Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1824: Thánh Tông đại chiến, Đại Thánh vẫn lạc! Lục Trường Sinh là người thắng lớn nhất! (4)

Dù sao hai lần chiến đấu vừa rồi đều là cứng đối cứng, Hư giới của hắn cũng cần ổn định lại một chút.
Quan trọng hơn là Lục Trường Sinh biết mình đã bị chú ý.
Nếu cứ tiếp tục mà đối phương liều mạng dù bị thương cũng muốn chém giết hắn thì Lục Trường Sinh sẽ gặp nguy hiểm khó lường.
Dù sao mục đích của Lục Trường Sinh là thu thập sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Hiện giờ đôi bên đang dốc toàn lực đánh nhau.
Lục Trường Sinh chỉ cần đục nước béo cò, thu thập từng tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực rơi rớt là đủ.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Rốt cục lại có Đại Thánh vẫn lạc.
Thậm chí kẻ vẫn lạc không phải Đại Thánh bình thường mà là một vị cao giai Đại Thánh!
Đường đường thất giai Đại Thánh cũng đã vẫn lạc.
Nhưng không phải người của Cửu Nguyên Thánh Tông mà là Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Cao giai Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông vẫn lạc, nhất thời, cõi lòng tất cả Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông cũng nặng trĩu.
Đương nhiên cao giai Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông vẫn lạc cũng có nguyên nhân, bởi Cửu Nguyên Thánh Tông hy sinh hai tên tứ đạo Đại Thánh để kéo chân cao giai Đại Thánh trong chốc lát, sau đó lại có ba tên cao giai Đại Thánh cùng nhau vây công một mình cao giai Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Thế nên cao giai Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông mới vẫn lạc.
Nhưng Cửu Nguyên Thánh Tông cũng mất hai tên tứ đạo Đại Thánh.
Đại Thánh liên tục vẫn lạc.
Hệt như đại chiến của chốn phàm tục.
Thế nhưng rốt cuộc đây không phải đại chiến của chốn phàm tục.
Kẻ vẫn lạc cũng không phải tu sĩ bình thường mà là Đại Thánh!
Toàn bộ thiên địa tựa hồ cũng tại “than khóc” .
Dù sao khi đại đạo phá toái đất trời sẽ xuất hiện dị tượng, hệt như cả thiên địa cũng đang than khóc.
Rất nhiều thế lực và Đại Thánh chú ý tới trận chiến này, thấy thế cũng không nhịn được thầm run rẩy.
Đây chính là đại chiến giữa các Thánh Tông.
Chẳng ngờ lại thảm thiết tới mức này.
Bình thường các vị Đại Thánh đều cao cao tại thượng, mỗi vị Đại Thánh vẫn lạc đều vô cùng chấn động.
Nhưng giờ thì sao?
Trong khoảng thời gian giao thủ ngắn ngủi đã có hơn mười vị Đại Thánh vẫn lạc.
Thậm chí còn có cao giai Đại Thánh vẫn lạc.
Có thể nói là quá mức thảm thiết.
Thế nhưng người cao hứng nhất chẳng ai khác ngoài Lục Trường Sinh.
Hắn thấy sau khi vị cao giai Đại Thánh kia của Ngộ Đạo Thánh Tông vẫn lạc đã tuôn ra một đống sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Đúng, chính là một đống.
Trong cơ thể đối phương ẩn chứa không chỉ một vài tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Mà có tới mấy chục tia!
Không hổ là cao giai Đại Thánh, mỗi một vị cao giai Đại Thánh đều có thể coi là vô thượng thiên kiêu.
Đó là kẻ có có tư cách trùng kích cảnh giới Đại Đế.
Mỗi một vị đều là hạt giống Đại Đế.
Tiếc là lại ngã xuống ở đây.
Lục Trường Sinh lặng lẽ tới gần vị trí cao giai Đại Thánh vẫn lạc.
“Thu.”
Lục Trường Sinh lập tức thu lấy mấy chục tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Còn có những Đại Thánh đã vẫn lạc khác, phàm là có sức mạnh bản nguyên Ám Vực tuôn ra thì Lục Trường Sinh đều sẽ “tới gần xem xét” một phen.
“Hử?”
Đột nhiên tim Lục Trường Sinh giật thịch một cái.
“Đi.”
Lục Trường Sinh gần như không cần suy nghĩ mà điên cuồng lui lại ngay.
“Rầm.”
Ở nơi Lục Trường Sinh vừa xuất hiện, hư không như thể cũng bị đánh vỡ tới nơi.
Sức mạnh đại đạo khủng bố quét ngang hư không.
Suýt chút nữa Lục Trường Sinh đã bị sức mạnh đại đạo quét trúng.
Thật ra một loại sức mạnh đại đạo cũng không có gì đáng sợ.
Nhưng một khi Lục Trường Sinh bị quét trúng thì hắn sẽ bị cuốn lấy.
Đến lúc đó bảy loại đại đạo khác cũng sẽ lao tới.
Một tên bát đạo Đại Thánh khủng bố cũng để mắt tới Lục Trường Sinh.
Suýt chút nữa Lục Trường Sinh đã gặp rắc rối lớn.
“Hừ, coi như ngươi chạy nhanh đấy.”
Tên bát đạo Đại Thánh này cũng chỉ có một cơ hội vừa xong.
Sau đó hắn lại bị cao giai Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông kiềm chế.
Trong lòng Lục Trường Sinh căng chặt.
Vừa rồi suýt chút nữa hắn đã không nhịn được mà vận dụng tới tháp Hắc Quang.
Ngay cả đối mặt với bát đạo Đại Thánh thì Lục Trường Sinh vận dụng tháp Hắc Quang là vẫn có thể xuyên thẳng qua không gian rời đi trong nháy mắt, chắc chắn sẽ không rơi vào tuyệt cảnh.
Nhưng nếu đã vận dụng tháp Hắc Quang thì hắn sẽ không cách nào ở lại chiến trường được nữa.
Đến lúc đó cơ hội để “thu hoạch” sức mạnh bản nguyên Ám Vực cũng không còn.
“Cẩn thận, nhất định phải cẩn thận hơn nữa mới được.”
Lục Trường Sinh âm thầm cảnh báo chính mình như vậy.
Cũng do trước đó hắn đã quá phô trương.
Liên tục chém giết hai tên Đại Thánh.
Thế nên mới bị nhắm tới.
Giờ ngay cả cao giai Đại Thánh chỉ cần có cơ hội là cũng muốn giải quyết hắn ngay.
Nhất định Lục Trường Sinh phải cẩn thận hơn nữa mới được.
Sau đó Lục Trường Sinh cũng không dám chạy loạn khắp nơi mà chỉ qua lại trong khu vực chiến đấu từ cấp độ tứ đạo Đại Thánh trở xuống, thỉnh thoảng sẽ trợ giúp một vài Đại Thánh không chống đỡ được chém giết đối thủ.
Nhưng dù là thế thì có Lục Trường Sinh gia nhập nên tình hình chiến trường từ tứ đạo Đại Thánh trở xuống cũng dần nghiêng về một bên.
Càng ngày càng có nhiều Đại Thánh từ tứ đạo trở xuống của Cửu Nguyên Thánh Tông vẫn lạc.
Sau đó các tam đạo và nhị đạo Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông giành được ưu thế về nhân số nên cũng dám xông tới trợ giúp tứ đạo và ngũ đạo Đại Thánh.
Dù chỉ là quấy rối xung quanh nhưng đó cũng là một nguồn lực đáng kể.
Tình hình cứ kéo dài như thế, thế cục bên chiến trường tứ đạo Đại Thánh, ngũ đạo Đại Thánh và lục đạo Đại Thánh cũng dần nghiêng về phía Ngộ Đạo Thánh Tông.
Ưu thế của Ngộ Đạo Thánh Tông càng lúc càng lớn.
Tông chủ Cửu Nguyên Thánh Tông lo lắng không gì tả nổi, nhưng hắn lại không có cách nào cứu vãn.
Thời gian cứ chậm rãi trôi qua.
Cuối cùng lại có thêm một vị cao giai Đại Thánh vẫn lạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận