Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 771: Thánh Thể Hỗn Độn thể hiện thần uy, Lục Trường Sinh diệt Võ Thánh chỉ bằng một cú đấm! (2)

Chương 771: Thánh Thể Hỗn Độn thể hiện thần uy, Lục Trường Sinh diệt Võ Thánh chỉ bằng một cú đấm! (2)
Chẳng qua Triệu Vũ Long vẫn phải dặn dò Lục Trường Sinh: "Lục Tôn, mặc dù ta biết thực lực của ngài rất mạnh, có thể quang minh chính đại giết Võ Thánh, thế nhưng lão tổ của Hoan Nhạc Tông cũng được xem như khá mạnh trong số các Võ Thánh, mạnh hơn cả Võ Thánh Hắc Quang mà ngài từng giết!"
"Vì lẽ đó nên Lục Tôn phải cực kỳ cẩn thận. Hơn nữa phủ Võ Thánh có các cơ sở ngầm của Phương Dịch, một khi ngài đã nhận nhiệm vụ thì e rằng không thể đánh lén được đâu."
Triệu Vũ Long đúng là thành thật. Hắn cũng hy vọng Lục Trường Sinh có thể thành công.
"Ta cần xem qua Thiên Lâm Tạo Hóa Đan đã."
Lục Trường Sinh nói.
"Được được."
Ngay sau đó, Triệu Vũ Long lấy một viên Thiên Lâm Tạo Hóa Đan ra.
Lục Trường Sinh gật đầu, đây đúng là Thiên Lâm Tạo Hóa Đan. Nếu đã vậy, hắn cũng không cần do dự thêm nữa.
"Được rồi."
"Chờ Lục mỗ giết lão tổ Hoan Nhạc Tông xong sẽ trở lại."
Dứt lời Lục Trường Sinh lập tức rời đi.
Ngay sau khi Lục Trường Sinh vừa đi, trong đại điện giao dịch đã có vài người liếc mắt nhìn nhau.
"Mau lên, trở về thông báo cho lão tổ biết đã có Lục Trường Sinh nhận nhiệm vụ, lão tổ phải cẩn thận."
Những người này đều là tai mắt của Phương Dịch, thấy Lục Trường Sinh vừa đi, bọn họ cũng lập tức đi truyền tin cho Hoan Nhạc Tông luôn.
Trong lúc Lục Trường Sinh nói chuyện với Triệu Vũ Long, dù giọng của cả hai không lớn nhưng sao có thể che giấu được những võ giả khác trong đại điện giao dịch. Nhất là khi những kẻ theo dõi của Hoan Nhạc Tông đã rời đi để mật báo, hành động này đã càng xác minh thêm về tính chân thực của việc vừa rồi.
Bọn họ lại bắt đầu bàn tán.
"Lục Tôn nhận nhiệm vụ của Triệu Vũ Long à? Giết lão tổ Phương Dịch của Hoan Nhạc Tông? Đó là một vị Võ Thánh đấy!"
"Lục Tôn có thể giết Võ Thánh Hắc Quang, sợ là lúc này hắn đang tự tin nhất. Nhưng lão tổ của Hoan Nhạc Tông lại không phải Võ Thánh bình thường, nếu muốn dùng thân Thần Thông để giết Phương Dịch thì quá khó khăn."
"Đúng thế, trong số các Võ Thánh, thực lực của Võ Thánh Phương Dịch có thể nói là rất mạnh. Huống chi còn có sơn môn của Hoan Nhạc Tông nữa, bao nhiêu võ giả cảnh giới Thần Thông cùng nhau xông lên cũng đã là một sức mạnh khổng lồ rồi. Lần này Lục Tôn nhận nhiệm vụ của Triệu Vũ Long đúng là không phải một nước đi khôn ngoan."
"Triệu Vũ Long ở ngoại phủ đã mười mấy năm, tại sao không ai nhận nhiệm vụ của hắn? Thật ra một viên Thiên Lâm Tạo Hóa Đan cũng rất quý giá, là thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, Võ Thánh cũng chưa chắc đã có. Nhưng có Võ Thánh nào lại đi nhận nhiệm vụ đó cơ chứ?"
"Chú ý tin tức cho sát sao vào, e là lần này Lục Tôn đá phải ván sắt rồi."
Rất nhiều người đều lắc đầu, cảm thấy Lục Trường Sinh quá tự tin.
Dùng thân Thần Thông để giết được một vị Võ Thánh đã là điều may mắn, bây giờ hắn còn muốn đi giết cả Võ Thánh Phương Dịch ư?
Đúng là quá kiêu ngạo rồi!
Có điều Lục Trường Sinh không hề nghe thấy lời bàn tán của các võ giả ngoại phủ, mà dù có nghe thấy, hắn cũng sẽ không để ý.
Giờ hắn đã rời khỏi phủ Võ Thánh, bay thẳng về phía Hoan Nhạc Tông.
Sơn môn của Hoan Nhạc Tông được xây dựng trong thành Hoan Nhạc.
Vốn dĩ tòa thành này không được gọi là thành Hoan Nhạc, thế nhưng sau khi Phương Dịch thành lập Hoan Nhạc Tông ở đây thì tòa thành này mới được đổi tên như vậy.
Toàn bộ thành Hoan Nhạc đều lấy Hoan Nhạc Tông làm trung tâm.
Trong thành Hoan Nhạc, Hoan Nhạc Tông là bá chủ danh xứng với thực.
"Lão tổ, tin này là thật. Đúng là Lục Trường Sinh đã nhận nhiệm vụ của Triệu Vũ Long, giờ hắn đang bay về phía Hoan Nhạc Tông chúng ta."
Trong Hoan Nhạc Tông, một nam tử trung niên đang báo cáo với Phương Dịch.
Võ Thánh Phương Dịch, lão tổ của Hoan Nhạc Tông đang ôm ấp hai nữ tử trẻ tuổi, hắn lạnh lùng nói: "Lục Trường Sinh... Lão phu có nghe tên rồi, đây là kẻ tài năng ngút trời, dùng thân Thần Thông giết ngược cả Võ Thánh. Chà chà, đúng là rất mạnh đấy."
"Nhưng nếu như hắn cho rằng lão phu cũng như Võ Thánh Hắc Quang thì hắn sai rồi, hoàn toàn sai rồi!"
"Võ Thánh Hắc Quang nếu gặp phải lão phu thì cũng chỉ có một chữ ‘chết’ mà thôi."
"Huống hồ dù các ngươi không tới thành Thiên Quang, nhưng thông qua một số con đường đáng tin cậy hẳn là đã điều tra rất rõ ràng rồi phải không? Trong lúc Lục Trường Sinh đại chiến với Võ Thánh Hắc Quang, sự chênh lệch giữa đôi bên là không lớn, Lục Trường Sinh dựa vào Thần Thông quỷ dị nên mới có thể dây dưa đến khi Võ Thánh Hắc Quang mất mạng."
"Nhưng đối mặt với lão phu, hừ, Lục Trường Sinh sẽ không dễ dàng như vậy đâu. Vấn đề duy nhất lúc này là có nên giữ lại Lục Trường Sinh hay không. Sơn môn đã chuẩn bị kỹ càng chưa? Một khi lão phu đả thương được Lục Trường Sinh, nhất định không được để cho hắn trốn thoát. Nếu không, với thiên phú của hắn, chỉ cần trốn được vài năm thôi thì liệu chúng ta có ngày lành được không?"
"Diệt cỏ phải diệt tận gốc! Nếu đã quyết định xuống tay thì nhất định không được để cho Lục Trường Sinh sống sót rời khỏi Hoan Nhạc Tông!"
Ánh mắt Phương Dịch càng thêm lạnh lẽo.
Biết được tin Lục Trường Sinh đã xuất phát từ phủ Võ Thánh để tới Hoan Nhạc Tông, Phương Dịch không chạy trốn ngay. Hắn còn cực kỳ bình tĩnh điều tra về Lục Trường Sinh.
Bây giờ, Phương Dịch đã chắc chắn rằng thực lực của Lục Trường Sinh cũng bình thường mà thôi, cùng lắm là sánh ngang được với Võ Thánh phổ thông.
Hắn tin rằng mình có thể áp chế được Lục Trường Sinh, thậm chí là đả thương Lục Trường Sinh nữa kìa.
Tuy nhiên hắn không chắc về việc có nên để Lục Trường Sinh sống hay không. Trong thời gian này, hắn đã bố trí đủ mọi thủ đoạn khiến Lục Trường Sinh không thể chạy trốn.
"Lão tổ, chúng ta đã bố trí thỏa đáng rồi."
"Một khi Lục Trường Sinh bước vào Hoan Nhạc Tông hắn sẽ không thể bỏ chạy được nữa!"
Phương Dịch rất hài lòng. Sau đó, hắn tiếp tục tìm vui với hai nữ tử trẻ tuổi kia.
Chẳng mấy mà vài ngày đã lại trôi qua.
"Vèo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận