Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2203: Kẻ ác tìm tới cửa, ba vị Chúa Tể đỉnh tiêm giáng lâm! (2)

Giải phóng linh hồn Bất Hủ thật ra chính là giải phóng Bất Hủ Chân Ý.
Mỗi Chúa Tể đều có Bất Hủ Chân Ý.
Có thể coi đó là khí thế của Chúa Tể.
Trước đây Bất Hủ Chân Ý của Lục Trường Sinh thực ra cũng chỉ ngang ngửa Chúa Tể đỉnh tiêm.
Nhưng giờ thì khác rồi.
Khi Lục Trường Sinh giải phóng Bất Hủ Chân Ý, ngay cả Chúa Tể Thiên Hằng cảm thấy áp lực rất lớn ập tới.
Rõ ràng sức mạnh này đã vượt qua hắn.
Nhưng sao có thể như vậy được?
Phải biết Chúa Tể Thiên Hằng đã tu hành không biết bao nhiêu kỷ nguyên.
Ngay cả học phủ Vĩnh Hằng cũng do hắn sáng lập.
Thậm chí Chúa Tể Thiên Hằng cũng là một trong những người sáng lập liên minh vũ trụ.
Điều này đủ để thấy hắn đã sống lâu tới mức nào.
Chúa Tể càng xa xưa thì càng tích lũy được nhiều hơn.
Nhưng giờ đây Chúa Tể Thiên Hằng có từ xa xưa và đã tích lũy rất lâu, vậy mà lại không bằng linh hồn Bất Hủ của Lục Trường Sinh?
Chuyện này quả thực không thể tin được.
Mới chỉ chưa tới vạn năm mà thôi.
Lần trước khi Lục Trường Sinh đối đầu với kẻ thôn phệ đỉnh tiêm kia, kỳ thực Bất Hủ Chân Ý của hắn còn yếu hơn Chúa Tể Thiên Hằng rất nhiều.
Nhưng giờ đây hắn lại vượt qua Chúa Tể Thiên Hằng rồi.
Lục Trường Sinh cũng cảm nhận được linh hồn Bất Hủ của Chúa Tể Thiên Hằng.
Dựa theo dữ liệu trên bảng thuộc tính, Lục Trường Sinh ước tính linh hồn Bất Hủ của Chúa Tể Thiên Hằng hẳn đạt khoảng 85%.
Thực ra như vậy đã rất mạnh rồi.
Nhưng so với linh hồn Bất Hủ 91% của Lục Trường Sinh thì vẫn còn kém một chút.
Đến cảnh giới Chúa Tể Đỉnh tiêm như vậy.
Dù chỉ kém 1% thôi nhưng thật ra đó cũng đã là một khoảng cách rất lớn rồi.
“Chúa Tể Trường Sinh, ngươi tu hành thế nào vậy? Sao linh hồn Bất Hủ lại tăng lên nhanh như vậy…”
Dù có sự trợ giúp của thuyền thời không thì cũng không thể nhanh vậy được.
Điểm này Chúa Tể Thiên Hằng hiểu rất rõ.
Bởi vì thuyền thời không do chính hắn chế tạo ra.
Sao có thể không rõ được?
Nhưng có lẽ Chúa Tể Thiên Hằng không biết, Lục Trường Sinh là người có ngộ tính cực cao.
Có được thuyền thời không thì quả thực như hổ mọc thêm cánh.
Hơn nữa lại còn gặp được một linh hồn Bất Hủ, sau đó chiến thắng và cắn nuốt đối phương nên mới có thể tiến bộ thần tốc như vậy.
Nhưng chỉ vậy thì vẫn chưa đủ.
Còn lâu mới đủ.
Ít nhất là vẫn chưa khiến Lục Trường Sinh hài lòng.
Lục Trường Sinh còn cần có khí vận.
Thực ra số lượng khí vận mà Lục Trường Sinh có được đã rất lớn rồi.
Nhưng vẫn chưa đủ.
Lục Trường Sinh còn cần các Chúa Tể cung cấp khí vận cho hắn.
Tu sĩ càng mạnh thì khí vận cung cấp sẽ càng lớn.
Nếu vô số Chúa Tể và Chúa Tể đỉnh tiêm trong vũ trụ đều có thể cung cấp khí vận cho hắn.
Vậy thì khí vận của Lục Trường Sinh nhất định sẽ bùng nổ một cách không tưởng được.
Dựa vào khí vận, linh hồn Bất Hủ của Lục Trường Sinh có khả năng đạt đến mức 100% viên mãn.
Đến lúc đó dù linh hồn Bất Hủ viên mãn hay linh hồn Bất Hủ biến đổi thì Lục Trường Sinh đều sẽ biết.
Nhưng làm thế nào để khí vận của hắn tăng vọt đây?
Hay nói cách khác làm thế nào để thu hút sự chú ý của các Chúa Tể đây?
Điều mà các Chúa Tể quan tâm nhất là gì?
Trong đầu Lục Trường Sinh chợt lóe lên một tia sáng.
Cảnh giới Vĩnh Hằng!
Hiện giờ điều mà các Chúa Tể quan tâm nhất chính là cảnh giới Vĩnh Hằng.
Nhưng cảnh giới Vĩnh Hằng là gì.
Làm thế nào để tấn thăng cảnh giới Vĩnh Hằng?
Thậm chí ngay cả phương hướng tu hành cũng không có.
Lục Trường Sinh sắp xếp lại mạch suy nghĩ một cách cẩn thận.
Đối với hắn mà nói, lần này “du ngoạn” Thời Không Trường Hà hắn thu hoạch không ít.
Ít nhất hắn đã hiểu rõ ý nghĩ của “cảnh giới Vĩnh Hằng”.
Hay nói cách khác là phương hướng tu hành.
Có được điểm này là đủ rồi!
“Chúa Tể Thiên Hằng, còn một việc e rằng vẫn cần ngươi giúp đỡ.”
Đột nhiên Lục Trường Sinh lên tiếng.
“Có chuyện gì? Chúa Tể Trường Sinh cứ nói đi.”
Lục Trường Sinh nói thẳng: “Lần này du ngoạn trong Thời Không Trường Hà ta đã lấy được một bảo vật có khả năng là do cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng để lại, đó là Bia Trấn Giới! Ngoài ra còn có một số phương hướng về cách tấn thăng cảnh giới Vĩnh Hằng.”
“Vì vậy ta định mời Chúa Tể của các vũ trụ, bất kể là Chúa Tể bình thường hay Chúa Tể đỉnh tiêm đều có thể đến học phủ Vĩnh Hằng một chuyến, đến lúc đó Lục mỗ sẽ trưng bày Bia Trấn Giới, đồng thời nói qua về phương hướng tu hành cảnh giới Vĩnh Hằng của ta.”
“Không biết Chúa Tể Thiên Hằng và học phủ Vĩnh Hằng có nguyện ý giúp Lục mỗ truyền bá tin tức này không?”
Lời Lục Trường Sinh nói khiến Chúa Tể Thiên Hằng không khỏi chấn động.
“Bảo vật có khả năng là do cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng để lại?”
“Ngoài ra Chúa Tể Trường Sinh đã có phương hướng tu hành của cảnh giới Vĩnh Hằng?”
Chúa Tể Thiên Hằng lại sững ra.
Dường như sau khi gặp Lục Trường Sinh, hắn cứ liên tục cảm thấy chấn động.
Chúa Tể Thiên Hằng gần như không cần suy nghĩ đã lập tức gật đầu đáp ứng: “Không thành vấn đề! Chúa Tể Trường Sinh có thể trưng bày bảo vật do cảnh giới Vĩnh Hằng để lại ở học phủ Vĩnh Hằng cũng là tín nhiệm với học phủ Vĩnh Hằng!”
“Lão phu sẽ huy động thế lực của liên minh vũ trụ, cố gắng truyền bá tin tức này đến các vũ trụ.”
Chúa Tể Thiên Hằng cực kỳ ủng hộ cách làm của Lục Trường Sinh.
Ai lại không muốn xem bảo vật do cảnh giới Vĩnh Hằng để lại chứ?
Ngay cả Chúa Tể Thiên Hằng cũng muốn xem.
Nhưng nếu Lục Trường Sinh đã không chủ động nhắc đến thì chứng tỏ hiện tại vẫn chưa phải lúc trưng bày.
Đã chờ được nhiều năm như vậy thì thêm nghìn năm nữa có đáng gì đâu?
Chỉ có một vấn đề là một khi tin tức này truyền ra sẽ dẫn đến những kẻ thế nào thì không ai biết trước được.
“Vậy thì làm phiền Chúa Tể Thiên Hằng rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận