Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 754: Lục Trường Sinh danh chấn toàn trường! Võ Thánh Hắc Quang rốt cuộc cũng hiện thân! (4)

Chương 754: Lục Trường Sinh danh chấn toàn trường! Võ Thánh Hắc Quang rốt cuộc cũng hiện thân! (4)
Đến giữa hư không, uy thế kinh khủng càng là che trời lấp đất, trùng trùng điệp điệp bao phủ lên mọi người.
Mặc kệ là võ giả Thần Thông cũng thế, Võ Tôn cũng vậy, dưới uy thế nhường này, ai nấy cũng như ngạt thở.
Võ Thánh!
Đây là uy áp của Võ Thánh!
Bóng dáng trong hư không này chính là Võ Thánh Hắc Quang!
"Võ Thánh!"
Dù là Lục Trường Sinh đi nữa, thần sắc cũng lập tức bắt đầu trở nên nặng nề hơn hẳn.
Đây chính là Võ Thánh!
Cho dù hắn đã từng giết Thánh Thú Giao Long nhưng dù sao cũng là nhờ may mắn, hơn nữa hắn còn tiêu hao rất nhiều sức lực, dây dưa tới lúc Giao Long chết.
Về lý mà nói, Võ Thánh sẽ mạnh hơn Thánh Thú ít nhiều.
Chí ít nếu Thần Thông Tinh Thần Hắc Động của Lục Trường Sinh phải đối mặt với Võ Thánh thì sẽ không có hiệu quả tốt như khi đối phó với Thánh Thú.
Hơn nữa, Thánh Thể của Võ Thánh có sức bộc phát hơn xa Thánh Thú.
Bây giờ Võ Thánh Hắc Quang còn chưa phóng xuất Thánh Thể mà chỉ tản ra uy thế Võ Thánh thôi, như thế cũng đã đủ làm cho Lục Trường Sinh cảm thấy áp lực nặng nề.
Quả thực cái danh Võ Thánh đúng là danh bất hư truyền, có thể nói là Thánh giả trong Võ Đạo!
"Hắc Quang lão quỷ, quả đúng là ngươi."
"Lấy lớn ép nhỏ thì có gì đắc ý?"
Ngay lúc này, Lý Chính Cương lên tiếng.
Lúc trước không có ai chú ý tới Lý Chính Cương cả.
Dưới hào quang rực rỡ của Lục Trường Sinh, liệu có ai lại để ý tới một võ giả xa lạ, khí tức không hề cường đại?
Tuy rằng Lý Chính Cương là Võ Thánh, thế nhưng vì hắn đã sống quá lâu, thanh danh cũng tạo dựng quá lâu, đã vậy sau khi bị thương hắn rất ít khi xuất hiện trước mặt người khác nên số người nhận ra Lý Chính Cương cũng có thể đếm trên đầu ngón tay thôi.
Lý Chính Cương bước từng bước tới, tựa hồ như không hề thấy khí thế của Võ Thánh Hắc Quang, hắn cũng phóng xuất ra khí thế của Võ Thánh và lập tức ngang cơ với Võ Thánh Hắc Quang.
"Võ Thánh, lại là một vị Võ Thánh nữa!"
"Đó là... lão tổ của gia tộc Lý thị, Võ Thánh Lý Chính Cương!"
"Đây chính là nhân vật trong truyền thuyết, đã lâu lắm rồi chưa từng hiện thân."
"Chẳng trách thương hội Lý thị lại trắng trợn, không hề kiêng dè xông thẳng vào thương hội Hắc Quang. Hóa ra là bọn hắn có Võ Thánh đi theo."
"Không phải có lời đồn là Lý Chính Cương bị thương sao? Sao hắn còn xuất hiện ở thương hội Hắc Quang, lẽ nào lời đồn sai lầm à?"
"Tin Lý Chính Cương bị thương là do chính thương hội Hắc Quang truyền ra, việc này hẳn là thương hội Hắc Quang phải biết rõ hơn ai hết."
"Hai vị Võ Thánh đối đầu, đúng là cảnh tượng chỉ có thể gặp mà không thể cầu."
Lần này, ánh mắt của toàn bộ thành Thiên Quang đều tập trung vào hai vị Võ Thánh.
Với đa số võ giả mà nói, đỉnh cao Võ Đạo mà họ có thể gặp được chính là Võ Thánh.
Võ Thánh có thể nói chính là "trời" với phần lớn võ giả.
Bây giờ còn có khả năng được xem đại chiến giữa các Võ Thánh thì ai mà không hưng phấn cho được?
Võ Thánh Hắc Quang nheo mắt lại.
Tất nhiên là hắn đã biết Lý Chính Cương từ lâu.
Hắn quá quen với Lý Chính Cương rồi.
Thậm chí khi còn trẻ, hai người còn có chút ít hiềm khích. Sau đó thì cả hai cùng thành tựu Võ Thánh, từ đó cũng không còn giao du gì với nhau nữa.
"Lý lão quỷ, ngươi che giấu giỏi đấy."
"Nhưng đúng là ngươi bị thương, hơn nữa thương thế còn chưa khỏi hẳn. Dù cho ngươi có thể bộc phát toàn bộ sức lực đi chăng nữa thì cái giả phải trả cũng sẽ rất lớn."
Đột nhiên Võ Thánh Hắc Quang lên tiếng, giọng điệu còn khẳng định chắc nịch.
Chỉ cần liếc mắt hắn cũng nhận ra Lý Chính Cương bị thương.
Bản thân Lý Chính Cương cũng không thấy bất ngờ.
Hắn bị thương, nếu không xuất hiện trước mặt người khác thì sẽ không thành vấn đề, nhưng một khi đã xuất hiện trước mặt Võ Thánh khác thì nhất định sẽ bị phát hiện.
Huống chi Lý Chính Cương cũng đã có dự liệu tới việc thương thế của mình sẽ bị phát hiện, bởi thế hắn không hề ngạc nhiên.
"Lão quỷ Hắc Quang này, cho dù lão phu có bị thương thì đã làm sao?"
"Tiêu diệt thương hội Hắc Quang vẫn không phải là vấn đề gì đâu."
Giọng Lý Chính Cương lạnh lẽo, sát khí cũng xuất hiện.
Hắn biết mình không thể giết được Võ Thánh Hắc Quang, thế nhưng hắn vẫn có thể tiêu diệt thương hội Hắc Quang.
Tâm huyết cả đời của Võ Thánh Hắc Quang chính là thương hội Hắc Quang, chắc chắn hắn sẽ không ngồi im nhìn thương hội Hắc Quang bị tiêu diệt.
"Thật không?'
"Lý lão quỷ, bản tọa muốn thử một lần xem sao!"
"Nhìn xem ngươi còn bao nhiêu phần thực lực!"
Võ Thánh Hắc Quang không bị uy hiếp, ánh mắt hắn cũng sáng lên, có vẻ như đang rất nóng lòng muốn thử.
Hắn muốn nuốt trọn thương hội Lý thị, thậm chí là tiêu diệt Lý Chính Cương.
Nếu được như vậy, thương hội Hắc Quang sẽ có thể hoành hành khắp thành Thiên Quang và thành Thiên Thánh.
Hơn nữa, giờ còn là thời cơ tuyệt vời vì Lý Chính Cương đang bị thương.
Một khi Lý Chính Cương khôi phục, Võ Thánh Hắc Quang sẽ không còn cơ hội nữa.
Võ Thánh Hắc Quang biết rất rõ rằng hắn không thể chờ thêm.
Lý Chính Cương cảm thấy rất nặng nề.
Sắc mặt hắn cũng dần dần trở nên nghiêm nghị.
Nếu phải đánh nhau thật, có khả năng cao là hắn không phải đối thủ của Võ Thánh Hắc Quang.
Một khi ra tay hắn sẽ rơi xuống thế yếu, đúng như ý muốn của Võ Thánh Hắc Quang.
Đến khi ấy, Lý Chính Cương sẽ không còn bất kỳ khả năng uy hiếp nào nữa.
Với thương hội Lý thị mà nói, một khi Lý Chính Cương không còn sức uy hiếp thì hậu quả đáng sợ là thứ có thể tưởng tượng được.
Bây giờ Võ Thánh Hắc Quang hùng hổ dọa người, Lý Chính Cương đã ở thế cưỡi hổ khó xuống, hắn chỉ có thể dốc toàn lực đánh một trận mà thôi!
Đúng lúc này, Lục Trường Sinh nhẹ nhàng bước lên một bước.
"Lão tổ, chúng ta đã nói trước rồi."
"Võ Thánh Hắc Quang cứ để Lục mỗ đối phó!"
"Vì thế cứ để cho ta giải quyết!"
Giọng Lục Trường Sinh rất bình tĩnh, hắn bước từng bước trong hư không, hướng về phía Võ Thánh Hắc Quang.
Yên tĩnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận