Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1102. Vạn Đạo chi chủ hiển thần uy! Lục Trường Sinh liên tiếp đột phá ba tầng, mọi người đều chấn động! (3)



Chương 1102. Vạn Đạo chi chủ hiển thần uy! Lục Trường Sinh liên tiếp đột phá ba tầng, mọi người đều chấn động! (3)




Nghe nói, bảo vật mỗi tầng Đăng Thiên Tháp, thật sự không nhiều.
Tuy mỗi người có thể lấy được bảo vật khác nhau.
Nhưng qua qua lại lại cũng chỉ có vậy.
Nếu như số lượng ít hơn, vậy nhất định giá trị bảo vật sẽ lớn hơn.
Nói chung, tổng thể giá trị của bảo vật thực sự là như nhau, không cần lo lắng vận may quá kém, nhận được bảo vật giá trị ít.
Tình huống như này sẽ không xuất hiện.
Lục Trường Sinh cẩn thận nhớ lại.
Sau đó, hắn cũng nhận ra viên bảo châu này.
“Đây là… Dựng Đạo Châu!”
“Có điều, Dựng Đạo Châu này tuy cũng có người từng nhận được, nhưng trong phần thưởng tầng thứ ba rất ít xuất hiện.”
“Dựng Đạo Châu không thể tăng cường thân thể, chỉ có thể nuôi dưỡng Võ đạo.”
“Tháp Thông Thiên này nhìn ra ta có 10000 loại Võ đạo, thậm chí đang tu luyện Võ đạo, ý định đem Võ đạo tu luyện đến viên mãn, vì vậy cho ta một viên Dựng Đạo Châu, giúp ta một tay?”
Lục Trường Sinh trong ánh mắt lóe lên vẻ khác lạ.
Nếu thật là như thế, vậy tháp Thông Thiên chắc chắn là một kiện linh bảo, vô cùng chính xác không thể nghi ngờ.
Thậm chí, còn không phải là linh bảo bình thường.
Linh tính cao như vậy, thậm chí có thể nhằm vào tình cảnh của bản thân người vượt tháp, ban cho bảo vật võ giả cần nhất, linh tính như thế thậm chí cao hơn trí tuệ của một người bình thường.
Hơn nữa, điều này cũng nói rõ, một khi bước vào tháp Thông Thiên, thực sự trên người Thiên Thánh bọn họ đã không có bí mật gì nữa rồi.
Tháp Thông Thiên đều có thể biết rõ như ban ngày.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không sợ.
Hắn có thể có bí mật gì?
Hắn có thể trưởng thành đến nay, đều dựa vào ngộ tính thiên phú.
Nếu ngộ tính cao cũng có thể coi là bí mật, vậy cũng không quan trọng.
Về phần Vạn Đạo chi chủ?
Lục Trường Sinh còn tham gia Chiến Trường Hóa Đạo, và tu thành Vạn Đạo chi chủ tại Chiến Trường Hóa Đạo
Tin tức này sớm đã truyền khắp các đại thánh địa, căn bản đã không là bí mật gì.
“Nên đi lên tầng thứ bốn rồi!”
Lục Trường Sinh nhận lấy Dựng Đạo Châu, trực tiếp bước ra ngoài, đi vào tầng thứ tư tháp Thông Thiên.
Lúc này, Quan Tháp các.
Nguyên Thần Thiên Thánh, Măc Không Thiên Thánh cùng với Gia Lan Thiên Thánh.
Bọn họ đều tận mắt thấy Lục Trường Sinh từng bước từng bước vượt qua tầng thứ nhất, tầng thứ hai, và tầng thứ ba tháp Thông Thiên.
Toàn bộ quá trình, thực sự là quá nhẹ nhàng rồi.
Thế nhưng, ba tầng đầu tiên của tháp Thông Thiên có thật nhẹ nhàng như thế?
Người có mặt ở đây đều đã vượt qua tháp Thông Thiên.
Bọn họ hiểu rõ, thực tế ba tầng đầu tiên của tháp Thông Thiên, tuyệt đối không nhẹ nhàng như vậy.
“Lục đạo hữu lại có thể vượt qua ba tầng đầu tiên nhẹ nhàng như thế, thật sự… không một chút kinh hãi.”
“Nhưng chính là sự bình tĩnh này càng cho thấy sức mạnh đáng kinh ngạc của Lục đạo hữu.”
“Đối thành để tử chân truyền bậc Thánh Địa như chúng ta, cho dù là Thiên Đạo chi chủ thì đã sao? Muốn vượt qua ba tầng đầu tháp Thông Thiên, cũng không phải chuyện dễ.”
Nguyên Thần cảm khái nói.
Lục Trường Sinh vượt qua ba tầng đầu, giống như nhàn nhã đi dạo trong sân, thậm chí còn không thi triển tới đạo thể.
So với đám người Nguyên Thần, Mặc Không lúc vượt tháp, thì khác một trời một vực.
Ngay cả Mạc Không bây giờ cũng cảm thấy càng ngày càng bất ngờ.
Cuối cùng, Lục Trường Sinh cũng vượt qua ba tầng đầu tiên tháp Thông Thiên, khoảng cách tầng thứ bảy cũng đã càng ngày càng gần.
“Vượt qua ba tầng đầu tháp Thông Thiên, sẽ được ban cho bảo vật, nhìn thử Lục đạo hữu có thể lấy được bảo vật như thế nào?”
“A?”
“Bảo vật hình như chỉ có một.”
“Đợi đã, đây là Dựng Đạo Châu?”
Nguyên Thần Thiên Thánh cảm thấy có một chút cổ quái.
Dựng Đạo Châu, không phải là quá quý giá, mà là… quá bình thường.
Đúng, chính là bình thường.
Nếu như nói bảo vật Thiên Thánh kỳ vọng có được nhất, chắc chắn không có Dựng Đạo Châu.
Thậm chí, Dựng Bảo Châu có thể coi là một bảo vật cảnh giới kém nhất Thánh Thiên.
Không có tác dụng gì quá lớn.
Điều duy nhất đáng giá ở Dựng Đạo Châu chính là chân quý, hiếm gặp.
Vô cùng hiếm gặp.
Bình thường loại bảo vật này đều chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Nhưng Dựng Đạo Châu chỉ có thể nuôi dưỡng Võ đạo.
Đối với Thiên Thánh mà nói, nuôi dưỡng Võ đạo có ích gì?
Hầu hết mọi người, căn bản cũng không nghĩ tới đem Võ đạo tu luyện viên mãn.
Bọn họ chỉ muốn bảo vật có thể tăng cường thân thể.
Chỉ có bảo vật tăng cường thân thể, mới được tính là bảo vật tốt nhất.
Tuy nhiên, ngược lại trong lòng Mặc Không lại có chút dao động.
Hắn hiểu rõ hoàn cảnh của Lục Trường Sinh.
Vạn Đạo chi chủ!
Hơn nữa, quan trọng Mặc Không còn biết chi tiết về Lục Trường Sinh.
Hắn biết, Lục Trường Sinh thậm chí chưa tới trăm tuổi!
Người trẻ tuổi như vậy, quả thực chưa từng nghe qua.
Khẳng định muốn làm chắc cơ nền, mà không chỉ đơn giản là theo đuổi tăng cường thân thể như thế.
Huống hồ, thân thể Lục Trường Sinh thật sự đã rất mạnh.
Điểm bắt đầu chính là cấp độ Địa Thánh.
Ai còn có thể so với điểm bắt đầu của Lục Trường Sinh tại Thiên Thánh?
Thân thể quá mạnh, Lục Trường Sinh có lẽ muốn tu rất nhiều Võ đạo đến viên mãn, tiếp tục làm chắc nền.
Có lẽ, trong lòng Lục Trường Sinh, Võ Đạo Chí Tôn sớm đã chắc như đinh đóng cột.
Điều Lục Trường Sinh quan sát là trên Võ Đạo Chí Tôn!
Thậm chí là Võ Tổ!
Nếu thật như thế, vậy Lục Trường Sinh muốn tu luyện Võ đạo đến viên mãn cũng là điều có thể hiểu.
Suy cho cùng, bảo vật tháp Thông Thiên ban tặng, đều là thứ đồ mà người vượt tháp thường cần nhất.
Tháp Thông Thiên có thể đưa ra Dựng Đạo Châu.
Chứng tỏ Lục Trường Sinh thật sự cần Dựng Đạo Châu.
“Haizz, còn quá trẻ rồi.”
“Tuổi trẻ đầy khí lực, tuyệt thế thiên kiêu, căn bản chưa từng gặp phải bất kì vấp ngã nào.”
“Có lẽ cảm thấy Võ Đạo Chí Tôn cũng chẳng tính là gì, dễ dàng như trở bàn tay có thể thành tựu được Võ Đạo Chí Tôn chăng? Thậm chí còn không tốn tâm tư tăng cường thân thể mấy.” Hết chương 1102.



Bạn cần đăng nhập để bình luận