Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 694: Võ Đạo Thần Thông ai là đỉnh? Vô lượng vừa ra đều thành không! (3)

Chương 694: Võ Đạo Thần Thông ai là đỉnh? Vô lượng vừa ra đều thành không! (3)
Sau khi trầm ngâm một hồi, tông chủ Hạo Tiên Tông chậm rãi mở miệng nói.
Đây cũng là biện pháp duy nhất lúc này.
Họ cần thời gian điều tra.
Lục Trường Sinh nhẹ gật đầu, cũng không tiếp tục nói nữa.
Chuyện điều tra không cần đến hắn.
Với đông đảo thế lực ở Cổ Vực, việc điều tra ra trận pháp truyền tống hẳn sẽ không có vấn đề.
Đến lúc đó hắn chỉ cần phá hủy pháp trận là đủ.
"Chuyện này phải làm thật nhanh."
"Dù Võ Thánh của thương hội Hắc Quang trên cơ bản không có khả năng ra tay nhưng cũng không thể hoàn toàn bài trừ nguy cơ từ tên Võ Thánh đó được."
"Cho nên nhất định phải để phòng tất thảy, có thể nhanh chóng phá hủy pháp trận lúc nào thì lúc ấy Cổ Vực sẽ sớm có thêm một phần an toàn."
"Được rồi, Lục mỗ về Cổ Vực Thiên Tông trước đã."
Nói xong Lục Trường Sinh trực tiếp dẫn theo mười vị trưởng lão của Thánh Thổ Thiên Tông, trong nháy mắt hóa thành một luồng sáng, rời đi Hạo Tiên Tông.
Mấy vị lão tổ cảnh giới Thần Thông của Cổ Vực Thiên Tông cũng đều cáo từ những người có mặt ở Hạo Tiên Tông, tiện thể còn mang cả thi thể của các cường giả thương hội Hắc Quang đi rồi lập tức rời khỏi Hạo Tiên Tông.
Toàn bộ Hạo Tiên Tông chỉ còn lưu lại vết tích của trận đại chiến.
Người của Cổ Vực Thiên Tông rời đi nhưng các thế lực khác thì chưa.
Đám người sững sờ nhìn nhau.
Nhìn xem cảnh hoàng tàn khắp nơi rồi lại hồi tưởng đến tình cảnh vừa nãy, tất cả chỉ thoáng qua như một giấc mộng.
Người nắm giữ Đại Thần Thông.
Võ Tôn!
Hơn mười vị cường giả Thần Thông và Kim Đan Chân Nhân.
Đám nhân mã đông đảo của thương hội Hắc Quang với khí thế hùng hổ như muốn quét ngang toàn bộ Cổ Vực.
Kết quả thì sao?
Đều đã chết cả rồi!
"Việc này thật đúng là... không thể tưởng tượng nổi!"
"Lục Trường Sinh mới thành tựu Đạo Cơ được bao lâu cơ chứ? Thế mà bây giờ hắn đã trở thành cường giả cảnh giới Thần Thông, hơn nữa còn có thể chém giết Đao Tôn, đó là một vị Võ Tôn chân chính…"
"Lục Trường Sinh còn thành lập Thánh Thổ Thiên Tông, đây mới thực sự là đứng vững ở Thánh Thổ. Hy vọng biết bao nhiêu năm của Cổ Vực chúng ta thế mà lại được đặt ở trên người Lục Trường Sinh."
"Thánh Thổ Thiên Tông... Nếu Lục Trường Sinh đã đứng vững tại Thánh Thổ vậy chúng ta phải ngẫm lại chuyện về sau..."
Trong lúc nhất thời, cường giả của rất nhiều tông môn đều như có điều suy nghĩ.
"Được rồi chư vị, trước tiên phải dốc toàn lực tìm kiếm trận pháp truyền tống cự ly cực xa mà thương hội Hắc Quang nắm giữ đi đã."
"Nếu không, một ngày chưa tìm được trận pháp truyền tống là một ngày Cổ Vực chúng ta sẽ không được an bình!"
Tông chủ Hạo Tiên Tông nói xong, đông đảo Võ giả Thần Thông cũng đều nhao nhao cáo từ.
“Cho một người đi gọi Thúy Huyền Chân Nhân trở về một chuyến."
"Chúng ta phải biết tình hình của Lục Trường Sinh tại Thánh Thổ..."
Trong mắt tông chủ Hạo Tiên Tông lóe ra một tia sáng.
Lục Trường Sinh lại trở về Cổ Vực Thiên Tông.
Bảy vị lão tổ Thần Thông ngồi phía bên trái, mười vị trưởng lão Thánh Thổ Thiên Tông ngồi phía bên phải.
Vị trí chính giữa là của Lục Trường Sinh.
Rõ ràng Cổ Vực Thiên Tông cũng vậy mà Thánh Thổ Thiên Tông cũng thế, tất cả đều hiểu rất rõ vị trí của mình.
Bây giờ Lục Trường Sinh chính là trung tâm của hai đại Thiên Tông.
"Lục... Lục Tôn."
Lão tổ Lục Thông cũng xưng hô với Lục Trường Sinh là "Lục Tôn" giống như các trưởng lão Thánh Thổ Thiên Tông.
Mặc dù hơi không quen nhưng ở Cổ Vực, kỳ thực chính là cường giả vi tôn.
Chỉ cần một chút thời gian để làm quen là tốt rồi.
Huống chi lúc ở Hạo Tiên Tông, Lục Trường Sinh đã cho thấy thực lực kinh khủng của mình, từ đó đã sớm để các lão tổ Cổ Vực Thiên Tông tâm phục khẩu phục.
"Chuyện gì vậy?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Lục Tôn, xin hỏi Thánh Thổ Thiên Tông rốt cuộc là sao?"
Đây cũng là vấn đề Cổ Vực Thiên Tông quan tâm nhất.
Lục Trường Sinh dừng một chút rồi nói rõ tất cả: "Ta thành lập Thánh Thổ Thiên Tông ở thành Thiên Thánh, giao hảo cùng thương hội Lý thị, khiêu chiến Kiếm Tôn Trần Bằng của Vạn Kiếm sơn trang và chém chết hắn, thu được một mỏ linh thạch của Vạn Kiếm sơn trang dùng để làm căn cơ của Thánh Thổ Thiên Tông sau này..."
Theo lời kể của Lục Trường Sinh, ánh mắt từng người trong bảy vị lão tổ Cổ Vực Thiên Tông càng lúc càng sáng.
Đến cuối cùng, thậm chí toàn thân bọn hắn đều đang run rẩy.
Không phải là vì sợ sệt, mà bởi kích động lẫn hưng phấn!
Tính toán thời gian, Lục Trường Sinh đến Thánh Thổ mới được bao lâu?
Chỉ là mấy tháng, thậm chí còn chưa tới một năm.
Chỉ với một chút thời gian như vậy, ai có thể ngờ Lục Trường Sinh đã thành lập được Thánh Thổ Thiên Tông cơ chứ?
Thậm chí còn triệt để đứng vững tại thành Thiên Thánh.
Với thực lực của Thánh Thổ Thiên Tông hiện nay, thật ra nó đã cường đại hơn Cổ Vực Thiên Tông rồi!
Nếu như không phải Lục Trường Sinh biểu hiện ra thực lực vô địch tại Hạo Tiên Tông thì sợ rằng dẫu chính miệng Lục Trường Sinh nói ra nhưng các lão tổ của Cổ Vực Thiên Tông cũng không dám tin tưởng.
"Ha ha ha, đây là trời giúp Cổ Vực Thiên Tông ta rồi!"
"Thánh Thổ Thiên Tông, Cổ Vực Thiên Tông hay là Bắc Vực Thiên Tông. Tam đại Thiên Tông vốn là một thể, không phân khác biệt..."
"Hiện tại có Thánh Thổ Thiên Tông, rốt cục chúng ta cũng có thể yên tâm tiến về Thánh Thổ, truy tìm đỉnh cao Võ Đạo."
"Thậm chí, về sau đệ tử của Cổ Vực Thiên Tông chúng ta và đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông đều có thể tiến về Thánh Thổ tu hành Võ Đạo, hoàn cảnh ở Thánh Thổ chắc chắn hơn xa Cổ Vực và Bắc Vực."
"Không chỉ có thể, Thánh Thổ Thiên Tông còn có mỏ linh thạch, đây là căn cơ quật khởi của một thế lực cỡ lớn…"
Bảy vị lão tổ đều nhao nhao nghị luận.
Trong lời nói bừng bừng phấn chấn, tràn đầy ước mơ đối với tương lai.
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Kỳ thực hắn cũng đã cân nhắc đối với tam đại Thiên Tông.
Hoàn toàn từ bỏ hai đại Thiên Tông khác thật ra là việc không cần thiết.
Lục Trường Sinh phát hiện ra rằng võ giả phải trưởng thành trong hoàn cảnh khó khăn gian khổ, như vậy tới khi bước vào Thánh Thổ thì biểu hiện bình thường đều sẽ rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận