Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1957: Cường giả nhị cảnh giáng lâm, đóng băng thời không, một ngón tay diệt Sáp Huyết Minh!

Huống chi giờ đối thủ lại có tới ba gã cường giả sánh ngang với Đại Diễn Thần Đế đỉnh phong.
“Ngay cả Lục đạo hữu cũng không có cách nào để đối phó với Sáp Huyết Minh ư?”
Lão tổ Thanh Trì không khỏi thất vọng.
Lục Trường Sinh chính là Giới Chủ nổi danh trong đại vũ trụ.
Nhưng ngay cả Lục Trường Sinh cũng không diệt được Sáp Huyết Minh, vậy thì vị diện Hỗn Độn còn hy vọng nào nữa đây?
“Ta không diệt được Sáp Huyết Minh nhưng không có nghĩa là người khác cũng không diệt được bọn chúng!”
“Rồng có vảy ngược, chạm vào sẽ phải chết!”
“Bọn chúng dám dùng Thanh Loan để uy hiếp Lục mỗ…”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia sáng sắc lạnh.
“Lão tổ Thanh Trì, Lục mỗ phải tới thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang một chuyến!”
Giọng Lục Trường Sinh truyền vào tai lão tổ Thanh Trì.
Nhưng cùng lúc đó bóng dáng Lục Trường Sinh thì đã biến mất không thấy đâu nữa.
Trong phòng khách quý của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, Lục Trường Sinh lẳng lặng chờ đợi.
Dù thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang đã mở cứ điểm tại Hỗn Độn, cũng cùng rất nhiều tu sĩ giao dịch, nhưng gần như không một ai có thể ngồi vào phòng khách quý.
Lục Trường Sinh là người đầu tiên!
“Mạc Vấn đạo hữu, chúng ta lại gặp mặt rồi.”
“Thế nào, Mạc Vấn đạo hữu không làm kẻ khai phá nữa ư?”
Lục Trường Sinh vừa cười vừa nói.
Đối diện với hắn là một bóng người quen thuộc, Mạc Vấn.
một trong ba kẻ khai phá phát hiện Hỗn Độn và Ám Vực khi trước, cũng là kẻ siêu thoát đã cho Lục Trường Sinh đá truyền tin.
Mạc Vấn cười đáp: “Tạm thời không đi khai phá nữa, ta đã khai phá rất lâu, khó khăn lắm mới khai phá ra vị diện song sinh như Hỗn Độn và Ám Vực. Dựa vào tòa vị diện song sinh này, trong một quãng thời gian dài về sau ta cũng có thể yên tâm tu hành.”
Có thể thấy Mạc Vấn rất hài lòng.
“Vậy sao?”
“Nhưng nếu Hỗn Độn và Ám Vực bị người của Sáp Huyết Minh giày vò suy bại, chỉ sợ đạo hữu cũng không muốn thấy cảnh đó nhỉ?”
“Không sai, đúng là ta không muốn nhìn thấy Hỗn Độn và Ám Vực suy bại, thậm chí ta còn hy vọng Hỗn Độn, Ám Vực càng thêm phồn vinh thịnh vượng nữa kìa. Nhưng trước giờ lập trường của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang vẫn luôn trung lập, sẽ không nhúng tay vào bất cứ tranh đấu nào, đây là đạo lý sinh tồn của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang trong đại vũ trụ mênh mông, tuyệt đối không thay đổi.”
“Cho nên, ý muốn để thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang tham dự phân tranh giữa Sáp Huyết Minh và vị diện Hỗn Độn của Lục đạo hữu chỉ sợ không thành được.”
Tất nhiên Mạc Vấn biết lúc này Lục Trường Sinh tìm tới để làm gì.
Nói thẳng ra là chuyện của Sáp Huyết Minh mà thôi.
Chỉ tiếc hắn sẽ không nhúng tay vào chuyện này.
Thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang càng không thể nhúng tay.
“Vậy thì ta lấy thân phận cá nhân hỏi thăm Mạc Vấn đạo hữu. Nếu muốn triệt để tiêu diệt Sáp Huyết Minh, đồng thời sẽ không gây nguy hiểm cho đạo lữ của Lục mỗ thì cần cường giả cấp độ nào?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Mạc Vấn nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh, hồi lâu sau Mạc Vấn chậm rãi mở miệng nói: “Cường giả đệ nhị cảnh là được!”
“Cường giả Siêu Thoát đệ nhị cảnh?”
“Không sai. Đừng thấy chỉ khác biệt một cảnh mà lầm, trong đại vũ trụ chênh lệch một cảnh chính là khác biệt như trời với đất, hoàn toàn không thể đánh đồng được. Nếu có cường giả Siêu Thoát đệ nhị cảnh xuất hiện thì chuyện hủy diệt Sáp Huyết Minh chỉ dễ như trở bàn tay.”
Lục Trường Sinh hiểu ra.
Cường giả đệ nhị cảnh!
Lục Trường Sinh chỉ nhận được tin tức liên quan tới phương pháp tu hành Giới Chủ.
Biết được trên đệ nhất cảnh còn có đệ nhị cảnh.
Nhưng rốt cuộc đệ nhị cảnh mạnh thế nào hắn lại không rõ lắm.
Đây là kiến thức cơ bản trong chuyện tu hành, về sau hiểu biết nhiều hơn tất nhiên sẽ tự hiểu rõ.
“Nếu thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang đã không nhúng tay vậy đổi một cách nói khác đi, Lục mỗ muốn giao dịch với Vĩnh Hằng Chi Quang một lần.”
“Giao dịch gì?”
“Mời một vị cường giả Siêu Thoát đệ nhị cảnh ra tay hủy diệt Sáp Huyết Minh cần bao nhiêu nguyên tinh?”
“Chuyện này…”
Mạc Vấn suy nghĩ.
Nếu là chuyện làm ăn thì không có vấn đề gì nữa.
Giờ hắn không phải kẻ khai phá mà là người làm ăn.
“Một trăm nghìn nguyên tinh!”
Mạc Vấn đưa ra câu trả lời.
“Một trăm nghìn nguyên tinh…”
Lục Trường Sinh biết, một vị diện về cơ bản cũng chỉ có 100.000 nguyên tinh.
Giờ muốn mời một vị cường giả Siêu Thoát đệ nhị cảnh ra tay một lần thế mà cũng mất tới 100.000 nguyên tinh.
Giá này có đắt không?
Chắc chắn là rất đắt.
Nhưng cường giả Siêu Thoát đệ nhị cảnh không tầm thường.
Chỉ mời tới và ra tay một lần thì tất nhiên sẽ phải trả được giá đắt.
Chỉ có điều đừng nói tới 100.000 nguyên tinh.
Ngay cả một viên nguyên tinh Lục Trường Sinh cũng không có.
Hơn nữa toàn bộ Hỗn Độn và Ám Vực giờ cũng không tìm đâu ra tài nguyên, bảo vật đáng giá 100.000 nguyên tinh.
Dù sao Sáp Huyết Minh đã vơ vét rất nhiều tài nguyên bảo vật từ Hỗn Độn và Ám Vực.
“Hiện giờ Lục mỗ là Giới Chủ, trong đại vũ trụ mênh mông có rất nhiều thương hội giống như thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang các ngươi, những thương hội này chỉ sợ đều cần tới Giới Chủ. Thương hội cần Giới Chủ vận chuyển hàng hóa quý giá, tại thương hội một năm một vị Giới Chủ chí ít có thể kiếm được một trăm nguyên tinh, nhiều thậm chí có thể hơn nghìn nguyên tinh.”
“Lục mỗ dùng thân phận Giới Chủ vay mượn một trăm nghìn nguyên tinh từ quý thương hội. Một trăm nghìn nguyên tinh này dùng để mời một vị cường giả đệ nhị cảnh ra tay hủy diệt Sáp Huyết Minh. Về sau Lục mỗ sẽ làm việc cho thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, tới tận khi trả hết món nợ một trăm nghìn nguyên tinh mới thôi. Mạc Vấn đạo hữu thấy thế nào?”
Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng.
Rõ ràng hắn đã có kế hoạch sẵn rồi.
“Ừm?”
“Mượn? Làm việc cho thương hội để trả lại nguyên tinh?”
Mạc Vấn không khỏi kinh ngạc.
Cách này của Lục Trường Sinh đúng là… tay không bắt giặc.
Không bỏ ra thứ gì cả, tất cả đều lấy từ thương hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận