Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1210. Một bước đoạt vị cuối cùng! “Tam cự đầu” bước vào hoàng cung!



Chương 1210. Một bước đoạt vị cuối cùng! “Tam cự đầu” bước vào hoàng cung!




Cho dù hiện tại thực lực của Lục Trường Sinh tăng vọt, nhưng cũng không dám nói có thể chống lại được thần vật trấn quốc.
Vẫn nên từ từ lên kế hoạch.
Phụ tá Cửu công chúa đoạt vị thành công, sau đó được phong làm Đại Bảo, chậm rãi ngồi lên vị trí Cửu Ngũ Chí Tôn, lúc đó mới có cơ hội tới bảo khổ hoàng thất nhìn thành quả.
Cho nên, Lục Trường Sinh ở phủ công chúa lại bắt đầu tĩnh tu.
Bất kể bên ngoài sóng gió cuồn cuộn, Lục Trường Sinh đều vân đạm phong khinh, bất động như núi.
Trên thực tế, hiện tại bên ngoài quả thật là sóng gió cuồn cuộn.
Rất nhiều hoàng tử đều bị “thanh trừng”, tương đương với bị “đào thải” ra khỏi trận chiến đoạt vị.
Gần như là mất đi hi vọng đoạt vị.
Nhưng đây vẫn chưa phải chuyện chấn động nhất.
Chấn động nhất là tin đồn của Lục Trường Sinh phủ công chúa.
Có tin đồn, Lục Trường Sinh san bằng phủ đệ của ba hoàng tử trong một đêm, dùng sức mạnh của một người áp đảo rất nhiều cao thủ của ba hoàng tử.
Tin đồn này vừa lan ra, rất nhiều người đều mở rộng tầm mắt.
Thậm chí cảm thấy rất có thể là lời nói vô căn cứ, cảm thấy vô cùng hoàng đường.
Một người, san bằng ba hoàng tử trong một đêm?
Thuộc hạ dưới trướng hoàng tử thật sự là cao thủ giấy à?
Phần lớn người đều không tin.
Nhưng Đại hoàng tử, Tam hoàng tử lại không hề nghi ngờ.
Vì tình báo của bọn họ đã đưa tin rất rõ ràng.
Lục Trường Sinh thật sự làm được!
Trong một đêm, càn quét ba hoàng tử!
“Lục Trường Sinh... Thật không ngờ được, Cửu muội lại thành họa lớn trong lòng của bổn vương!”
“Thật ra lúc trước Cửu muội cũng thuộc về nhóm người bị “thanh trừng”. Không nghĩ tới hiện tại trong thời gian ngắn, trưởng thành tới tình trạng hiện tại. Nàng tiếp nhận toàn bộ thế lực của ba hoàng tử, lại thêm uy vọng của Lục Trường Sinh tại Thần Đô. Hiện tại rất nhiều quan viên cũng đã bắt đầu làm ra lựa chọn, sẵn sàng góp sức cho phủ công chúa. Cửu muội này của ta, thật sự là đã thành đại thế rồi.”
“Lão Tam, lúc trước bổn vương nói như thế nào? Ta và ngươi tranh đoạt thời gian dài như vậy, kết quả lại bị người khác hái mất quả ngọt.”
“Đại ca, ngươi cũng không cần ở đây khích bác. Cửu muội là họa lớn trong lòng của ta, không lẽ không phải họa lớn trong lòng của người sao? Đoạt vị tới giờ, thật sự chúng ta cũng không có đường lui rồi. Trong ba người chúng ta, nhất định chỉ có một người đoạt vị thành công. Âm mưu quỷ kế gì khác đều bỏ bớt đi, vô dụng. Nếu muốn đoạt vị, còn phải dựa vào thực lực cứng thật sự!”
Đại hoàng tử, Tam hoàng tử, hiện tại đang ngồi đối diện nhau.
Đang cùng nhau bàn luận về chuyện của Cửu công chúa.
Thật ra thì Đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử rất đặc biệt.
Thời niên thiếu, quan hệ của hai người rất tốt.
Nhưng khi lớn lên, bọn họ dần dần nhận thức được thân phận của bản thân. Thậm chí từ sau khi bắt đầu đọat vị, hai người càng ngày càng xa cách.
Hiện tại Cửu công chúa quật khởi, hai người đều muốn đối phương cứng đối cứng với Cửu công chúa, lưỡng bại câu thương.
Chẳng qua là, làm gì có chuyện đó?
Đến loại tình trạng này, ai cũng không phải đồ ngu.
Đạo lý bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn, hoặc là ngao cò đánh nhau ngư ông đắc lợi, sao bọn họ lại không biết rõ cho được?
“Thái y nói với bổn vương, e là phụ hoàng cũng chỉ còn ba tháng. Cố gắng chống đỡ cũng không tới ba tháng. Cuộc sống sóng yên biển lặng của ba người chúng ta, chỉ sợ cũng sắp kết thúc rồi.”
“Đúng vậy, đoạt vị cho tới hiện tại, cũng nên phân thắng bại rồi.”
“Các trưởng lão hoàng thất, e là sẽ sớm gọi ba người chúng ta tới hoàng cung một chuyến.”
Hai người nhìn nhau, đều có thể hiểu được quyết tâm của đối phương.
Người thắng làm vua thua làm giặc.
Thân ở hoàng gia, đây chính là số mệnh!
Chẳng qua, “thanh trừng” kết thúc, cả Thần Đô lại trở nên vô cùng yên bình.
Có chút bình yên trước cơn bão.
Rất nhiều thế lực, nên lựa chọn chiến tuyến cũng đã lựa chọn chiến tuyến rồi.
Rất nhiều quan viên, bằng lòng được ăn cả ngã về không, hiện tại cũng đã làm ra lựa chọn.
Đương kim hoàng đế bệnh nặng không dậy nổi, tin tức kia đã không còn là bí mật.
Ai cũng biết, trên cơ bản đoạt vị cũng sắp kết thúc.
Cuối cùng người chiến thắng sắp được chọn ra.
Càng là thời khắc mấu chốt, cả Thần Đô lại càng tĩnh lặng.
Thậm chí ngay cả người đi trên đường cũng ít đi rất nhiều.
Nhưng trong bóng tối lại biến đổi liên tục, rất nhiều mạch nước ngầm đã bắt đầu chuyển động.
Thời gian từng ngày trôi qua.
Nháy mắt đã qua hai tháng.
Bệnh tình của hoàng đế không có chuyển biến tốt.
Chỉ là, một ngày kia, trong tẩm cung của hoàng đế có một nhóm người đặc biệt tới.
Những người này toàn thân mặc áo choàng đen.
Trên áo choàng đen có hoa văn tơ vàng hình rộng.
Trên người ai cũng đều có hơi thở uy nghiêm.
Ngay cả phi tử, đại thần khi thấy đám người kia cũng rùng mình trong lòng.
Bởi vì thân phận đám người kia không đơn giản.
Bọn họ là người của viện trưởng lão hoàng thất.
Thanh viên bên trong viện trưởng lão hoàng thất đều là người trong hoàng thất.
Hơn nữa là túc lão đã luyện hóa được thần vật trong hoàng thất.
Đều là tiền bối hoàng thất.
Bối phận của cả đám người cao dọa người.
Đương nhiên nếu chỉ như vậy, thì đoàn trưởng lão hoàng thất cùng lắm cũng chỉ là một vật biểu tượng mà thôi.
Dù sao, đoàn trưởng lão hoàng thất sẽ không nhúng tay vào chính vụ triều chính.
Nhưng sở dĩ địa vị của đoàn trưởng lão hoàng thất vô cùng quan trọng, thậm chí có thể ở thời điểm trước mắt lập hoàng đế.
Nguyên nhân chỉ có một.
Thần vật trấn quốc!
Đoàn trưởng lão hoàng thất nắm giữ thần vật trấn quốc!
Hoàng đế có quyền sử dụng thần vật trấn quốc, nhưng vẫn cần đoàn trưởng lão hoàng thất đồng ý mới được.
Đây chính là nguyên nhân vì sao đoàn trưởng lão hoàng thất lại có quyền lợi lớn như vậy.
“Tất cả mọi người đều đi ra ngoài.”
Âm thanh khàn khàn của một lão giả áo choàng đen, giọng điệu lạnh như băng nói.
“Vâng, hoàng thúc.”
Hoàng hậu nhìn thoáng qua lão giả áo choàng đen.
Nàng biết đối phương. Hết chương 1210.



Bạn cần đăng nhập để bình luận