Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 158. “Yêu hóa” hăm dọa, uy lực của một trăm tám mươi đỉnh!



Chương 158. “Yêu hóa” hăm dọa, uy lực của một trăm tám mươi đỉnh!




Rất nhanh, tất cả mọi người cũng nghe thấy những tiếng động quỷ dị vang lên.
Từng tầng quái trùng màu đen như mưa rơi xuống, thi thể lộp bộp ngã xuống mặt đất.
Từng sợi Tàm Ti Kiếm xuyên thủng đám quái trùng màu đen, để lộ ra thân hình Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh không có bất cứ thay đổi gì.
Khí huyết đã bao phủ toàn bộ phía ngoài thân thể hắn.
Đúng, chính là khí huyết.
Quả là sâu hút máu rất lợi hại, chúng có thể gặm cắn máu tươi và huyết nhục của bất cứ giống loài nào, phòng ngự mạnh tới mấy cũng chẳng có tác dụng.
Thế nhưng khí huyết không phải máu tươi, lại càng không phải huyết nhục.
Thậm chí, khí huyết cũng không phải tồn tại chân thực, nó là một loại tồn tại xen giữa hư ảo và thực tế.
Sâu hút máu không thể làm gì được Lục Trường Sinh khi hắn được khí huyết bảo hộ.
Nếu chỉ thế thì không có gì đáng nói, bởi việc phóng khí huyết ra ngoài sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng.
Nhưng trong vòng ba trượng, khí huyết của Lục Trường Sinh có thể được thu về trong cơ thể.
Dù thi triển Tàm Ti Kiếm để giết đám quái trùng màu đen kia nhưng thật ra cũng là trong khoảng cách gần, không vượt qua giới hạn, thế nên tiêu hao cũng không đáng kể.
Hơn nữa Lục Trường Sinh đã dịch tủy hoán huyết sáu lần, hiện có khí huyết cực kỳ khủng bố, chẳng lẽ hắn còn sợ chút tiêu hao này sao?
“Xem ra đám sâu nhỏ của ngươi cũng chẳng ra sao.”
Trong giọng nói của Lục Trường Sinh đã tràn ngập băng giá.
Hắn chưa từng có giây phút nào muốn giết chết Vương lão đầu như bây giờ.
Kẻ hung ác tàn bạo tới đâu so ra cũng kém võ giả yêu ma, chúng muốn dùng toàn bộ thành Nam Dương làm “thức ăn” để luyện công.
Có lẽ bề ngoài võ giả yêu ma vẫn là con người.
Nhưng thực ra tâm lý lẫn tư duy của chúng đã không thể coi là người được nữa.
“Bùm”.
Lục Trường Sinh dậm chân một cái, mặt đất nháy mắt xuất hiện một cái hố to.
“Vèo”.
Ngay sau đó Lục Trường Sinh phóng lên, chớp mắt đã tới trước mặt Vương lão đầu, mạnh tay tung một đấm về phía đối phương.
Sức mạnh sáu mươi đỉnh nháy mắt bùng nổ.
“Đoàng”.
Một đấm này Lục Trường Sinh hạ xuống cánh tay của đối phương, bị Vương lão đầu dùng tay đón đỡ.
Tay của đối phương đã hoàn toàn biến thành một cánh tay lông lá khổng lồ, nhìn qua không khác gì dã thú.
“Đúng là rất mạnh, không hổ là cảnh giới Thần Lực!”
“Ha ha, tiếc là ngươi chậm một bước rồi. Sau khi hấp thu nhiều máu tươi tuyệt diệu như vậy ta đã bước tới bước cuối cùng, ha ha ha...”
Theo một tiếng cười to, thân thể vốn nhỏ gầy của Vương lão đầu nhanh chóng căng phồng lên như quả bóng.
Gân xanh nổi đầy người, một mạch máu màu đen dữ tợn bao trùm khắp toàn thân hắn.
Đầu của Vương lão đầu cũng mọc lên một chiếc bướu thịt, cả người lập tức cao vọt lên ba thước.
Lục Trường Sinh khẽ rùng mình.
Hắn gằn từng chữ: “Yêu hóa!”
Rõ ràng là Vương lão đầu đã yêu hóa.
Điểm khác biệt lớn nhất của võ giả yêu ma chính là có thể yêu hóa hay không.
Nếu như không thể yêu hóa thì có mạnh tới đâu cũng sẽ có giới hạn.
Thế nhưng một khi yêu hóa thì cũng tương đương với từ cảnh giới Luyện Thể vọt lên cảnh giới Thần Lực, là sự vượt trội về chất.
“Phì phò phì phò”.
Gần trong gang tấc, Lục Trường Sinh lập tức thi triển Tàm Ti Kiếm, vô số sợi tơ đâm thẳng tới vị trí trái tim, đầu hay các nơi yếu hại của đối phương.
Thế nhưng Tàm Ti Kiếm chạm vào cơ thể đã yêu hóa của Vương lão đầu cũng như chạm phải một bức tường kiên cố, tới một chút vết tích cũng không thể lưu lại, đủ thấy sức phòng ngự của Vương lão đầu sau khi yêu hóa khủng khiếp tới nhường nào.
Thậm chí đây không đơn thuần chỉ là sức phòng ngự nữa mà là sức mạnh của thân thể!
Võ giả yêu ma hoàn toàn dựa vào sức mạnh thân thể.
Điểm này vượt trội hơn hẳn võ giả cảnh giới Thần Lực.
Tuy sức mạnh thân thể của võ giả cảnh giới Thần Lực cũng gia tăng đáng kể, nhưng vẫn là kết hợp giữa thân thể và khí huyết.
“Ngươi chỉ có chút mánh lới ấy thôi à? Khác gì gãi ngứa cho ta đâu.”
Vương lão đầu nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng sắc bén như răng cưa, nói xong vung tay nện về phía Lục Trường Sinh.
“Rầm”.
Lục Trường Sinh dùng cả hai tay ngăn cản, thế nên toàn thân không khỏi chấn động.
Chỉ một đòn tùy tiện của đối phương đã khiến Lục Trường Sinh cảm thấy như thể bị thương, hắn vốn không thể chống đỡ được.
“Thần Long nhị biến.”
Không hề do dự, Lục Trường Sinh thi triển ra Thần Long nhị biến ngay lập tức.
Máu tươi trong người hắn đang lao vun vút, cơ bắp, xương cốt, thậm chí cả làn da cũng đều tăng cao theo một cách rất kỳ diệu.
Đây là bí pháp, trực tiếp tăng phúc sức mạnh cho toàn thân.
Gia tăng gấp đôi sức mạnh vật lý của cơ thể.
Điều này khiến Lục Trường Sinh cảm nhận việc thân thể nâng cấp với tốc độ không tưởng được.
“Ầm”.
Khí huyết trên đỉnh đầu hắn cũng tăng vọt lên gấp đôi chỉ trong nháy mắt.
Một trăm hai mươi đỉnh!
Sau khi thi triển Thần Long Biến thân thể hắn gia tăng gấp đôi, nháy mắt đã bước vào “cấp độ Bách Đỉnh”.
Lục Trường Sinh ở trạng thái này tương đương với một cường giả Bách Đỉnh chân chính.
Khí huyết của cấp độ Bách Đỉnh dường như có chút thay đổi.
Tự Lục Trường Sinh cảm nhận cũng không rõ ràng lắm, thế nhưng người khác lại thấy rất rõ.
Từ xa nhìn lại, đám mây khí huyết trên đỉnh đầu Lục Trường Sinh đang biến hóa rất nhanh, dường như nó đã biến hành một người khổng lồ huyết sắc.
Người khổng lồ chỉ có nửa thân trên, thậm chí nửa người này cũng là hư huyễn.
Có điều, cùng lúc khi người khổng lồ xuất hiện thì một luồng uy áp cực kỳ khủng bố cũng buông xuống.
Đặc biệt là Vương lão đầu sau khi yêu hóa, cảm nhận của hắn càng rõ rệt hơn.
“Loại khí huyết này...”
Sắc mặt Vương lão đầu hơi đổi, dường như không thể tin nổi.
“Cấp độ Bách Đỉnh?”
Vương lão đầu trợn trừng hai mắt.
Cùng lúc đó, Lục Trường Sinh không hề chần chờ, đấm thẳng một cú về phía Vương lão đầu.
Thậm chí, động tác của hư ảnh người khổng lồ huyết sắc trên không trung cũng giống hệt Lục Trường Sinh, đồng thời đấm một cú về phía quái vật yêu hóa phía trước.
“Bùm”. Hết chương 158.



Bạn cần đăng nhập để bình luận