Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1758: Lục Trường Sinh trấn sát sinh mệnh Ám Vực! Sức mạnh bản nguyên Ám Vực xuất hiện!

Lục Trường Sinh vung tay lên.
Trong lòng bàn tay hắn lập tức xuất hiện một tòa bảo tháp đen kịt.
“Ầm ầm.”
Bảo tháp đen kịt trực tiếp giáng lâm đại điện, tản ra từng tia u quang.
“Cái gì, đây là… tháp Hắc Quang?”
“Sao tháp Hắc Quang lại ở đây được? Không phải nó ở dưới đáy vực sâu Huyễn Linh sao?”
“Ngươi có thể thao túng tháp Hắc Quang, chẳng lẽ là ngươi đã luyện hóa tháp Hắc Quang?”
“Chỉ có người thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang mới có thể luyện hóa tháp Hắc Quang…”
Nhất thời, toàn bộ sinh mệnh Hỗn Độn trong đại điện đều kinh hãi.
Đây chính là tháp Hắc Quang!
Một tòa tháp Hắc Quang có thể trấn áp tất cả sinh mệnh Hỗn Độn tại Bách Hoa Vực như bọn hắn.
Câu này không hề nói quá.
Không ngờ Lục Trường Sinh thế mà đã thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang và luyện hóa tháp Hắc Quang,.
“Ha ha ha, các vị, Lục Thánh Nhân đã thông qua khảo hạch của tháp Hắc Quang và thành công luyện hóa tháp Hắc Quang, trở thành người đầu tiên tại Bách Hoa Vực chúng ta! Lần này triệu tập các ngươi đến đây cũng vì Lục Thánh Nhân đã đồng ý đi trấn áp Thiên Ngục, chém giết hai sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần kia!”
Lúc này Thiên Quang Thánh Nhân mới mở miệng giải thích cho mọi người.
Đông đảo sinh mệnh Hỗn Độn trong đại điện lại càng mừng rỡ không gì sánh được.
Chém giết hai sinh mệnh Ám Vực trong thế giới Thiên Ngục với bọn hắn mà nói chính là chuyện tốt.
Tuy bọn hắn là sinh mệnh Hỗn Độn, nhưng cũng vì hai sinh mệnh Ám Vực trong thế giới Thiên Ngục mà bọn hắn không thể không lưu tại Thiên Ngục để trấn áp.
Dù các sinh mệnh Hỗn Độn sẽ thay phiên trấn áp hai sinh mệnh Ám Vực kia, thế nhưng dù có thay phiên thì đó cũng là có nhiệm vụ, sẽ ảnh hưởng tới tinh lực, sau thời gian dài thậm chí tâm linh cũng không được tự do.
Tâm linh không tự do làm sao tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh?
Mỗi một lần chuyển tiếp sinh mệnh đều là thời khắc sinh tử, cần rất nhiều dũng khí.
Dù là sinh mệnh Hỗn Độn cũng không dám nói mình chắc chắn có loại dũng khí này.
Nếu không cũng sẽ không có nhiều sinh mệnh Hỗn Độn tới tận ngày đại hạn mới chịu thử chuyển tiếp sinh mệnh như vậy.
Nhưng kiểu chuyển tiếp sinh mệnh được ăn cả ngã về không này về cơ bản đều sẽ thất bại.
Hai sinh mệnh Ám Vực trong thế giới Thiên Ngục đã trở thành chướng ngại lớn trong lòng tất cả sinh mệnh Hỗn Độn của Thiên Quang Thánh Tông.
Trước đó bọn hắn lại không có cách nào để diệt trừ tận gốc.
Nhưng giờ thì khác.
Lục Trường Sinh nguyện ý ra tay thì chắc chắn có thể giải quyết triệt để hai sinh mệnh Ám Vực kia.
“Tốt quá rồi, vậy bọn ta xin cảm tạ Lục Thánh Nhân.”
“Lục Thánh Nhân, ngươi đã giúp chúng ta việc lớn rồi.”
“Nếu có thể giải quyết hai sinh mệnh Ám Vực kia thì Thiên Quang Thánh Tông chúng ta mới xem như không còn lo lắng gì nữa…”
“Hết thảy đều phải cảm tạ Lục Thánh Nhân.”
Đông đảo sinh mệnh Hỗn Độn nhao nhao bày tỏ cảm kích với Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh khẽ mỉm cười, nói: “Không sao, dù sao Lục mỗ cũng là một thành viên của Thiên Quang Thánh Tông!”
Lời Lục Trường Sinh nói khiến mắt các sinh mệnh Hỗn Độn sáng lên.
Đúng rồi, Lục Trường Sinh cũng là một thành viên của Thiên Quang Thánh Tông.
Kỳ thực Lục Trường Sinh có thể không cần để ý tới Thiên Quang Thánh Tông.
Dù sao Lục Trường Sinh đã thông qua được khảo hạch của tháp Hắc Quang, hắn có thể trực tiếp rời khỏi Bách Hoa Vực.
Thiên Quang Thánh Tông cũng không thể trách hắn được.
Thế nhưng tu hành không thể bỏ qua tâm lý.
Lục Trường Sinh không lừa gạt được tâm linh của mình.
Hắn đúng là có tình cảm với Thiên Quang Thánh Tông.
Nguyên nhân rất đơn giản, vì Thiên Quang Thánh Tông đã cho hắn cơ hội tu hành.
Trong ba thế lực lực tại Bách Hoa Vực chỉ có Thiên Quang Thánh Tông mở rộng sơn môn, thu nhận đệ tử từ mọi tầng lớp.
Chỉ cần có thiên phú là có thể tiến vào Thiên Quang Thánh Tông tu hành.
Thậm chí chế độ điểm cống hiến của Thiên Quang Thánh Tông về chỉnh thể đã duy trì một loại cơ chế tương đối công bằng.
Ở đây chỉ cần có thiên phú thì nhất định có thể phát triển.
Cũng sẽ không thiếu thốn công pháp và tài nguyên.
Thậm chí còn được dựa vào một trong các thế lực đứng đầu Bách Hoa Vực.
Có đủ loại trợ lực nên Lục Trường Sinh mới có thể một bước lên trời trong thời gian vạn năm ngắn ngủi, trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Dù Lục Trường Sinh rất tự tin.
Dù không gia nhập Thiên Quang Thánh Tông thì cuối cùng chắc chắn hắn cũng có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Nhưng có thể sẽ hao phí rất nhiều thời gian, thậm chí còn phải đi không ít đường vòng.
Một thế lực như thế, thử hỏi sao Lục Trường Sinh lại không có tình cảm được?
Hắn đã sớm coi mình là một thành viên của Thiên Quang Thánh Tông.
Thiên Quang Thánh Nhân tất nhiên cũng hiểu rõ ý trong lời của Lục Trường Sinh.
Nụ cười trên mặt hắn càng sáng lạn hơn.
Giờ Lục Trường Sinh chủ động nói mình là một thành viên của Thiên Quang Thánh Tông thì hắn yên tâm rồi.
“Lục Thánh Nhân, ngươi vừa mới thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn, có cần tìm hiểu về hai sinh mệnh Ám Vực kia trước không?”
Thiên Quang Thánh Nhân hỏi.
“Vậy phải làm phiền Thiên Quang Thánh Nhân…”
Thế là Thiên Quang Thánh Nhân giới thiệu cặn kẽ tin tức liên quan tới hai sinh mệnh Ám Vực kia.
Lục Trường Sinh cũng nghe rất kỹ.
“Thiên Quang Thánh Nhân, ngươi nói hai sinh mệnh Ám Vực kia mỗi kẻ đều đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần, thực lực cũng sàn sàn với ngài?”
“Đúng, kỳ thực thực lực của chúng ta ngang nhau, lúc trước có thể trấn áp hai sinh mệnh Ám Vực cũng dựa vào ưu thế sân nhà và các sinh mệnh Hỗn Độn dùng số lượng vây công. Nếu thật sự một chọi một thì bản tọa cũng không cách nào đánh bại bọn chúng, càng không nói tới việc giết chết bọn chúng.”
Thiên Quang Thánh Nhân cũng thản nhiên thừa nhận rằng thực lực của mình không đủ.
Thế nhưng mắt Lục Trường Sinh lại sáng lên.
“Nếu thực lực của hai sinh mệnh Ám Vực kia và Thiên Quang Thánh Nhân không khác nhiều lắm vậy Lục mỗ muốn thử xem…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận