Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1540: Lục Trường Sinh trở lại Tiên Võ cung! Xin hỏi phải chăng Lục đạo hữu đã thành tiên rồi ư? (4)

Đây chính là “truyền kỳ” của Tiên Võ cung.
Tiên Võ cung có được địa vị bây giờ đều dựa vào vị kia “Lục lão tổ” kia cả.
Nhưng không phải Lục lão tổ đã mất tích một cách bí ẩn rồi sao?
Các Tổ cảnh mới tấn thăng đều không biết tình hình cụ thể.
Chỉ có một số Tổ cảnh thâm niên của Tiên Võ cung mới biết đã có chuyện gì xảy ra.
“Nhiều năm không gặp rồi, Phá Vọng đạo hữu, không ngờ ngươi đã thành Tổ cảnh chí cường.”
“Còn có ba vị Võ Tổ và Cự Đỉnh đạo hữu nữa, các ngươi cũng trở thành đỉnh tiêm Tổ cảnh rồi sao?”
“Ở đây còn có nhiều Tổ cảnh xa lạ như vậy, xem ra Tiên Võ cung phát triển rất tốt, thậm chí còn có rất nhiều cơ duyên…”
Ánh mắt Lục Trường Sinh đảo qua từng người một.
Hắn cảm thấy rất vui mừng.
Trong đại điện có rất nhiều lão bằng hữu, cũng có rất nhiều khuôn mặt mới.
Nhưng không có một ai không phải Tổ cảnh!
Hơn nữa số lượng Tổ cảnh còn gấp mười lần khi trước!
Đây chính là thành tựu không thể tưởng nổi.
Tính ra thì Lục Trường Sinh rời khỏi Tiên Võ cung chưa tới hai trăm năm.
Chưa tới hai trăm năm vậy mà Tiên Võ cung đã có thể phát triển lớn mạnh như vậy, quả là không thể tưởng tượng nổi.
Nếu phát triển một cách bình thường thì tuyệt đối không thể nào sinh ra nhiều Tổ cảnh như vậy.
Rất có khả năng Tiên Võ cung cũng gặp được cơ duyên nào đó.
“Lục… Lục lão tổ? Thật sự là Lục lão tổ ư?”
“Ha ha ha, rốt cục Lục lão tổ cũng trở về rồi.”
“Không ngờ rằng còn có thể gặp lại Lục lão tổ…”
Trong đại điện, mấy người Cự Đỉnh lão tổ đều vô cùng hưng phấn.
Chỉ có ánh mắt Phá Vọng lão tổ là không ngừng lấp lóe.
Hắn cứ nhìn chòng chọc Lục Trường Sinh.
Từ trên người Lục Trường Sinh, hắn cảm nhận được một luồng uy áp vô cùng khủng bố.
Thế nhưng trên thân Lục Trường Sinh lại không toát ra chút Tiên Linh chi khí nào.
Tựa hồ không phải Tiên Nhân.
Nhưng không phải Tiên Nhân sao có thể khiến hắn cảm thấy uy áp lớn như vậy?
Phải biết hắn cũng là Tổ cảnh chí cường đấy.
Dù lúc trước trong các Tổ cảnh chí cường Lục Trường Sinh cũng là tồn tại có thể hoành hành vô địch.
Nhưng khi đó hắn không hề có cảm giác nguy hiểm mãnh liệt như vậy.
“Lục đạo hữu, nhiều năm qua ngươi vẫn không trở về, rốt cuộc ngươi đã đi đâu?”
“Đúng vậy, lúc trước ngươi rời đi mà không một lời từ giã, chỉ bảo là tới Đăng Thiên Lộ, chẳng lẽ ngươi thất bại rồi ư?”
“Hay là ngươi ở nơi bí ẩn nào đó để dưỡng thương?”
Rất nhiều người đưa ra vô số suy đoán.
Bọn hắn nghĩ tới đủ loại khả năng.
Lúc trước Côn Ngô giới xảy ra chút chuyện, nhưng tin tức đã bị phong tỏa.
Mọi người chỉ biết trong Côn Ngô giới đã xảy ra chuyện gì đó.
Cũng biết Lục Trường Sinh đi theo Cự Phủ Tiên Nhân rời đi, định qua Đăng Thiên Lộ để tiến về Thiên giới.
Nhưng bây giờ Lục Trường Sinh lại xuất hiện trong Tiên Võ cung.
Chỉ sợ ý định “phi thăng” Thiên giới của Lục Trường Sinh lúc trước đã thất bại.
Quá nửa là bị thương.
Nếu không cũng không có chuyện hơn một trăm năm vẫn không trở lại Tiên Võ cung như thế.
Đối với lời hỏi thăm của mọi người, Lục Trường Sinh không tỏ thái độ gì, cũng không vội trả lời ngay.
“Tách.”
Đột nhiên, Phá Vọng lão tổ đứng dậy.
Ánh mắt sáng bừng của hắn nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh, nói ra từng câu từng chữ, sắc mặt hết sức ngưng trọng, hỏi: “Xin hỏi phải chăng Lục đạo hữu đã thành tiên rồi ư?”
Tĩnh!
Toàn bộ đại điện yên tĩnh không gì sánh được.
Tất cả mọi người nín thở ngưng thần.
Bọn hắn đều vô cùng kinh ngạc.
Vừa rồi bọn hắn còn đang đàm luận chuyện Lục Trường Sinh bao giờ mới trở lại Tiên Võ cung, sao giờ lại nói tới chuyện Lục Trường Sinh có thành Tiên hay không rồi?
Cự Đỉnh lão tổ, ba vị Võ Tổ của Tiên Võ cung dường như cũng nghĩ tới điều gì.
Cả đám đột nhiên trợn tròn tròng mắt.
Bọn họ nghĩ tới một loại khả năng.
Hẳn là Lục Trường Sinh đã phi thăng lên Thiên giới thành công?
Hiện giờ là đang “giáng lâm” tới Giới Hải?
Trước đó bọn hắn đều không nghĩ tới khả năng này.
Giờ xem ra, có vẻ như không phải không có khả năng.
Chỉ là điểm mấu chốt chỉ có một.
Phải chăng Lục Trường Sinh đã thành Tiên?
Từng ánh mắt đổ dồn lên người Lục Trường Sinh.
“Như các ngươi nghĩ, ta đã thành Tiên!”
Lục Trường Sinh mỉm cười, sắc mặt vô cùng bình thản.
Hắn đương nhiên sẽ không giấu diếm người của Tiên Võ cung.
Huống chi, giờ đang ở Giới Hải, hắn cũng không cần phải che giấu.
Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ biết.
“Đoàng.”
Nghe Lục Trường Sinh chính miệng thừa nhận, toàn bộ Tiên Võ cung đều chấn động.
Cự Đỉnh lão tổ, ba vị Võ Tổ và những Tổ cảnh mới tấn thăng, cả đám đều không thể nào lại giữ nguyên vẻ trấn định nữa.
Trong ánh mắt bọn hắn tràn đầy vẻ nôn nóng.
Thậm chí người được coi như trấn định nhất là Phá Vọng lão tổ, giờ toàn thân cũng đang khẽ run rẩy.
Đây chính là Tiên Nhân đấy, một vị Tiên Nhân Thiên giới chân chính đấy!
Giờ Tiên Nhân đang đứng trước mặt bọn hắn.
Đối với tất cả người tu hành tại Giới Hải mà nói.
Cho dù là cường giả Tổ cảnh đi chăng nữa.
Mục tiêu cao nhất của bọn hắn, điểm cuối cùng của việc tu hành chỉ có một.
Đó chính là thành Tiên!
Hiện tại Lục Trường Sinh đã thành Tiên, chuyện này chính là điểm cuối cùng trong việc tu hành, thử hỏi sao bọn hắn có thể bình tĩnh được đây?
“Tiên Nhân… Ha ha, Tiên Võ cung chúng ta cũng có Tiên Nhân rồi!”
“Lục lão tổ, không, Lục Tiên Nhân, có thể cho chúng ta nhìn xem thế nào mới là Tiên Nhân hay không?”
“Nghe nói Tiên Nhân đều ngưng tụ ra Tiên Thể…”
Cả một đám người đều trông mong nhìn về phía Lục Trường Sinh.
Bọn hắn giờ đang được đối diện với Tiên Nhân đấy.
Cơ hội thế này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Đương nhiên ai cũng muốn xem thử, thế nào mới là Tiên Nhân.
Trên mặt Lục Trường Sinh nở một nụ cười.
Những người này đều thân bằng cố hữu của hắn.
Chút nguyện vọng nho nhỏ của họ tất nhiên hắn sẽ thỏa mãn.
“Vù vù.”
Sau giây lát, từ trên người Lục Trường Sinh tản ra Tiên Linh chi khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận