Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 742: Ba môn Vô Lượng Thần Thông! Thần uy vô lượng, chém Thánh Thú Giao Long!

Chương 742: Ba môn Vô Lượng Thần Thông! Thần uy vô lượng, chém Thánh Thú Giao Long!
"Dựa vào ba loại Vô Lượng Thần Thông của ta, nhất là Tinh Thần Hắc Động hẳn là cũng có tác dụng rất lớn đối với Giao Long. Cho dù là Thánh Thú thì tinh thần ý chí cũng sẽ không mạnh đến mức ngoài ý muốn được."
"Chỉ cần Giao Long không thể giết ta trong chớp mắt, vậy ta sẽ có thể chống cự một lát rồi dùng Na Di Phù để đào thoát."
Lục Trường Sinh suy nghĩ hồi lâu, rốt cục hạ quyết tâm.
Huống chi chưa chắc hắn sẽ gặp phải con Giao Long kia.
Nếu như vận khí tốt, không gặp được con Giao Long kia, có lẽ Lục Trường Sinh sẽ thu hoạch được Hư Không Thần Tinh cũng nên.
Nhưng khả năng này không lớn.
Hư Không Thần Tinh chôn vùi dưới lòng đất, trong mạch khoáng thần thạch.
Lục Trường Sinh muốn thu hoạch được Hư Không Thần Tinh thì sẽ phải đào móc mạch khoáng Hư Không Thần Thạch ra.
Vậy thì động tĩnh sẽ phải lớn đến mức nào đây?
Chỉ cần Giao Long ở xung quanh đó, việc này nhất định sẽ kinh động đến nó thôi
"Có thể mua nhiều Na Di Phù một chút."
Lục Trường Sinh tới đại điện giao dịch để mua Na Di Phù.
Chỉ sau một lát, hắn đã mua được rất nhiều Na Di Phù.
Sau đó Lục Trường Sinh lại mua thêm địa đồ.
Căn cứ vào vị trí đánh dấu trên địa đồ của Trương Thư, Lục Trường Sinh đã nhớ rõ vị trí của mạch khoáng Hư Không Thần Thạch tại dãy Vân Đồ.
Sau khi hết thảy đều được chuẩn bị thỏa đáng, Lục Trường Sinh không do dự nữa, hắn lập tức xuất phát, bay về phía dãy Vân Đồ.
Trong dãy Vân Đồ có ba võ giả Thần Thông gồm hai nam một nữ đang tìm kiếm thứ gì đó một cách vô cùng cẩn thận.
"Vết thương của phụ thân chỉ có thể dùng Cửu Diệp Liên mới có thể chữa khỏi hẳn. Trong dãy Vân Đồ có tung tích của Cửu Diệp Liên."
"Mặc dù dãy Vân Đồ là nơi rất nguy hiểm, nhưng chỉ cần chúng ta chú ý cẩn thận, có lẽ sẽ thu hoạch được Cửu Diệp Liên."
"Cửu Diệp Liên sinh trưởng ở nơi có nước, nhìn xem nơi nào có nước đi."
Ba người này đang tìm kiếm Cửu Diệp Liên.
Cửu Diệp Liên là thánh phẩm chữa thương.
Cái được gọi là vết thương ở đây, trên thực tế là vết thương về mặt tinh thần. Còn về phần nhục thân, võ giả cảnh giới Thần Thông đã có nhục thân vô cùng mạnh rồi.
Muốn khiến một vị võ giả cảnh giới Thần Thông trọng thương là điều rất khó, thường thì vết thương có nặng thế nào đi nữa cũng đều khôi phục rất nhanh.
Nhưng thương thế trên tinh thần, nếu như không tìm được một số thiên tài địa bảo thì không thể khỏi hẳn được.
"Mau nhìn kìa, nơi đó có một đầm nước."
"Bên trên đầm nước có phải là Cửu Diệp Liên không?"
Ba người bỗng nhìn thấy một đầm nước. Trên mặt đầm còn có một đóa Cửu Diệp Liên.
Đây là thiên tài địa bảo bọn hắn tha thiết ước mơ, mong mỏi tìm ra.
"Nhất định phải lấy được Cửu Diệp Liên."
"Nhưng xung quanh thiên tài địa bảo thường có linh thú thủ hộ, chúng ta phải cẩn thận."
Thế là ba người cẩn thận từng li từng tí tới gần.
Mười trượng, năm trượng, ba trượng, một trượng...
Ngay khi ba người tới khoảng cách gần Cửu Diệp Liên một trượng, chỉ còn cách Cửu Diệp Liên trong gang tấc.
"Ùm."
Nhất thời, nước trong đầm bắn tung tóe, bọt nước văng khắp nơi.
Một cái đầu to lớn nổi lên mặt nước.
"Linh thú Hắc Ngạc vạn năm!"
Ba người sợ đến bay hết hồn vía.
Là Hắc Ngạc vạn năm.
Đây chính là linh thú có thể sánh ngang với Võ Tôn đỉnh phong.
Võ giả cảnh giới Thần Thông bình thường mà gặp phải Hắc Ngạc vạn năm chỉ có một con đường chết.
"Đi!"
"Mau trốn đi!"
"Ta nhất định phải lấy được Cửu Diệp Liên, chỉ với tay một cái thôi…”
Nữ tử cắn răng một cái, quyết định giơ tay với lấy.
Dù sao đi nữa Cửu Diệp Liên đã gần trong gang tấc rồi.
Thế là nàng đột nhiên vươn tay về phía Cửu Diệp Liên, như có một sức mạnh vô hình, nàng đã sắp bắt được Cửu Diệp Liên.
"Grào..."
Hắc Ngạc vạn năm phẫn nộ, há cái miệng to như một chậu máu rồi đớp xuống.
"Rầm."
Cột nước khổng lồ thổi quét về phía ba người, chẳng khác nào dòng nước lũ ngập trời.
Đây không phải cột nước bình thường.
Một khi võ giả bị cột nước này đánh phải, dù có là cảnh giới Thần Thông thì cũng sẽ hóa thành bột mịn.
Khoảng cách gần trong gang tấc giờ lại giống như rãnh trời, cả ba người không có cách nào để thu hoạch được Cửu Diệp Liên.
"Rầm rầm rầm."
Ba người lập tức thi triển ra Thần Thông, muốn dùng Thần Thông ngăn cản Hắc Ngạc vạn năm.
Cả ba cũng có chút thực lực, hẳn là võ giả Thần Thông đỉnh phong, thế nhưng sao có thể đối mặt với Hắc Ngạc vạn năm, loại linh thú sánh ngang với Võ Tôn đỉnh phong được.
Nó chỉ cần há mồm phun ra một cột nước là đã có sức mạnh vô song, trùng trùng điệp điệp, nghiền nát Thần Thông của cả ba người.
"Không ổn, chúng ta xong đời rồi…"
Sắc mặt ba người trắng nhợt, biết rằng có thể tất cả sẽ cùng chết ở đây.
Bỗng nhiên ba người thấy được một bóng dáng thoáng qua, đột ngột xuất hiện trên đầm nước.
Đó là một người áo đen.
Ánh mắt hắn nhìn về phía bọn họ.
“Uỳnh.”
Một tầng Thần Thông vô hình tựa hồ bao phủ khắp toàn thân Hắc Ngạc vạn năm trong nháy mắt, cho dù Hắc Ngạc vạn năm không ngừng phun ra cột nước, hoặc là dùng thân thể mạnh mẽ đâm tới cũng không thể đánh vỡ lồng giam vô hình kia.
Thấy cảnh này ba người thở dốc từng đợt, sao lại không biết mình đã gặp cao nhân?
"Tạ ơn cứu mạng của tiền bối!"
Ba người cung kính lễ bái đại lễ với người áo đen kia, dù sao đây cũng chính là ơn cứu mạng.
Người vừa xuất hiện chính là Lục Trường Sinh.
Hắn đi vào dãy Vân Đồ và thấy được ba người này, bởi vậy hắn cũng chỉ tiện tay mà làm thôi.
Căn cứ vào đánh dấu trên địa đồ của Trương Thư, sơn cốc kia hẳn là ở ngay gần đây.
Nhưng Lục Trường Sinh không sử dụng Cảm Tri Lĩnh Vực vì không muốn kinh động con Thánh Thú Giao Long kia, cho nên hắn chỉ có thể từ từ tìm kiếm.
"Dãy Vân Đồ rất nguy hiểm, các ngươi tới đây làm gì?"
Lục Trường Sinh thuận miệng hỏi.
Thực lực của ba người này quá kém.
Còn không phải là Võ Tôn mà cũng dám đến dãy Vân Đồ ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận