Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1999: Chúa Tể triệu kiến, bí ẩn Vĩnh Hằng!

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi trước đó khi Lục Trường Sinh cảm ngộ linh hồn đã loáng thoáng biết có vô số chiều không gian, có vô số chính mình và bản chất linh hồn đều giống nhau.
Thậm chí hắn còn tự sáng tạo tần suất linh hồn đặc biệt để có thể hấp thu linh hồn từ các chiều không gian khác, từ đó tăng cường linh hồn của bản thân.
Lục Trường Sinh đã từng thử, thậm chí hắn còn thành công.
So với những gì Chúa Tể Phi Long nói, lại xác minh bằng phương pháp tự mình sáng tạo, cuối cùng Lục Trường Sinh đã hiểu rõ.
Lúc trước tất cả những gì hắn thôi diễn đều chính xác.
“Chân ngã duy nhất, cảnh giới Vĩnh Hằng…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
“Đúng vậy, chân ngã duy nhất, cảnh giới Vĩnh Hằng, đó là bất kể ở đâu, có quy tắc gì, bất cứ vũ trụ nào cũng đều có Vĩnh Hằng tồn tại. Không giống tồn tại đệ tam cảnh như chúng ta, nhìn có vẻ như chúng ta có tuổi thọ vô cùng vô tận, nhưng thật ra vẫn bị giới hạn tại đại vũ trụ như cũ, tuổi thọ của chúng ta vô tận thế nhưng tuổi thọ của đại vũ trụ có hạn. Một khi đại vũ trụ sụp đổ và hủy diệt thì chúng ta cũng phải chết theo, chỉ có trở thành cảnh giới Vĩnh Hằng, chân ngã duy nhất, mới có thể chân chính bất hủ vĩnh hằng.”
Chúa Tể Phi Long chỉ cười, sau đó không nói gì nữa.
Hắn để Lục Trường Sinh từ từ tiêu hóa những tin tức này, bản thân thì lẳng lặng chờ đợi.
Thật nhưng Chúa Tể Phi Long thường sẽ giải thích cặn kẽ những lời này cho mỗi một vị đệ tử chân truyền.
Đây là lý niệm của hắn!
Hoặc phải nói đó là lý niệm của núi Phi Long.
“Kỳ thực đại vũ trụ có rất nhiều tranh luận liên quan tới phương thức tu hành linh hồn. Rất nhiều Chúa Tể cảm thấy tu hành linh hồn chỉ có thể bắt đầu từ đệ tam cảnh, mà vi sư lại không cho rằng như vậy.”
“Vi sư cảm thấy tu hành linh hồn càng sớm càng tốt, tốt nhất là từ đệ nhất cảnh đã bắt đầu tiếp xúc, thậm chí tăng cường linh hồn. Mà tăng cường linh hồn kỳ thực cũng có trợ giúp đối với việc tu hành, bất kể là tấn thăng đệ nhị cảnh hay đệ tam cảnh, hoặc một khi trở thành đệ tam cảnh thì cũng có thể đi càng xa trên con đường Vĩnh Hằng so với các Chúa Tể tam cảnh khác.”
“Thật ra nếu đã đến núi Phi Long và trở thành đệ tử chân truyền của vi sư thì đều sẽ làm một loại ‘thí nghiệm’. Vi sư sẽ thí nghiệm trên người các ngươi, cho các ngươi tự mình trải nghiệm tác dụng của việc tăng cường linh hồn, để xem liệu có tác dụng với đệ nhị cảnh và đệ tam cảnh hay không?”
Chúa Tể Phi Long thẳng thắn nói ra.
Việc sẽ thí nghiệm trên người đệ tử chân truyền của mình.
Chuyện này thật ra cũng không cần phải nói, sau một thời gian dài rất nhiều người đều sẽ biết.
Nhưng ngay từ đầu đã thẳng thắn như vậy vẫn khiến Lục Trường Sinh cảm thấy mình được “tôn trọng”.
Mà không chỉ riêng Lục Trường Sinh, những đệ tử chân truyền khác cũng giống vậy.
Không dễ gì được một vị Chúa Tể “tôn trọng” như vậy.
