới nơi tụ tập của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Lúc hắn đi vào đã có rất nhiều Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông tới trước.
Sắc mặt ai nấy đều rất nghiêm cẩn.
Lần này chính là đại chiến giữa các Thánh Tông, ngay cả Đại Thánh cũng có thể vẫn lạc, thế nên không ai dám lơ là.
“Lục trưởng lão tới rồi.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh, còn lên tiếng chào hỏi hắn.
Lục Trường Sinh chỉ là khách khanh trưởng lão.
Thật ra chuyện thế này hắn không tới cũng được.
Lục Trường Sinh chỉ cần rời khỏi Ngộ Đạo Thánh Tông là được.
Thế nhưng Lục Trường Sinh không hề từ chối.
Hắn vẫn quyết định tham dự trận đại chiến giữa các Thánh Tông này.
Chuyện này cũng khiến trên dưới Ngộ Đạo Thánh Tông đều nảy sinh thiện cảm với Lục Trường Sinh.
Đương nhiên việc Lục Trường Sinh làm cũng không phải vì muốn có thiện cảm của trên dưới Ngộ Đạo Thánh Tông.
Hắn làm thế là vì muốn thu hoạch càng nhiều sức mạnh bản nguyên Ám Vực mà thôi.
Lần này chính là cơ hội ngàn năm một thuở.
Chỉ cần hắn có mặt tại hiện trường.
Chỉ cần có người chết.
Đặc biệt là một ít thiên kiêu sau khi chết sẽ lộ ra sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Hình như các vị Đại Thánh đều không thể nhìn thấy loại sức mạnh bản nguyên Ám Vực này.
Chỉ có Giới Chủ mới có thể phát giác nhờ khả năng đặc thù.
Nói cách khác, Lục Trường Sinh có thể dựa vào cuộc đại chiến Thánh Tông này để thu hoạch vô số sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Sao hắn có thể bỏ lỡ cơ hội ngàn năm một thuở thế này được?
Thế nhưng Lục Trường Sinh cũng biết rõ.
Lần hành động này không thể lơ là được.
Tới cả cao giai Đại Thánh cũng sẽ tham chiến.
Với thực lực nhỏ nhoi của hắn bây giờ vẫn phải tự biết bảo vệ mình là chính.
Nếu không một khi hắn chết đi thì dù có thu hoạch được bao nhiêu sức mạnh bản nguyên Ám Vực cũng có ý nghĩa gì đâu?
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Vài ngày sau Lục Trường Sinh thấy được trong hư không đằng xa có một đám Đại Thánh gào thét xông tới.
Cửu Nguyên Thánh Tông đến rồi!
Cửu Nguyên Thánh Tông trùng trùng điệp điệp xông tới.
Tất cả Đại Thánh đều tản ra khí thế kinh khủng.
Ngộ Đạo Thánh Tông cũng không cam chịu yếu thế, vô số Đại Thánh đồng thời phóng xuất khí thế.
Nhất thời, khí thế vô hình như thể ngưng tụ thành thực chất, không ngừng va chạm đối kháng giữa hư không.
“Hừ, hay cho Ngộ Đạo Thánh Tông!”
“Không phải các ngươi muốn đánh một trận sao?”
“Giờ Cửu Nguyên Thánh Tông bọn ta đã tới rồi!”
“Nhiều năm qua đi, sớm muộn gì hai đại Thánh Tông chúng ta cũng tới lúc phải phân cao thấp!”
Tông chủ Cửu Nguyên Thánh Tông cất lời, thanh âm vang vọng khắp hư không.
Hắn không nói dông dài vô nghĩa.
Mà trực tiếp làm rõ mục đích của chuyến đi này.
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông hơi nheo mắt.
Rất đúng, những lời đối phương nói đều là sự thật.
Kiểu gì thì đôi bên cũng sẽ có một trận chiến.
Còn lý do ư?
Không quan trọng!
Thực lực mới là quan trọng nhất!
“Nếu Cửu Nguyên Thánh Tông các ngươi đã dám làm thì phải chuẩn bị trả cái giá rất lớn đấy!”
“Nói nhiều vô ích, động thủ đi.”
Ngay khi Tông chủ của Ngộ Đạo Thánh Tông dứt lời.
Đại Thánh của đôi bên cũng không hề áp chế nữa.
Ai nấy phi thẳng lên không.
Sức mạnh đại đạo kinh khủng che trời lấp đất, không ngừng va chạm giữa hư không.
Dường như ngay cả hư không cũng sắp vụn vỡ.
Vô số đại đạo bị ma diệt.
Ngay cả cao giai Đại Thánh cũng có khả năng vẫn lạc.
Trận chiến này tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Thế nên vô số thế lực đều đang nhìn chằm chằm về đây.
Lúc này trong hư không có vô số thế lực đang chú ý tới trận chiến này.
“Gần nhất vạn năm qua thế lực Cửu Nguyên Thánh Tông không ngừng phát triển, cũng đã muốn thay thế Ngộ Đạo Thánh Tông từ lâu, bọn hắn muốn áp chế Ngộ Đạo Thánh Tông để trở thành bá chủ thì tất nhiên thực lực sẽ phải rất mạnh.”
“Hì hì, Ngộ Đạo Thánh Tông cũng không yếu đâu. Ngộ Đạo Thánh Tông từng có đạo thống Đại Đế, nội tình thâm hậu, thậm chí còn có thể giằng co với cấm khu Thiên Yêu trong một thời gian dài. Dù hiện giờ cấm khu Thiên Yêu sinh ra một vị Thiên Yêu nhưng cũng không cách nào tiêu diệt Ngộ Đạo Thánh Tông được, chứng tỏ thực lực của Ngộ Đạo Thánh Tông rất mạnh. Cửu Nguyên Thánh Tông muốn thay thế Ngộ Đạo Thánh Tông sợ rằng hãy còn kém một chút.”
“Lần này Ngộ Đạo Thánh Tông không tiếc trả giá đắt để ổn định cấm khu Thiên Yêu, hẳn là muốn một tiếng trống lên tinh thần rồi từ đó phá tan Cửu Nguyên Thánh Tông. Bên phía này chỉ có hai Thánh Tông lớn, muốn trở thành bá chủ thì nhất định phải hủy diệt kẻ còn lại. Ngộ Đạo Thánh Tông đã chuẩn bị đầy đủ, tuyệt đối sẽ không nương tay, lần này có lẽ tỷ lệ chiến thắng của Ngộ Đạo Thánh Tông sẽ cao hơn một chút.”
“Rốt cuộc ai hơn ai một bậc thì phải xem lại đã. Nhưng bất kể ai chiến thắng cũng không liên quan gì đến chúng ta. Thậm chí chưa biết chừng chúng ta còn có thể chiếm được ít chỗ tốt đấy…”
Vô số cường giả trong hư không đều đang cách không đối thoại.
Thậm chí một số thế lực còn hy vọng trận này lưỡng bại câu thương.
Như thế bọn hắn mới có thể ngồi yên làm ngư ông hưởng lợi.
Thế nhưng bất kể là Ngộ Đạo Thánh Tông hay Cửu Nguyên Thánh Tông, kỳ thực ai cũng biết đạo lý trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận