Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 85. Bia đá và phiên tăng (2)



Chương 85. Bia đá và phiên tăng (2)




Ngay sau đó, nam tử như đã gặp phải một đòn nghiêm trọng.
"Phụt."
Nam tử hộc máu, hắn lảo đảo đi về phía trước thêm vài bước nhưng cuối cùng vẫn ngã xuống đất.
Đám người xung quanh giải tán ngay lập tức.
Phiên tăng bước từng bước tới, nhìn nam tử đã ngã dưới đất rồi cười lạnh: "Liễu Tang Lam, hà tất phải như vậy chứ? Gia chủ đã cho mời, ngươi cứ ngoan ngoãn đến là được, cần gì phải để Phật gia ra tay, làm ngươi không còn chút thể diện nào thế này."
"Cứu... Cứu ta."
Liễu Tam Lang nằm dưới đất, hắn quờ quạng vươn tay ra, tóm được một cẳng chân.
Phiên tăng nhìn theo.
Đó là một nam tử vạm vỡ cùng với một nữ nhân trung niên xấu xí.
"Xin đại sư cứ tự nhiên."
Nam tử vạm vỡ lùi lại vài bước, tránh xa Liễu Tam Lang dưới đất.
"Ha ha ha, Liễu Tam Lang, ở thành Cự Bia này sẽ không ai cứu được ngươi đâu!"
Phiên tăng túm lấy Liễu Tam Lang rồi nhanh chóng rời đi.
"Phiên tăng này là ai?"
Đại hán vạm vỡ quay sang hỏi nữ nhân xấu xí đi cùng.
Hai người này tất nhiên là Lục Trường Sinh và Lý Hồng Trang sau khi đã dịch dung hoán trang và tới được thành Cự Bia.
"Phiên tăng là La Thiên Thượng Nhân, một trong bốn vị được Thôi gia cung phụng."
"Hắn ta là kẻ mê rượu, háo sắc, thích giết chóc, hoàn toàn không giống người xuất gia một chút nào."
"Chưởng Kim Cương Đại Thủ Ấn của hắn cực kỳ uy mãnh, tính trong cấp độ Luyện Tạng, hắn cũng có thể được coi như một cao thủ."
"Có rất nhiều chuyện Thôi gia không tiện ra mặt, khi ấy bọn họ sẽ giao hết cho La Thiên Thượng Nhân làm."
Lý Hồng Trang nghiến răng, giọng điệu của nàng lạnh buốt.
Rõ ràng là trong chuyện diệt Lý gia khi xưa, có hơn phân nửa khả năng là La Thiên Thượng Nhân này cũng nhúng tay.
"Phải tìm một nơi nghỉ chân trước đã."
Lục Trường Sinh nói vậy.
"Ta đã mua một viện tử rồi."
Lý Hồng Trang đã chuẩn bị chu đáo mọi việc từ sớm, bởi vậy, cả hai đi thẳng tới một viện tử cách Thôi gia không xa.
Thậm chí, từ bên ngoài viện tử là đã có thể nhìn thấy được phủ đệ của Thôi gia.
Hai người bước vào trong viện, ngồi xuống nghỉ ngơi một lát, sau đó, Lục Trường Sinh lên tiếng hỏi: "Lý cô nương này, ngươi có biết Thôi gia có những cao thủ nào không?"
"Đương nhiên là biết, Thôi gia có mười ba vị võ giả Luyện Tạng, trong đó có chín vị là người nhà họ Thôi, bốn vị võ giả Luyện Tạng khác là những kẻ được Thôi gia cung phụng."
"Trong số các võ giả Luyện Tạng đỉnh phong thì có ba vị thuộc Thôi gia và hai vị được cung phụng."
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Tình hình võ giả của Thôi gia mà Lý Hồng Trang nói cũng không khác những gì mà hắn biết được.
"Không biết thực lực của năm vị võ giả Luyện Tạng đỉnh phong thế nào?"
Lục Trường Sinh châm chước hỏi.
Không phải là hắn không tự tin vào thực lực của bản thân, chẳng qua là hắn đang cực kỳ cẩn thận mà thôi.
Dù sao đi nữa, nơi đây cũng là địa bàn của Thôi gia, chuyện gì cũng có thể xảy ra cả.
"Lần trước, ta đã lĩnh giáo từ hai vị Luyện Tạng đỉnh cao được Thôi gia cung phụng, nếu so sánh thì kém Triệu Kỳ Lôi một chút."
"Còn ba vị Luyện Tạng đỉnh cao mang họ Thôi thì ta chưa thấy bao giờ, bởi vậy nên ta cũng không biết rõ thực lực của bọn họ như thế nào."
Lý Hồng Trang thành thật trả lời.
"Thật ra, võ giả Luyện Tạng đỉnh cao dù có mạnh đến thế nào đi nữa, cũng sẽ không mạnh hơn Triệu Lôi là bao đâu."
"Chuyện quan trọng nhất của chúng ta bây giờ là biết được Thôi gia đang đặt Dịch Tủy Đan ở đâu."
"Lần trước, ta lẻn vào Thôi gia định trộm Dịch Tủy Đan, thế nhưng lại bị phát hiện, giờ đã đánh rắn động cỏ rồi. Nếu bây giờ còn muốn lẻn vào Thôi gia để trộm Dịch Tủy Đan, e là rất khó..."
Lý Hồng Trang còn hơi do dự.
Dù sao, lần trước Thôi gia cũng đã gặp chuyện như vậy, chẳng lẽ bọn họ còn chịu để nó xảy ra lần thứ hai sao?
Nếu như hai người muốn lẻn vào Thôi gia, sợ là sẽ có một số việc bất ngờ xảy ra.
"Lẻn vào Thôi gia ư? Không cần thiết."
"Dịch Tủy Đan là cơ mật của Thôi gia, vì vậy hẳn là số người biết đến nó cũng rất ít. Dù cho có lẻn vào Thôi gia đi nữa, ngươi có thể bảo đảm là mình sẽ tìm được Dịch Tủy Đan sao? Huống chi, Thôi gia còn có chuẩn bị, nếu tìm kiếm không có mục đích thì chẳng khác nào mò kim đáy biển."
"Chúng ta chỉ cần tìm được người biết về Dịch Tủy Đan ở Thôi gia rồi tra hỏi tung tích Dịch Tủy Đan là được."
"Không biết Lý cô nương có thể đưa ra lựa chọn nào không?"
Lý Hồng Trang đăm chiêu.
Không phải là nàng chưa từng nghĩ tới chuyện bắt người của Thôi gia để tra hỏi.
Nhưng Dịch Tủy Đan là bí mật quan trọng của Thôi gia, chỉ có những người quan trọng nhất mới biết được.
Người bình thường cũng không hề biết về Dịch Tủy Đan.
Có thể trở thành người quan trọng trong Thôi gia, căn bản sẽ là chín võ giả Luyện Tạng.
"Người biết về Dịch Tủy Đan ở Thôi gia cũng đều là võ giả Luyện Tạng. Hơn nữa, bọn họ rất ít khi ra ngoài mà luôn ở trong Thôi gia."
"Dù cho là gia chủ Thôi gia, người thường xuyên xuất hiện nhất thì cũng có rất đông cao thủ bên cạnh, rất khó ra tay."
Lý Hồng Trang cau mày, nói.
"Ngươi vừa mới nói rằng La Thiên Thượng Nhân là kẻ chuyên môn làm những việc mà Thôi gia không tiện ra tay, vậy hắn có khả năng biết về Dịch Tủy Đan không?"
Lục Trường Sinh bỗng hỏi.
"La Thiên Thượng Nhân à?"
Lý Hồn Trang run run. Nàng cẩn thận sắp xếp lại những thông tin liên quan tới La Thiên Thượng Nhân, sau đó, đôi mắt nàng sáng bừng lên.
"La Thiên Thượng Nhân là người được cung phụng sớm nhất trong số bốn vị võ giả Luyện Tạng khác họ, hơn nữa, hắn còn có quan hệ vô cùng mật thiết với Thôi gia."
"Rất nhiều việc không tiện xử lý, Thôi gia sẽ giao cho La Thiên Thượng Nhân làm. Ví dụ như chuyện thu mua nguyên liệu làm Dịch Tủy Đan, trong khi ta điều tra việc này cũng thường thấy bóng dáng của La Thiên Thượng Nhân. Nói cách khác, chắc chắn La Thiên Thượng Nhân có tham gia vào việc thu thập nguyên liệu Dịch Tủy Đan, như vậy, xác suất hắn biết về Dịch Tủy Đan là có." Hết chương 85.



Bạn cần đăng nhập để bình luận