“Vậy thí nghiệm của sư tôn có thành công không? Linh hồn có trợ giúp gì với việc kẻ siêu thoát tấn thăng nhị cảnh và tam cảnh không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Tam cảnh… trước mắt không có bất cứ đệ tử nào tấn thăng tam cảnh, thế nên kết quả chưa rõ.”
“Nhưng với nhị cảnh, vi sư thu nhận ba mươi hai đệ tử chân truyền, đệ tử ký danh cũng có vô số. Trong đó đã có ba vị tấn thăng nhị cảnh.”
“Ba vị nhị cảnh, khoảng gần một phần mười đệ tử chân truyền có thể tấn thăng nhị cảnh, xác suất này… rất cao!”
“Trong đại vũ trụ mênh mông, kẻ siêu thoát nhất cảnh nhiều vô số kể. Dù là đệ tử Chúa Tể tự mình dạy dỗ thì có thể sinh ra một vị đệ tử nhị cảnh cũng là việc không tầm thường, có thể nói là biết cách dạy dỗ. Nhưng với ba mươi hai đệ tử của vi sư, tính cả ngươi và Thanh Loan, thật ra vi sư cũng không mất bao nhiêu công sức dạy bảo mà chỉ để các ngươi tự do tu hành. Nhưng chẳng ngờ lại có tới một phần mười đệ tử tấn thăng nhị cảnh.”
“Thành tựu thế này trong toàn bộ đại vũ trụ chỉ có mình vi sư đạt được! Bởi vậy tăng cường linh hồn sẽ có trợ giúp rất lớn với việc tấn thăng nhị cảnh. Vi sư đoán rằng nó chắc chắn cũng có trợ giúp với việc tấn thăng tam cảnh, nhưng trước mắt vi sư chỉ có ba nhị cảnh đệ tử, số lượng vẫn quá ít, tạm thời đều chưa có ai tấn thăng tam cảnh, bởi vậy không thể tính ra đáp án chính xác được.”
Lời Chúa Tể Phi Long nói khiến Lục Trường Sinh rơi vào trầm tư.
Gần một phần mười đệ tử tấn thăng nhị cảnh.
Tỷ lệ này thật sự kinh người.
Đương nhiên theo thời gian trôi qua và số lượng đệ tử gia tăng, tỷ lệ này có thể sẽ giảm xuống.
Nhưng một vị Chúa Tể bồi dưỡng được ba vị đại năng nhị cảnh, tại đại vũ trụ mênh mông cũng có thể nói là thành tựu đáng nể.
Đại năng nhị cảnh không phải cứ muốn bồi dưỡng là bồi dưỡng ra được.
Dù là Chúa Tể tam cảnh cũng không thể đảm bảo chắc chắn có thể bồi dưỡng ra một vị đại năng nhị cảnh.
Chúa Tể Phi Long mở ra lối đi riêng, từ nhất cảnh đã bắt đầu tăng cường linh hồn cho các đệ tử.
Nhìn qua tựa như đang làm thí nghiệm.
Nhưng thật ra đối với đệ tử của Chúa Tể Phi Long mà nói, chuyện này lẽ nào lại không phải một cơ duyên to lớn?
“Được rồi, giờ có thể nói xem vì sao giữa cuộc khảo hạch đầu tiên và khảo hạch thứ hai ngươi lại đột nhiên tăng cường linh hồn không?”
Chúa Tể Phi Long chậm rãi hỏi.
“Hả?”
Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn qua Chúa Tể Phi Long.
Không khỏi kinh ngạc.
Nhưng dường như cũng không quá bất ngờ.
Ngay cả Lâm Thanh Loan cũng biết Lục Trường Sinh đột nhiên tăng cường linh hồn.
Đường đường Chúa Tể sao lại không biết được?
Có lẽ đây mới là nguyên nhân thật sự của việc Chúa Tể Phi Long phá lệ cho Lục Trường Sinh thêm ba năm, để Lục Trường Sinh ghép xong bức hồn đồ thứ chín.
Nếu không dù Lục Trường Sinh đã ghép xong tám bức hồn đồ thì cũng chưa chắc đã có thể đả động tới Chúa Tể Phi Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận