Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1589: Gặp lại U tộc, Lục Trường Sinh hiện thân! (4)

Trong lòng Bạch Nhạn Tiên Quân có chút hoảng hốt.
Sao bọn hắn lại gặp phải một tên U tộc khủng bố thế này?
Dù sao ai cũng biết U tộc rất mạnh.
Lại còn là một tên U tộc cường đại như thế.
“Đi!”
Bạch Nhạn Tiên Quân quyết định rất nhanh.
Hắn không nắm chắc thắng được một tên U tộc cường đại như thế.
Chỉ có thể rút lui trước.
Thế nhưng có thể rút được không?
“Muốn chạy à? Muộn rồi!”
U tộc hít một hơi thật sâu.
“Ruỳnh.”
Ngay sau đó, U tộc chẳng ngờ lại tiếp tục bành trướng.
Hình thể lại trở nên vô cùng to lớn lần nữa, sau đó trực tiếp sải bước đánh tới Tháp Trấn Không.
“Ầm ầm.”
Vừa va chạm chẳng ngờ ngay cả Tháp Trấn Không cũng không thể trấn áp U tộc, ngược lại bị con U tộc hung hăng đâm vào phần dưới Tháp Trấn Không.
Tháp Trấn Không không ngừng rung lắc.
Thậm chí phải nhận đòn tấn công với sức mạnh khổng lồ.
Trong lòng Bạch Nhạn Tiên Quân nặng trĩu.
Chỉ vừa va chạm hắn đã biết tên U tộc trước mắt khủng bố tới mức nào.
Thêm mấy lần nữa thì sợ rằng Tháp Trấn Không sẽ sụp đổ.
“Đội trưởng, sợ là chúng ta không đi được rồi…”
Đột nhiên một vị Tiên Quân cười khổ.
Theo ánh mắt của đối phương, Bạch Nhạn Tiên Quân nhìn qua xung quanh. Bốn phương tám hướng lít nha lít nhít đều là sinh mệnh Thiên Ngoại.
Nhiều sinh mệnh Thiên Ngoại tới mức này sợ là không chỉ có ba mươi năm mươi con thôi.
“Sao lại có nhiều sinh mệnh Thiên Ngoại như vậy? Rốt cuộc chúng ta gặp cái gì thế này?”
Bạch Nhạn Tiên Quân thật sự không hiểu nổi.
Bình thường dù U tộc có xuất động thì tuyệt đối cũng không dẫn theo đội ngũ khổng lồ như vậy.
Đây là vì săn giết ai?
Người nào lại khiến U tộc phải xuất động nhiều sinh mệnh Thiên Ngoại như vậy?
Trận hình lớn như vậy là đang định vây giết Tiên Tôn ư?
Thế nhưng theo thời gian dần qua, Bạch Nhạn Tiên Quân phát hiện một vấn đề.
U tộc không tiếp tục động thủ.
Chúng chỉ sử dụng sinh mệnh Thiên Ngoại để vây công bọn hắn.
Động tĩnh rất ầm ĩ.
Thế nhưng nếu nói tới uy hiếp thì cũng không mang lại uy hiếp lớn như tên U tộc kia.
Đương nhiên Bạch Nhạn Tiên Quân cũng không trốn thoát nổi.
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Bạch Nhạn Tiên Quân cảm thấy những sinh mệnh Thiên Ngoại này không có ý định giết chết bọn hắn ngay lập tức.
Ngược lại chúng đang muốn “treo” bọn hắn.
“Vẫn theo cách cũ, động tĩnh càng lớn càng tốt.”
“Có lẽ khi đám Tiên tộc này cầu cứu thì gã Tiên tộc thần bí trong Hỗn Độn nọ cũng sẽ xuất hiện.”
U tộc lạnh lùng nói.
Chuyến này hắn ra mặt cũng là mang theo nhiệm vụ mà tới.
Hiện giờ hắn cơ bản đã xác định, trong Hỗn Độn thật sự có một vị Tiên tộc thần bí, không ngừng càn quét các sinh mệnh Thiên Ngoại.
Nhưng không biết đó là ai.
Hắn đang chuẩn bị để đối phó với gã Tiên tộc thần bí này.
Bởi vậy một khi gặp được đội ngũ Tiên tộc hắn đều tận lực bao vây mà không giết ngay vì muốn tạo ra động tĩnh thật lớn, hy vọng có thể thu hút gã cường giả Tiên tộc thần bí tìm tới.
Có điều mấy lần trước đều thất bại.
Động tĩnh lớn như vậy nhưng cũng không có tác dụng, không thu hút được bất cứ Tiên tộc nào tới.
Lần này cũng giống vậy.
U tộc cũng gây ra động tĩnh rất lớn.
Để xem có thể thu hút cường giả Tiên tộc thần bí tới hay không.
Thời gian trôi qua từng giờ.
Bạch Nhạn Tiên Quân giờ cũng đã hiểu.
Bọn hắn chính là “mồi nhử”.
U tộc rõ ràng đang muốn dẫn ai đó tới đây.
Mục tiêu của U tộc vốn không phải bọn hắn.
Mà là cường giả bí ẩn nào đó.
“Rốt cuộc ai đáng để U tộc bày ra bố cục lớn như vậy?”
Trong lòng Bạch Nhạn Tiên Quân không khỏi khổ sở.
Mặc dù chỉ là mồi nhử.
Nhưng mồi nhử cũng khó tránh tai kiếp.
“Vù.”
Cùng lúc đó, khí Hỗn Độn tựa như xảy ra một cơn chấn động.
“Ừm?”
U tộc lập tức phát hiện tia sóng chấn động bé nhỏ ấy.
“Tách.”
Hắn mở bừng mắt.
Ánh mắt nhìn về một phương hướng nào đó phía trước.
“Nếu đã tới thì sao còn giấu đầu lộ đuôi như thế?”
U tộc gần như không có khuyết điểm.
Là dạng cường đại một cách toàn diện.
Khả năng cảm ứng tất nhiên cũng rất mạnh.
Khi U tộc dứt lời, ánh mắt mọi người đều nhìn về một hướng khác.
“Ồ?”
“Cảm giác sắc bén đấy, thế mà cũng có thể phát hiện ra.”
Trong một mảnh khí Hỗn Độn, sau khi thanh âm truyền ra một bóng người cũng hiển hiện trước mặt mọi người.
Nhìn thấy thân ảnh này, U tộc cũng được mà Bạch Nhạn Tiên Quân cũng thế, con ngươi cả đám đều co rụt lại.
Bọn hắn đều nhận ra thân phận của thân ảnh này.
Trường Sinh Tiên Quân, Lục Trường Sinh!
“Là ngươi, Lục Trường Sinh…”
“Phải, đúng là chỉ có ngươi.”
“Trong khoảng thời gian này hẳn là ngươi vẫn luôn săn giết trong Hỗn Độn phải không?”
U tộc lạnh lùng hỏi.
“Không sai, đúng là Lục mỗ.”
“Có điều Lục mỗ chỉ muốn tìm U tộc thôi, tìm lâu như vậy cuối cùng cũng tìm tới một tên rồi.”
Ánh mắt Lục Trường Sinh vẫn dính chặt trên thân U tộc.
Rốt cục hắn lại gặp được U tộc một lần nữa.
Đây là lần thứ hai.
Lần thứ nhất đương nhiên là lúc gặp U tộc trên tầng thang Thiên Tiên thứ mười.
Thế nhưng tên U tộc trước mắt có vẻ mạnh hơn tên U tộc hắn gặp trên tầng thang Thiên Tiên thứ mười kia rất nhiều.
Không phải chỉ mạnh hơn một chút.
Nhìn qua hình thể là biết U tộc trước mắt rất mạnh!
Chỉ là cảnh tượng này lại khiến đám người Bạch Nhạn Tiên Quân vô cùng khiếp sợ.
“Sao cơ, đám U tộc này muốn tìm Trường Sinh Tiên Quân?”
“Nghe giọng điệu của U tộc thì có vẻ trong khoảng thời gian này Trường Sinh Tiên Quân vẫn một mực săn giết sinh mệnh Thiên Ngoại, rốt cuộc phải săn giết bao nhiêu sinh mệnh Thiên Ngoại mới khiến U tộc bố trí bẫy rập chuyên nhắm vào Trường Sinh Tiên Quân thế này?”
“Mười năm trước đã nghe nói Trường Sinh Tiên Quân tiến vào Hỗn Độn, nhưng những năm qua hắn vẫn bặt vô âm tín, không có bất cứ động tĩnh gì. Giờ xem ra Trường Sinh Tiên Quân lại bắt đầu săn giết sinh mệnh Thiên Ngoại rồi. Hẳn là hắn đã săn giết rất nhiều đến mức U tộc cũng không chịu nổi nên mới muốn trừ khử hắn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận