Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1855: Kiếm Đạo đệ nhất vạn cổ, thần uy chấn động bốn phương! Đạo lữ đưa đến tận cửa của Lục Trường Sinh! (2)

Một khi hắn thật sự song tu với Lâm Thanh Loan, thì chắc chắn sẽ bị lộ.
Không những sẽ hại Lâm Thanh Loan, còn hại cả bản thân.
Tất nhiên Lục Trường Sinh không muốn đồng ý liên hôn với Lâm Thanh Loan.
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông hình như không hề bất ngờ, hắn cười nói: “Lục trưởng lão đừng vội, nghe điều kiện của Thiên Nguyên Thánh Tông đã rồi nói sau. Thực ra, bổn tọa vốn cũng không muốn đồng ý chuyện này, nhưng khổ nỗi Thiên Nguyên Thánh Tông cho quá nhiều…”
Thế là tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông bắt đầu liệt kê từng điều kiện Thiên Nguyên Thánh Tông đưa ra.
Các loại công pháp, bảo vật, tài nguyên cần có đều có.
Bao gồm cả bảo vật giống như bia đại đạo mà Thiên Nguyên Thánh Tông cũng có, hơn nữa bọn họ còn mở cửa miễn phí cho Lục Trường Sinh.
Hắn muốn cảm ngộ bao lâu thì cảm ngộ bấy lâu.
Thậm chí Thiên Nguyên Thánh Tông còn ước gì Lục Trường Sinh có thể cảm ngộ nhiều đại đạo hơn.
Chỉ cần Lục Trường Sinh đồng ý thì Thiên Nguyên Thánh Tông sẽ dốc toàn lực giúp hắn tu hành.
Quan trọng là song tu với Lâm Thanh Loan, tính ra hắn cũng không thiệt chút nào.
Bởi vì song tu là giúp đỡ lẫn nhau.
Lâm Thanh Loan có thể cảm ngộ được đại đạo thứ mười ở trên người Lục Trường Sinh.
Tương tự, Lục Trường Sinh cũng rất có thể cảm ngộ được đại đạo.
Hơn nữa tu vi càng thấp, số lượng đại đạo càng ít, ngược lại lợi ích có được sẽ càng nhiều.
Đây cũng là dự tính ban đầu của Đại Đế sáng tạo ra công pháp này.
Đôi bên cùng có lợi!
Chứ không phải hại người lợi mình.
Vẫn còn một nguyên nhân rất quan trọng.
Một khi Lục Trường Sinh song tu với Lâm Thanh Loan, Lâm Thanh Loan đột phá đến thập đạo Đại Thánh, sau đó trở thành Đại Đế.
Điều đó có nghĩa là gì?
Có nghĩa là vợ của Lục Trường Sinh là một Đại Đế!
Tồn tại gần như đứng ở đỉnh Ám Vực.
Quyền thế này gần như có thể tung hoành khắp Ám Vực.
Tuy Ngộ Đạo Thánh Tông vô cùng coi trọng Lục Trường Sinh, nhưng chưa chắc bọn họ đều cảm thấy Lục Trường Sinh chắc chắn có thể thành Đại Đế.
Còn Lâm Thanh Loan lại là người có hy vọng rất lớn sẽ trở thành Đại Đế.
Một khi nàng trở thành Đại Đế, quan hệ của Thiên Nguyên Thánh Tông và Ngộ Đạo Thánh Tông cũng sẽ càng thân hơn.
Ngộ Đạo Thánh Tông cũng có lợi ích.
Dù sao Ngộ Đạo Thánh Tông còn phải đối mặt với Thiên Yêu kia của cấm khu Thiên Yêu.
Điều này đối với Ngộ Đạo Thánh Tông giống như bị hóc xương cá.
Nếu có đồng minh là Đại Đế, thì sẽ khác rồi.
Thế nên Ngộ Đạo Thánh Tông mới tận tâm tận lực thúc đẩy liên hôn với Thiên Nguyên Thánh Tông như vậy.
Quả thật là vì Thiên Nguyên Thánh Tông cho quá nhiều.
Dù thế nào Ngộ Đạo Thánh Tông đều không từ chối được.
Lục Trường Sinh bắt đầu trầm ngâm.
Tất nhiên hắn không muốn liên hôn với Lâm Thanh Loan.
Nếu Lâm Thanh Loan thật sự trở thành cửu đạo Đại Thánh, muốn song tu, vậy hắn chỉ có một con đường, đó chính là trốn về Hỗn Độn.
Đến lúc đó, có lẽ Lục Trường Sinh rất khó trở lại Ám Vực lần nữa.
Đây không phải kết quả Lục Trường Sinh muốn.
Hắn còn muốn mượn sức mạnh bản nguyên Ám Vực trong Ám Vực, sớm ngày tu luyện Hư giới đến trình độ viên mãn.
Nếu như Lục Trường Sinh trốn về Hỗn Độn, vậy sẽ rất khó có lại sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Nhưng với tình hình bây giờ, không tới lượt hắn từ chối.
Một khi hắn từ chối, thì sẽ chọc giận Ngộ Đạo Thánh Tông và Thiên Nguyên Thánh Tông, thậm chí sẽ dẫn tới nghi ngờ.
Dù sao, chuyện tốt dâng tới tận cửa này nói thế nào cũng là chỉ có lợi không có hại, tại sao Lục Trường Sinh lại không đồng ý?
Thấy dáng vẻ do dự của Lục Trường Sinh, tông chủ cười.
“Lục trưởng lão, có thể liên hôn thành công hay không, Lục trưởng lão nói không tính đâu, còn phải xem rốt cuộc Vạn Cổ Kiếm Đạo của Lục trưởng lão thế nào, có thể được Lâm Thanh Loan công nhận hay không. Nếu như không được công nhận, vậy thì Lâm Thanh Loan không thể nào liên hôn với Lục trưởng lão.”
Lục Trường Sinh chợt tỉnh ngộ.
Đúng vậy, còn phải được Lâm Thanh Loan công nhận mới được.
Vạn Cổ Kiếm Đạo của Lục Trường Sinh là đại đạo mô phỏng, quả thật uy năng rất mạnh, nhưng lỡ như Lâm Thanh Loan không công nhận thì sao?
Nói cho cùng, đối phương còn là bát đạo Đại Thánh.
Kiếm Đạo nàng ngưng tụ ra còn là Kiếm Đạo đứng đầu trong tám đại đạo.
Muốn khiến Lâm Thanh Loan công nhận đâu phải chuyện dễ dàng?
Chắc chắn Lâm Thanh Loan không chỉ tìm một mình Lục Trường Sinh.
Lúc trước nàng đã từng tìm rất nhiều Đại Thánh khác rồi.
Trong đó có không ít Đại Thánh cấp cao.
Nhưng khổ nỗi bọn họ đều không thể khiến Lâm Thanh Loan công nhận.
Bây giờ cùng lắm là Lâm Thanh Loan có một mục đích thôi.
Cụ thể vẫn phải đợi Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan gặp mặt rồi nói sau.
“Lục mỗ có thể gặp mặt Lâm Thanh Loan.”
Lục Trường Sinh nói.
Gặp mặt trước đã rồi nói.
Nếu Vạn Cổ Kiếm Đạo của hắn không thể khiến Lâm Thanh Loan hài lòng, vậy tất nhiên không còn phiền phức rồi.
Nhưng lỡ như được Lâm Thanh Loan công nhận, đến lúc đó hắn sẽ lại nghĩ cách khác.
“Được.”
“Lục trưởng lão vừa trở về Ngộ Đạo Thánh Tông, hay là nghỉ ngơi vài ngày trước đi?”
Lục Trường Sinh lắc đầu, nói: “Không sao, bây giờ đi luôn.”
Hắn là Đại Thánh, cho dù đi đường năm năm cũng không ảnh hưởng tới trạng thái của hắn.
Hơn nữa, Lục Trường Sinh ước gì trạng thái càng tệ càng tốt.
Nhưng đại đạo đã ngưng tụ ra rồi, trạng thái tốt hay không, thì uy năng vẫn như vậy.
“Vậy thì đi theo ta.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông dẫn Lục Trường Sinh đến sân luyện võ.
Đúng, chính là sân luyện võ.
Nơi này có trận pháp cấp bậc Đại Đế.
Đại Thánh cấp cao đều có thể thỏa sức phóng thích đại đạo ở đây.
Rất nhanh, một nhóm tu sĩ lạ mặt đã đến sân luyện võ.
“Soạt.”
Lục Trường Sinh ngẩng đầu, nhìn vào một ánh mắt ở đối diện.
Lục Trường Sinh đã gặp Thánh nữ của Thiên Nguyên Thánh Tông Lâm Thanh Loan.
Không thể không nói, khí chất, dung mạo, vóc dáng của đối phương gần như đều có thể gọi là hoàn mỹ.
Nhất là khí chất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận