Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1916: Lục Trường Sinh lộ ra thân phận, tâm ý Lâm Thanh Loan không hề thay đổi! (2)

Đây chính là đầu thứ mười đại đạo.
Thế nhưng, điều này sao có thể?
Nàng còn chưa song tu cùng Lục Trường Sinh, nàng đều chưa cảm ngộ đường đại đạo thứ mười, lẽ nào thiên phú của Lục Trường Sinh xuất sắc mức khó tin như vậy, nắm giữ đường đại đạo thứ mười?
Nhưng không chờ Lâm Thanh Loan lên tiếng dò hỏi, hư không lại hiển hóa ra một đường đại đạo.
Mười một đường, mười hai đường, mười ba đường…
Sau đó lại càng kinh khủng.
Hai mươi đường, ba mươi đường, năm mươi đường, một trăm đường…
Theo thời gian trôi qua, Lâm Thanh Loan đã chết lặng.
Hơn trăm đường đại đạo.
Làm sao có thể?
Dù là người kinh tài tuyệt diễm đến cỡ nào cũng đâu thể nắm giữ hơn trăm đường đại đạo.
Từ xưa đến nay, chưa từng nghe qua trong Ám Vực có tu sĩ nào nắm giữ hơn trăm đường đại đạo cả.
Thậm chí số lượng đại đạo trong hư không còn đang tăng thêm.
Có thể mấy trăm đường còn chưa hết.
Khoảnh khắc này, Lâm Thanh Loan giống như hiểu ra điều gì.
Những đại đạo này, mỗi đường đều sinh động như thật, ít nhất khiến Lâm Thanh Loan đều không thể phân biệt ra được khác nhau ở chỗ nào.
Dường như đều là thật.
Nhưng điều đó không có khả năng.
Lâm Thanh Loan chung quy là cửu đạo Đại Thánh.
Nàng cẩn thận cảm ngộ hư không, sau đó nghĩ tới điều gì.
“Thế giới… Trường Sinh, chúng ta đang ở trong một thế giới, mà thế giới này bị ngươi nắm giữ, loại tình huống này trong Ám Vực chỉ có một khả năng.”
“Giới Chủ! Trường Sinh, ngươi là Giới Chủ?”
Lâm Thanh Loan chầm chậm cất tiếng.
“Đúng vậy, từ đầu đến cuối, ta vẫn luôn là Giới Chủ.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Trong lúc nhất thời, vẻ mặt Lâm Thanh Loan có chút phức tạp.
Giới Chủ.
Nàng đương nhiên biết Giới Chủ có ý nghĩa thế nào.
Cho dù nàng biết rất ít về Giới Chủ, nhưng cũng biết một chút.
Giới Chủ đến từ Hỗn Độn.
Thực ra có thể xem như ngang với sinh mệnh Hỗn Độn.
Nói cách khác, Lục Trường Sinh thực ra đến từ Hỗn Độn.
“Ngươi… Đến từ Hỗn Độn?”
Âm thanh của Lâm Thanh Loan đều run rẩy.
“Ta không chỉ đến từ Hỗn Độn, thậm chí ta còn là sinh mệnh Hỗn Độn.”
Lục Trường Sinh hiển hóa ra nhục thân.
Tức khắc, một tia khí tức sinh mệnh Hỗn Độn quen thuộc phát ra từ trên người Lục Trường Sinh.
Lâm Thanh Loan vừa mới gặp qua sinh mệnh Hỗn Độn Bàn Nguyên giới.
Nàng cảm nhận rất rõ ràng.
Đây quả thực chính là sinh mệnh Hỗn Độn.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Lâm Thanh Loan hỗn loạn vô cùng.
Ai có thể nghĩ tới, đường đường thánh nữ Thái Nguyên Thánh Tông, bây giờ là cửu đạo Đại Thánh cao quý Lâm Thanh Loan lại tìm đạo lữ là một sinh mệnh Hỗn Độn?
Thậm chí, nàng còn muốn mượn Lục Trường Sinh song tu, nắm giữ đường đại đạo thứ mười.
Chuyện này căn bản là người si nói mộng.
Nhưng mà nói cho cùng Lâm Thanh Loan cùng không phải người thường.
Nàng là cửu đạo Đại Thánh, tâm chí kiên định.
Cho dù đột ngột nghe biến cố như vậy, tâm linh của nàng hết sức kích động nhưng cũng trước sau duy trì trấn định.
“Hiện tại ngươi nói cho ta là chuẩn bị trở về Hỗn Độn sao?”
Lâm Thanh Loan thanh âm đều mang vẻ run rẩy.
Hỗn Độn cũng tốt, Ám Vực cũng được.
Thực ra trong mắt nàng đều không quan trọng.
Nhớ lại từ lúc nàng và Lục Trường Sinh quen biết đến nay, vẫn luôn là nàng chủ động trở thành Lục Trường Sinh đạo lữ.
Còn Lục Trường Sinh lợi dụng nàng?
Đó là lời nói vô căn cứ.
Hơn nữa nàng là cửu đạo Đại Thánh.
Lục Trường Sinh cũng là Giới Chủ.
Tâm ý hai bên ra sao, bất cứ lúc nào cũng có thể cảm nhận được.
Cho dù biết Lục Trường Sinh là sinh mệnh Hỗn Độn, tâm ý Lâm Thanh Loan cũng luôn không thay đổi.
Tâm chí không kiên định, dùng cái gì thành tựu cửu đạo Đại Thánh?
“Trở về Hỗn Độn?”
“Trước mắt vẫn chưa có quyết định này. Chỉ là ta cảm thấy chuyện này không nên giấu ngươi, dù sao ngươi muốn nắm giữ đầu thứ mười đại đạo, trùng kích Đại Đế.”
“Ta không định hủy hoại tu hành của ngươi, nhất định phải nói cho ngươi chân tướng.”
Lời của Lục Trường Sinh làm Lâm Thanh Loan trầm mặc.
Quả thực, nếu như Lục Trường Sinh không nói cho nàng chân tướng, đợi đến sau khi hai người song tu, đó chính là triệt để huỷ hoại tu hành của nàng.
Đến lúc đó mới là không cách nào vãn hồi.
Lâm Thanh Loan nhắm mắt lại.
Nàng phát hiện tâm ý của mình thế mà không hề dao động.
Đúng vậy.
Sinh mệnh Hỗn Độn thì thế nào?
Đến cảnh giới như nàng, sinh mệnh Hỗn Độn, sinh mệnh Ám Vực có quan trọng như vậy sao?
Đều là tu sĩ!
Thậm chí một số Đại Đế còn là hảo hữu với nguyên sinh mệnh nữa.
Ai có thể nói gì?
Cái gọi là thù hận, cái gọi là trận doanh, sau khi đứng ở độ cao nhất định đều không đáng nhắc tới.
Không có người để ý.
“Tâm ý của ta sẽ không thay đổi.”
“Ta tin tâm ý của Trường Sinh cũng sẽ không thay đổi.”
“Chỉ là hiện giờ tu kế hoạch hành cần phải sửa đổi lại, Thiên Nguyên Thánh Tâm Quyết không trông cậy được, ta phải tích lũy nhiều hơn, dựa vào chính mình tấn thăng Đại Đế!”
Khoảnh khắc này, Lâm Thanh Loan đưa ra quyết định.
Thậm chí, nàng cũng vẫn tự tin tràn đầy.
Những Đại Đế kia, có người nào nắm giữ đường đại đạo thứ mười?
Một người cũng không có!
Nếu những Đại Đế đó có thể lấy chín đường đại đạo tấn thăng Đại Đế.
Vậy vì sao nàng không được?
Nàng cũng có thể!
Tâm ý của nàng sẽ không thay đổi, nhưng quyết tâm tấn thăng Đại Đế cũng sẽ không thay đổi!
Lục Trường Sinh mỉm cười.
Quả nhiên, hắn không nhìn lầm.
Lâm Thanh Loan vẫn là Lâm Thanh Loan kia.
Sẽ không vì thân phận của hắn mà thay đổi tâm ý.
Đương nhiên Lục Trường Sinh cũng là Lục Trường Sinh kia.
“Thiên Nguyên Thánh Tâm Quyết của ngươi đã tu luyện đến trong xương tuỷ, nếu như không dựa vào lực lượng song tu, muốn cảm ngộ đường đại đạo thứ mười phỏng chừng sẽ rất khó.”
“Chẳng qua đường đại đạo thứ mười cũng không phải hoàn toàn hết cách. Chỉ cần ngộ tính đủ cao, khí vận đủ thâm hậu vậy thì tất cả đều có khả năng.”
“Thanh Loan, ngươi xem thử đây là cái gì?”
Lục Trường Sinh lật tay, lấy ra thần thụ Khí Vận.
Ngay lập tức, cả động phủ giống như đều tràn đầy hào quang màu vàng, thoạt nhìn vô cùng rực rỡ chói mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận