Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1997: Ghép xong chín bức hồn đồ, Lục Trường Sinh gây chấn động núi Phi Long! Chúa Tể đích thân tới, thu làm đệ tử chân truyền! (4)

“Hay lắm, Lục Trường Sinh, ngươi có nguyện bái ta làm thầy không?”
Lúc này Lục Trường Sinh đã “tỉnh” lại.
Hắn lại quay về thành Thiên Long lần nữa.
Nhưng lúc này hư ảnh to lớn giữa hư không lại phát ra một âm thanh rất lớn.
Lục Trường Sinh cũng đã biết thân phận của đối phương.
Chúa Tể Phi Long!
Tồn tại đệ tam cảnh vĩ đại!
Đứng trên đỉnh đại vũ trụ, bễ nghễ chúng sinh!
Đối với tồn tại thế này, dù không phải Giới Chủ thì đã sao?
“Đệ tử Lục Trường Sinh bái kiến sư tôn!”
Lục Trường Sinh nhanh chóng làm lễ bái sư.
“Ha ha ha, tốt lắm.”
“Lục Trường Sinh, ngươi chính là đệ tử chân truyền của ta.”
“Ừm, còn một người khác, đó là đạo lữ của ngươi phải không? Trong cơ thể dung nhập một gốc Thần Thụ Số Mệnh, chẳng trách có thể ghép được bảy bức hồn đồ. Dù nhờ vào ngoại vật nhưng Thần Thụ Số Mệnh vô cùng đặc biệt và hiếm thấy, có thể dung nhập một gốc Thần Thụ Số Mệnh trong cơ thể cũng có thể nói là được trời cao ưu ái.”
“Vậy thì Lâm Thanh Loan, ngươi cũng có thể bái bản tọa làm thầy.”
Lâm Thanh Loan mừng rơn.
“Đệ tử Lâm Thanh Loan bái kiến sư tôn!”
Lâm Thanh Loan và Lục Trường Sinh liếc nhìn lẫn nhau.
Nàng thật sự không thể ngờ mình lại có thể cùng Lục Trường Sinh bái Chúa Tể Phi Long làm thầy như thế.
Đây chính là đệ tử chân truyền của Chúa Tể đấy!
Có vẻ Chúa Tể Phi Long thu được Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan làm đệ tử nên tâm trạng đang rất tốt, sau đó lại thu thêm mấy tên đệ tử ký danh nữa.
“Tới thần cung Phi Long đi.”
“Vâng thưa sư tôn.”
Chúa Tể Phi Long nói xong, hư ảnh to lớn cũng từ từ tiêu tán.
Phương Xuyên nhìn lướt qua Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan, vừa cười vừa nói: “Tốt lắm, sư tôn thu nhận đồ đệ giỏi nên tâm trạng đang rất tốt. Lục sư đệ, Lâm sư muội và các vị đệ tử ký danh theo ta tới thần cung Phi Long đi.
“Vâng thưa sư huynh.”
Thế là Phương Xuyên dẫn đám người Lục Trường Sinh bay từ thành Thiên Long tới thần cung Phi Long.
Vô số tu sĩ trong thành Thiên Long thấy cảnh này đều không khỏi hâm mộ.
“Không ngờ lần này Chúa Tể Phi Long thu được hai đệ tử chân truyền, hơn nữa hai đệ tử chân truyền này lại còn là một đôi đạo lữ?”
“Lục Trường Sinh đó rất xuất sắc đấy, nghe nói hắn là Giới Chủ, vậy hắn chính là Giới Chủ đầu tiên trở thành đệ tử của Chúa Tể Phi Long!”
“Đúng vậy, rõ ràng Chúa Tể Phi Long rất coi trọng Lục Trường Sinh. Thậm chí còn phá lệ tăng thêm thời gian khảo hạch để Lục Trường Sinh ghép xong bức hồn đồ thứ chín.”
“Cả Lâm Thanh Loan nữa, vậy mà trên người nàng lại có Thần Thụ Số Mệnh? Đó là Thần Thụ Số Mệnh đấy, là chí bảo có thể hấp thụ vô số khí vận, không ngờ nó lại ở trên người Lâm Thanh Loan.”
“Hì hì, có Chúa Tể Phi Long bệ hạ thì làm gì còn ai dám nghĩ tới Thần Thụ Số Mệnh trên người Lâm Thanh Loan nữa?”
Dù trong thành Thiên Long có rất nhiều kẻ siêu thoát đều cảm thấy tiếc nuối.
Nhưng bọn hắn rất nhanh đã điều chỉnh lại cảm xúc.
Dù sao bọn hắn cũng coi là đã “thành công”.
Có thể ở trong thành Thiên Long, được ở lại núi Phi Long đã là điều may mắn.
Hơn chín mươi phần trăm tới cả việc ở lại núi Phi Long cũng không có cơ hội.
Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan đi tới thần cung Phi Long.
Lúc này từng ánh mắt từ trong thần cung Phi Long cũng rơi xuống người Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan.
Những người này phần lớn đều là đệ tử ký danh của Chúa Tể Phi Long.
Đương nhiên cũng có đệ tử chân truyền, chỉ là số lượng rất ít.
Trong thần cung Phi Long, Phương Xuyên vừa cười vừa nói: “Lục sư đệ, Lâm sư muội, trong thần cung có rất nhiều động phủ riêng biệt. Theo quy củ hẳn nên phân phối cho mỗi người các ngươi một tòa động phủ riêng, nhưng hai người các ngươi là đạo lữ nên không cần phiền phức như vậy, ta sẽ phân phối cho các ngươi một tòa động phủ lớn được không?”
Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan gật đầu, nói: “Xin nghe Phương sư huynh an bài.”
Thế là Phương Xuyên dẫn theo hai người tới một tòa động phủ lớn.
“Động phủ này không tầm thường đâu, có thể coi là một trong những động phủ của đệ tử to nhất tại thần cung Phi Long rồi, Lục sư đệ, Lâm sư muội, tạm thời các ngươi cứ ở lại động phủ này đi.”
“Các ngươi đã là đệ tử chân truyền, địa vị trong thần cung Phi Long sẽ cao hơn đệ tử ký danh, có chuyện gì cũng có thể phân phó những đệ tử ký danh kia đi làm.”
“Thỉnh thoảng sư tôn sẽ giảng đạo, chỉ có đệ tử chân truyền mới có tư cách đi nghe sư tôn giảng đạo. Nhưng lúc bình thường các ngươi không được quấy rầy sư tôn, trừ khi có chuyện thật sự quan trọng.”
“Các ngươi vừa mới trở thành đệ tử chân truyền, sư tôn sẽ triệu kiến riêng từng người các ngươi một lần, các ngươi cứ đợi sư tôn triệu kiến là được.”
Phương Xuyên dặn dò một số việc cần biết trong thần cung Phi Long rồi mới rời đi.
Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan nhìn nhau.
“Trường Sinh, ngươi… vì sao có thể ghép được chín bức hồn đồ?”
Lâm Thanh Loan hỏi.
Tất nhiên nàng có thể nhận ra, Lục Trường Sinh dường như “từ yếu thành mạnh”.
Thế nhưng thiên phú linh hồn không phải do trời sinh sao?
Ngay cả Lâm Thanh Loan cũng vì có Thần Thụ Số Mệnh trợ giúp nên thiên phú linh hồn mới trở nên mạnh hơn.
Nhưng ban đầu rõ ràng bậc thang linh hồn Lục Trường Sinh cũng không thể thông qua, hắn chỉ lên tới bậc thang thứ bốn mươi hai, đó chính là cực hạn của Lục Trường Sinh.
Nhưng về sau Lục Trường Sinh lại đột ngột mạnh hơn, một đường thông qua bậc thang linh hồn, thậm chí còn ghép được chín bức hồn đồ.
Rõ ràng là linh hồn của hắn đã được tăng cường.
Trong thời gian 200 năm ngắn ngủi, vì sao linh hồn của Lục Trường Sinh lại liên tục tăng lên như thế?
Quả thực khiến Lâm Thanh Loan rất nghi hoặc.
Lục Trường Sinh nhìn qua Lâm Thanh Loan, trầm giọng nói: “Thanh Loan, nếu ngươi đã hỏi câu này thì hẳn ngươi cũng biết thế nào là linh hồn chứ?”
“Linh hồn?”
Lâm Thanh Loan lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận