Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 256. Đao Thập Nhị bị vây khốn, bốn vị cường giả Thiên Đỉnh! (3)



Chương 256. Đao Thập Nhị bị vây khốn, bốn vị cường giả Thiên Đỉnh! (3)




Thế nhưng đã tới nước này thì Lục Trường Sinh cũng không dừng lại được.
“Trảm!”
Lục Trường Sinh nháy mắt rút đao khỏi vỏ.
Quang mang huyết sắc lập tức bao trùm bốn võ giả người Bắc Lỗ.
“Ha ha ha, Đao Thập Nhị, ngươi cũng có ngày hôm nay à?”
“Động thủ!”
Bốn cao thủ Bắc Lỗ nhanh chóng phóng xuất khí huyết.
“Ầm.”
Nhất thời, khí huyết của cả bốn tăng vọt.
Cùng lúc đó, khí thế xung quanh chúng cũng dâng lên một cách đáng sợ.
Đó không phải là khí thế bình thường mà lại còn xen lẫn cả ý cảnh!
Đúng, chính là ý cảnh!
Hơn nữa khí thế này vô cùng khủng bố, khí thế của mỗi võ giả đều vượt qua cấp độ Bách Đỉnh.
Đây là cấp độ Thiên Đỉnh!
Bốn vị võ giả này chính là bốn cường giả cấp độ Thiên Đỉnh.
“Bốn cao thủ Thiên Đỉnh... lại còn cả ý cảnh.”
“Thực lực như vậy về cơ bản đều phải đứng trong khoảng năm mươi người đầu tiên trên bảng Thần Lực mới đúng.”
“Vậy mà cả bốn người này đều không hề có tên trên bảng Thần Lực, có lẽ là những võ giả khá kín tiếng bên phía Bắc Lỗ.”
“Người Bắc Lỗ coi trọng Đao mỗ thật đấy...”
Lúc này Lục Trường Sinh đã hiểu ra tất cả.
Hay đi bộ ven sông sao có thể không ướt giày?
Lần này Lục Trường Sinh gặp rắc rối rồi.
Đối phương che giấu rất tốt.
Thậm chí chúng gần như không hề ra tay, cũng không có tên trên bảng Thần Lực, có thể nói là không lộ ra chút thông tin nào.
Hơn nữa đối phương cũng chỉ để lộ một chút thực lực, khiến Lục Trường Sinh dù đã rất cẩn thận thì vẫn trúng chiêu như thường.
Thật ra gặp phải cảnh này Lục Trường Sinh cũng không thấy bất ngờ cho lắm.
Hắn vẫn luôn “thu gặt” khắp chiến trường Bắc Vực.
Không thể có chuyện không xảy ra chuyện ngoài ý muốn bao giờ được.
“Bùm bùm”.
Ánh đao của Lục Trường Sinh dồn dập vỡ vụn.
Lần này hắn thất bại rồi.
Đao của hắn không thể chém giết bất cứ võ giả Bắc Lỗ nào.
Thậm chí hắn còn bị vây khốn, gặp phải nguy hiểm trí mạng.
“Có thể làm bốn người chúng ta che giấu lâu như vậy chỉ vì muốn giết một võ giả cấp độ Bách Đỉnh như ngươi, thế đã đủ để ngươi kiêu ngạo rồi đấy!”
“Hôm nay bốn cường giả Thiên Đỉnh chúng ta ra mặt, Đao Thập Nhị, ngươi có giở trò gì cũng không trốn nổi đâu!”
Khí huyết của bốn người thậm chí kết nối thành một mảnh, uy áp khủng bố bao phủ lên người Lục Trường Sinh.
Như bốn ngọn núi lớn, dần dần áp chế hắn.
Lần đầu tiên Lục Trường Sinh gặp phải cảnh này.
Dù là khi trước đụng độ với Triệu Côn thì đối phương cũng không dốc hết sức.
Mà lúc này, bốn võ giả Thiên Đỉnh đã dốc toàn lực ứng phó, thậm chí sát ý còn cực kỳ dữ dội.
“Các ngươi cho rằng mình thắng chắc rồi sao?”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia sáng kỳ lạ.
“Rầm”.
Ngay sau đó Lục Trường Sinh toàn lực bạo phát.
Giữa khoảng sao trời tối đen dường như không chỉ có thác nước ba nghìn thước mà còn có một con sóng ngập trời đang chậm rãi quét tới.
Sóng lớn đánh tan khí huyết trong hư không.
Mỗi lần sóng xô dường như đều có thể khiến khí huyết chấn động.
Hải Lãng Ý Cảnh!
Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh!
Hơn nữa Lục Trường Sinh còn phát động Thần Long tam biến, toàn lực bộc phát.
Lần này Lục Trường Sinh lại chém ra một đao.
Một đao này hắn đã dốc toàn lực ứng phó, áng chừng vượt qua ba nghìn đỉnh sức mạnh, ánh đao phủ lên tấm màn máu che trời lấp đất trước mặt.
“Rầm”.
Tấm màn máu khổng lồ chẳng ngờ lại vỡ nát.
“Gì cơ?”
Bốn võ giả cấp độ Thiên Đỉnh trợn trừng mắt, như thể không tin nổi những gì đang xảy ra.
Không phải mọi người đều nói Đao Thập Nhị chỉ là võ giả cấp độ Bách Đỉnh thôi sao?
Vậy mà hiện giờ Đao Thập Nhị chỉ dùng một đao đã có thể xé rách phong tỏa do bốn cao thủ Thiên Đỉnh liên thủ tạo thành. Sức mạnh của một đao vừa rồi đâu chỉ có trăm đỉnh? Chắc chắn phải là nghìn đỉnh sức mạnh.
Thậm chí không chỉ có nghìn đỉnh, phải là mấy nghìn đỉnh nữa kìa!
“Ngăn hắn lại!”
Bốn cường giả cấp độ Thiên Đỉnh trừng mắt, ý đồ ngăn cản Đao Thập Nhị.
Thế nhưng Đao Thập Nhị sử dụng tất cả thủ đoạn, lúc này đao hắn chém ra đã đạt tới ba nghìn đỉnh, vô cùng khủng bố.
Sức mạnh đáng sợ nhường ấy trực tiếp xé rách phong tỏa của bốn võ giả Thiên Đỉnh, hắn thừa dịp ấy nhanh chóng chạy ra.
“Vèo”.
Lục Trường Sinh nháy mắt thoát ly hiểm cảnh, hơn nữa còn nhanh chóng rời đi nơi này.
Chỉ trong chớp mắt đã biến mất trong tầm mắt bốn vị võ giả cấp độ Thiên Đỉnh.
“Chết tiệt! Chẳng ngờ thế mà cũng không cản được Đao Thập Nhị.”
“Cơ hội nghìn năm mới gặp đã tới trước mặt chúng ta vậy mà còn để Đao Thập Nhị chạy thoát à?”
“Vịt chín cũng bay đi rồi.”
“Ai đồn Đao Thập Nhị chỉ là võ giả Bách Đỉnh thế? Đây mà là Bách Đỉnh à?”
Tâm trạng bốn người rất tệ.
Chúng ẩn nấp ở chiến trường Bắc Vực đã lâu, ngày nào cũng để ý tình hình, không lộ ra bất cứ dấu vết nào.
Giờ thì sao?
Cơ hội ở ngay trước mắt vậy là chúng cũng không nắm chắc được.
“Sơ suất quá, chúng ta đúng là quá sơ suất rồi. Hoặc là phải nói tất cả chúng ta đều quá sơ suất.”
“Không sai, việc này cũng không trách chúng ta được. Ai mà ngờ được Đao Thập Nhị lại che giấu sâu thế chứ? Hắn không chỉ có thực lực hạng sáu mươi mốt như trên bảng Thần Lực đâu, chắc chắn hắn phải đạt tới tiêu chuẩn của năm mươi người đứng đầu. Dù không phải cấp độ Thiên Đỉnh thì hẳn cũng không kém nhiều lắm.”
“Đao Thập Nhị có bí pháp, nói cách khác hắn cũng không khác mấy với võ giả Thiên Đỉnh.”
“Nhất định phải truyền tin này đi, không thể để chúng ta bị người khác chê cười được.”
Bốn người lập tức vạch kế hoạch.
Chúng không muốn vì chuyện này mà trở thành trò cười, thế nên phải kể Đao Thập Nhị càng mạnh càng tốt.
Huống chi chúng cũng có bịa đặt đâu, đây là sự thật cơ mà!
Đao Thập Nhị đã lừa tất cả mọi người, sức mạnh thật sự của hắn còn kinh khủng hơn xếp hạng trên bảng Thần Lực nhiều!
“Vèo”.
Lục Trường Sinh chạy như điên về phía thành Bắc Lăng.
Khi hắn bước chân vào trong thành thì mới dám thở phào một hơi. Hết chương 256.



Bạn cần đăng nhập để bình luận