Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 471. Chém giết cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng! Não vực bốn mươi dặm, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! (3)



Chương 471. Chém giết cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng! Não vực bốn mươi dặm, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! (3)




Nhìn bóng dáng Lục Trường Sinh, ba người Cổ Thần liếc nhìn lẫn nhau, hai mặt nhìn nhau, ánh mắt đến bay giờ vẫn vô cùng rung động.
“Thật sự là… giống như trong mơ.”
“Thì ra, trong lúc chúng ta không biết, Cổ Vực Thiên Tông có thêm một đệ tử chân truyền lợi hại như vậy.”
“Chỉ sợ không bao lâu nữa, nói không chừng Cổ Vực Thiên Tông chúng ta sẽ sinh ra một võ giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng trấn áp tất cả thiên tài, xếp hạng thứ nhất, có một không hai!”
Ba người biết rõ, với sự thể hiện của Lục Trường Sinh hiện tại, chỉ thêm một ít thời gian nữa, hắn sẽ thành tồn tại khủng bố.
Thậm chí, đúc thành Đạo Cơ có lẽ không phải điểm dừng của Lục Trường Sinh!
Về phần những thứ bên trên nữa, chúng đã vượt ngoài tầm hiểu biết bọn họ, nghĩ cũng không dám nghĩ.
“Ta đã trở lại.”
Bên trong động phủ, Lục Trường Sinh lấy ra hai mươi hai trái Thương Vân Kỳ Quả, bày trước mặt.
“Mấy tên Thần Tàng trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng xem ra không mạnh hơn bao nhiêu.”
“Thực lực của ta tạm thời đã đủ.”
“Hiện tại, ta nên mở rộng não vực. Mau chóng mở rộng não vực…”
Lục Trường Sinh không cố chấp đi cảm ngộ lĩnh vực.
Hắn không sốt ruột.
Thực lực hiện tại của hắn dù tính trong Đạo Cơ Dự Khuyết bảng cũng được xếp vào hạng cường giả.
Dù sao, trong trận chiến tranh đoạt Thương Vân Kỳ Quả, Lục Trường Sinh còn chưa thi triển toàn bộ thực lực.
Hắn chỉ thi triển Ngũ Hành Lĩnh Vực và Tâm Kiếm thôi.
Hắn còn có bốn loại lĩnh vực dung hợp từ hai thành một, chưa tính đến lĩnh vực bình thường.
Nếu thi triển toàn bộ thực lực, tám mươi tầng lĩnh vực cũng bị hắn nghiền nát.
Thực lực như này, vô cùng mạnh mẽ!
Nhưng thật ra xét về tu hành cảnh giới, Lục Trường Sinh còn rất kém cỏi.
Não vực của hắn đến nay chỉ đạt đến mười chín dặm thôi.
Mặc kệ chiến lực mạnh thế nào, trong tu hành võ đạo, mở rộng não vực mới là mấu chốt.
Hiện tại Lục Trường Sinh đạt được hai mươi hai trái Thương Vân Kỳ Quả vừa lúc có thể nhanh chóng mở rộng não vực.
“Thử một lần xem sao.”
Lục Trường Sinh trực tiếp nuốt một trái Thương Vân Kỳ Quả.
Nháy mắt, một loại cảm giác mát lạnh rười rượi tự nhiên nảy sinh.
Nhưng lại có một loại lực lượng vô cùng đặc biệt, giống như dang thẩm thấu vào trong não vực.
“Ầm ầm ầm.”
Não vực bắt đầu mở rộng.
Dưới sự chống đỡ của lực lượng thần bí này, não vực nhanh chóng mở rộng thêm một dặm, đạt đến hai mươi dặm!
Não vực hai mươi dặm đã có thể xin tiếp đá Trấn Giới thứ hai.
Nhưng Lục Trường Sinh không sốt ruột.
“Tiếp tục.”
Vì thế, Lục Trường Sinh cắn nuốt từng trái lại từng trái Thương Vân Kỳ Quả.
Hai mươi dặm, ba mươi dặm, bốn mươi dặm…
Cuối cùng, Lục Trường Sinh dùng thời gian vài ngày, nuốt tất cả Thương Vân Kỳ Quả.
Não vực của hắn mở rộng tới bốn mươi mốt dặm!
“Não vực bốn mươi mốt dặm, ta có thể xin ba viên đá Trấn Giới trong một lần!”
“Một khi luyện hóa ba viên đá Trấn Giới, não vực của ta sẽ càng được củng cố. Đến lúc đó, không biết hiệu suất ôn dưỡng lĩnh vực của não vực sẽ tăng thêm bao nhiêu?”
Lục Trường Sinh vẫn mong đợi hiệu suất ôn dưỡng của não vực được cải thiện.
Sau đó, Lục Trường Sinh đứng dậy, đi tới sảnh Hối Đoái.
Bên trong sảnh Hối Đoái, người tới kẻ đi, vô cùng náo nhiệt.
Sảnh Hối Đoái trước nay chưa từng thiếu hụt hơi người.
Lục Trường Sinh nghĩ tới một vấn đề.
Nếu hắn xin ba viên đá Trấn Giới trong một lần, chỉ sợ sẽ gây ra oanh động.
Dù sao, lần trước tới đây, não vực của hắn mới đạt mười dặm.
Từ đó tới giờ mới qua bao lâu?
Vậy mà hắn đã mở rộng não vực tới hơn bốn mươi dặm.
Lục Trường Sinh không do dự bao lâu.
Rất nhanh sau đó, Lục Trường Sinh quyết định.
Ở Cổ Vực, từ trước tới nay không thiếu thiên tài.
Hơn nữa càng là thiên tài, càng thu được sự coi trọng của tông môn.
Ngược lại, che giấu thực lực có thể đánh mất rất nhiều tài nguyên và cơ hội trong lúc không biết.
Nếu không phải trên con đường của Lục Trường Sinh, hắn vẫn duy trì tốc độ tu hành khủng bố, xây dựng thanh danh lớn như vậy thì sao đám người Cổ Thần sẽ nghĩ đến chuyện tìm đến hắn đi tranh đoạt Thương Vân Kỳ Quả?
Võ đạo tranh phong, mấu chốt chính là chữ “tranh”.
Vì thế, Lục Trường Sinh trực tiếp tới gặp trưởng lão sảnh Hối Đoái.
“Trưởng lão, đệ tử xin ba viên đá Trấn Giới.”
Lục Trường Sinh trực tiếp sảng khoái nói.
“Hửm?”
“Ba viên đá Trấn Giới?”
Tất nhiên trưởng lão nhận thức Lục Trường Sinh.
Thậm chí, hắn nhớ rõ lần trước Lục Trường Sinh tới đây, não vực chỉ mới tới mười dặm.
Từ đó đến nay mới qua bao lâu?
Hắn đã xin tiếp ba viên đá Trấn Giới?
Vậy có nghĩa là não vực của Lục Trường Sinh đã mở rộng tới phạm vi bốn mươi dặm.
Nhưng mà, điều này có thể xảy ra sao?
“Lục Trường Sinh, trưởng lão ta muốn xác định không nghe nhầm, ngươi yêu cầu ba viên đá Trấn Giới?”
“Đúng, ba viên đá Trấn Giới.”
Lục Trường Sinh không lằng nhằng, trực tiếp phóng thích não vực ra ngoài.
“Ầm.”
Não vực Lục Trường Sinh phóng ra ngoài.
Não vực vẫn hư ảo như cũ.
Tuy vậy, một khi phóng thích não vực, tất cả mọi người có thể nhìn được.
Bên trong mông lung, vô cùng mơ hồ.
Nhưng phạm vi não vực có thể ước chừng đại khái.
Lập tức, một mảnh não vực rất lớn hiện lên đỉnh đầu Lục Trường Sinh.
Cả sảnh Hối Đoái trở nên yên lặng.
Ánh mắt mọi người tập trung trên người Lục Trường Sinh.
“Không thể tin được… thật sự là não vực hơn bốn mươi dặm!”
“Tốc độ tu hành của Lục sư huynh quả thực khó tin nổi.”
“Nháy mắt từ não vực mười dặm mở rộng tới não vực hơn bốn mươi dặm… vì sao chênh lệch giữ người người lại lớn như vậy?”
“Quả nhiên, bất luận Lục sư huynh là Thần Cương hay Thần Tàng đều có thể tỏa ra ánh sáng chói rọi nhất.”
“Tiếp tục như này, đoán chừng Lục sư huynh rất nhanh đã có tên trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng.”
“Hì hì, tin tức mới nhất. Lục sư huynh đạt được lượng lớn Thương Vân Kỳ Quả nên mới mở rộng phạm vi não vực ngay lập tức được. Mà lần tranh đoạt Thương Vân Kỳ Quả này, Lục sư huynh dùng chính sức mình, đánh tan hai mươi mấy cường giả trên Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, có thể nói kỳ tích!” Hết chương 471.



Bạn cần đăng nhập để bình luận