Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 856: Lục Viễn đá quán, một chưởng vỡ đầu! Cực Hạn Võ Đạo vang danh thành phố Bàn!

Chương 856: Lục Viễn đá quán, một chưởng vỡ đầu! Cực Hạn Võ Đạo vang danh thành phố Bàn!
Thời gian một tháng ngắn ngủn, lại khiến cho hắn có một loại cảm giác thoát thai hoán cốt.
Chẳng qua, Phí Thiên Lưu khác với người bình thường.
Lục Trường Sinh từng nói với Phí Thiên Lưu, nếu như sử dụng một chút đồ đại bổ, hiệu quả Cực Hạn Võ Đạo sẽ tốt hơn.
Cho nên, một tháng này, mỗi ngày Phí Thiên Lưu đều ăn đồ đại bổ, gần như không hề ngừng.
Vì vậy, mới có tăng trưởng vô cùng rõ ràng.
Sau đó chính là Hướng sư tỷ, Hạ sư huynh cùng với phần lớn đệ tử.
Tuy rất nhiều người bọn họ không dùng đồ đại bổ.
Nhưng một tháng kiên trì luyện tập, cũng đủ để khiến họ cảm nhận được rõ ràng.
Ví dụ như, sức mạnh đúng thật là lớn hơn một chút.
Tinh thần tốt hơn.
Tinh lực mỗi ngày đều giống như dùng không hết.
Loại thay đổi thiết thực trên cơ thể này, quả thật khiến người ta say mê.
Giờ phút này, bọn họ không còn bất kỳ hoài nghi đối với “Cực Hạn Võ Đạo Lưu”.
Thậm chí, lòng tin còn dồi dào hơn bất kỳ ai.
Phí Thiên Lưu hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: “Thế nên, bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ không tiếp tục luyện Kình nữa, ta sẽ luyện tập Cực Hạn Võ Đạo!”
Phí Thiên Lưu cho thấy thái độ của mình đầu tiên.
Phi Hạc Lưu của hắn cũng không luyện.
Phi Hạc Lưu, thật ra thì không chỉ có một nhánh của hắn.
Còn có rất nhiều nhánh.
Lúc trước Phí Thiên Lưu cũng học tập võ thuật Phi Hạc Lưu tại võ quán, hắn cũng không có trách nhiệm truyền thừa võ thuật Phi Hạc Lưu.
Vì vậy, hiện tại buôn bỏ Phi Hạc Lưu đối với Phí Thiên Lưu không có bất kỳ gánh nặng nào.
“Lục Viễn, sau này võ quán Phi Hạc, đổi thành Cực Hạn Võ Đạo, chúng ta gọi ngươi là phái chủ Cực Hạn Võ Đạo Lưu.”
“Dựa vào đám thành viên nòng cốt chúng ta, sau này nhất định có thể giúp Cực Hạn Võ Đạo Lưu của ngươi mở rộng tầm ảnh hưởng, xưng bá cả thành phố Bàn, cả phương Nam, thậm chí cả vương quốc Ngọc Long!”
Trong ánh mắt Phí Thiên Lưu hiện lên nhiều tia tinh mang.
Đó là ánh sáng của dã tâm!
Lúc hắn còn tráng niên, cũng từng có ước mơ cao xa.
Đáng tiếc, cuối cùng phí hoài tháng năm, cuối cùng chỉ có thể làm mèo ở một tảng đá nhỏ, mở một võ quán nho nhỏ.
Nhưng hiện tại thì khác rồi.
Phí Thiên Lưu vô cùng rõ ràng tiềm lực của Cực Hạn Võ Đạo.
Một khi phát triển, Cực Hạn Võ Đạo ắt phải bay lên tận trời.
Mà đây cũng là cơ hội của Phí Thiên Lưu.
Cho dù Lục Viễn có kinh tài tuyệt diễm thế nào.
Hắn cũng đã từng là sư phụ của Lục Viễn.
Sau này giới thiệu ông tổ Cực Hạn Võ Đạo Lưu - Lục Viễn, cũng sẽ cộng thêm một câu “Khi còn trẻ tuổi đã từng kế thừa võ quán Phi Hạc của Phí Thiên Lưu”.
Có tầm ảnh hưởng này ở đây, thành tựu Lục Viễn càng lớn, chỗ tốt đối với Phí Thiên Lưu cũng càng lớn.
Vậy nên, Phí Thiên Lưu trải qua một tháng cân nhắc.
Cuối cùng mới có quyết định này, lấy võ quán Phi Hạc ra, toàn lực ủng hộ Lục Viễn!
Lục Trường Sinh có phần ngoài ý muốn.
Không nghĩ tới Phí Thiên Lưu quyết đoán như vậy.
Võ quán Phi Hạc này chính là Phí Thiên Lưu dốc sức cả đời mới có được.
Kết quả, hiện tại trực tiếp “cống hiến” ra ngoài, toàn lực ủng hộ Lục Viễn.
Lục Trường Sinh suy nghĩ một lúc, đúng là bây giờ hắn cần một chỗ dùng để phát triển Cực Hạn Võ Đạo Lưu.
Võ quán Phi Hạc quả thật rất phù hợp.
Cho nên, Lục Trường Sinh cũng không khách sáo nữa, trực tiếp gật đầu nói: “Vậy thì cảm ơn sư phụ. võ quán Phi Hạc đổi tên thành võ quán Cực Hạn, nhưng quyền sỡ hữu võ quán vẫn thuộc về sư phụ, ta chỉ tạm thời chiếm dụng không gian này.”
“Sau này võ quán Cực Hạn cũng sẽ không tiếp tục sử dụng phương pháp giảng dạy sư đồ, mà sẽ dùng phương pháp học viên.”
“Chỉ cần là những người gia nhập võ quán Cực Hạn, đều là đệ tử võ quán Cực Hạn. Ở chỗ này, chỉ có huấn luyện viên,đệ tử.”
Thật ra thì, Lục Trường Sinh rất muốn miễn phí.
Nhưng vừa bắt đầu đã miễn phí, thì lại không thích hợp.
Hiện tại danh tiếng của hắn còn nhỏ, Cực Hạn Võ Đạo Lưu cũng chưa có tầm ảnh hưởng gì.
Bây giờ miễn phí thì có lợi gì?
Thứ càng dễ có được, mọi người sẽ không quý trọng.
Chỉ khi chờ tới lúc danh tiếng Lục Trường Sinh truyền xa, phá vỡ cực hạn, tiến vào Siêu Phàm.
Đến lúc đó, tầm ảnh hưởng của hắn mới lan rộng ra toàn thế giới, lại miễn phí Cực Hạn Võ Đạo Lưu, mọi người tự nhiên sẽ chạy theo như vịt.
Đến lúc đó, Cực Hạn Võ Đạo Lưu chắc chắn sôi động toàn thế giới, ngưng tụ ra Võ đạo cũng đơn giản rồi.
Cho nên hiện tại, vẫn là ổn định vững vàng.
Ngay sau đó Lục Trường Sinh đem chuyện võ quán Cực Hạn giao cho đám người sư phụ, Hướng sư tỷ.
Phái chủ là hắn, không cần xử lý việc vặt.
Hắn chỉ cần làm biểu tượng Cực Hạn Võ Đạo Lưu trên tinh thần là đủ.
Nhân vật thuộc về linh hồn.
Lục Trường Sinh trở lại trong phòng.
Hắn triệu hồi bảng thuộc tính, xem xét tình huống trước mắt.
Kí chủ: Lục Viễn
Cực Hạn Võ Đạo Lưu: Tăng trưởng lần một (23%)
Cực Hạn Võ Đạo Lưu của Lục Trường Sinh, tiến độ đã đạt đến 23%.
Thật ra thì đây cũng đã rất nhanh rồi.
Một tháng tiến độ tăng lên 15%.
Đương nhiên, đó là vì cung cấp lượng lớn đồ đại bổ.
Nếu như không có những đồ đại bổ kia, tiến độ Lục Trường Sinh nhất định sẽ giảm rất nhiều.
Lục Trường Sinh tính toán một hồi.
Hiện tại hắn đã tới Bí giới này được khoảng ba tháng.
Thật ra cũng coi như là mới bắt đầu.
Hắn chỉ còn lại thời gian hơn hai nắm để phát triển Cực Hạn Võ Đạo Lưu.
“Hạn chế hiện tại của ta là đồ đại bổ, hơn một trăm vạn cũng sắp dùng hết rồi.”
“Cũng phải kiếm tiền mới được...”
Bây giờ Lục Trường Sinh muốn kiếm tiền, thật ra cũng không khó.
Đơn giản chính là xây dựng võ quán thôi.
Nhưng xây dựng võ quán, phải có người tới học mới được.
Làm sao để thu hút người tới học?
Chuyện này trong giới võ thuật, nói dễ cũng dễ, nói khó cũng khó.
Nói dễ, đương nhiên vì võ vô đệ nhị, khiêu chiến đạp đổ quán là được.
Ai mạnh hơn, tự nhiên sẽ có người tới đây luyện võ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận