Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 629: Cao thủ thật giả heo ăn thịt hổ, Lục Trường Sinh thắng liên tiếp ba trận khiến mọi người chấn kinh! (2)

Chương 629: Cao thủ thật giả heo ăn thịt hổ, Lục Trường Sinh thắng liên tiếp ba trận khiến mọi người chấn kinh! (2)
Có số linh thạch này thì chí ít cũng có thể giải quyết vấn đề chỗ ở rồi.
"Đã đến giờ."
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu, lập tức đi lên đấu trường.
Đấu trường có pháp trận ngăn cách.
Pháp trận rất khủng bố, là pháp trận cấp độ Kim Đan.
Ngay cả cảnh giới Thần Thông cũng khó lòng phá vỡ càng đừng nói tới võ giả cấp độ Đạo Cơ.
Ở trong đấu trường, phương pháp chiến thắng chỉ có một, đó chính là giết chết đối thủ. Lục Trường Sinh đã trông thấy đối thủ Triệu Phong.
Đối phương cũng là một võ giả Đạo Cơ. Nhìn có vẻ rất lạnh lùng, hẳn cũng là Đạo Cơ đỉnh tiêm. Không phải Đạo Cơ đỉnh tiêm mà dám tới tham gia đấu trường, về cơ bản đều là muốn chết.
Mỗi một vị võ giả Đạo Cơ tham gia đấu trường kỳ thực ở ngoài đều được gọi là "cao thủ". Nhưng vì đủ loại nguyên nhân nên không thể không tới tham gia đấu trường, đánh một trận sinh tử! ‌
Hai người không ai nói gì.
Họ đứng trên lôi đài của đấu trường.
"Bắt đầu."
Khi người chủ trì đấu trường vừa dứt lời.
Triệu Phong lập tức động thủ. Não vực trong nháy mắt giáng lâm.
Chiến đấu giữa võ giả Đạo Cơ kỳ thực rất đơn giản. Chính là so đấu não vực.
So đấu pháp tắc.
So đấu Thần Thuật.
Chỉ có ba loại này.
Đương nhiên, quyết định thắng bại cuối cùng thường là Thần Thuật.
Lục Trường Sinh đối mặt với trận đấu võ đầu tiên của mình cũng không dám chút sơ sểnh chút nào.
Hắn gần như lập tức phóng xuất ra não vực.
Cùng lúc đó còn trực tiếp phóng ra Thần Thuật Viêm Lưu.
Thần Thuật Viêm Lưu chính là một trong ba đại Thần Thuật cùng với Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt mà Lục Trường Sinh thôi diễn ra sau khi ngộ tính lột xác.
"Rầm."
Não vực va chạm, pháp tắc tàn phá bừa bãi.
Những nơi Viêm Lưu đi qua, hết thảy đều bị đốt cháy. Dù vẻn vẹn chỉ có Viêm Lưu nhưng uy lực cũng vô cùng khủng bố, đủ để cho phần lớn Đạo Cơ đỉnh tiêm không thể chống đỡ.
"A..."
Trên lôi đài của đấu trường vang lên một tiếng hét thảm thiết. ‌
Não vực của Triệu Phong bị Viêm Lưu của Lục Trường Sinh trực tiếp xuyên thủng, sau đó Viêm Lưu che phủ Triệu Phong.
Trong nháy mắt tiếng kêu thảm thiết của Triệu Phong biến mất.
Ngay cả thân thể cũng bị thiêu thành tro tàn. Chết!
Ngay cả một chiêu cũng không chống lại được, Triệu Phong cứ thế chết đi.
"Lục Trường Sinh chiến thắng!"
Người của đấu trường lập tức tuyên bố kết quả. ‌
Một màn này ánh vào mắt những người chú ý trận đấu này, khiến bọn hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
"Vậy là thắng rồi à?"
"Cái người tên Lục Trường Sinh kia có vẻ rất mạnh."
"Một chiêu cũng không chống đỡ được, Triệu Phong đúng là phế vật."
"Lục Trường Sinh này thú vị đấy, ta sẽ chú ý mỗi một trận đấu của hắn, có lẽ sẽ có niềm vui ngoài ý muốn đấy..."
Nhất thời, rất nhiều người đều bắt đầu chú ý tới Lục Trường Sinh. Đây có thể coi là không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng thì một tiếng hót đủ làm kinh người.
Cũng coi là lọt vào mắt xanh của một số người.
Lục Trường Sinh khẽ lắc đầu.
Triệu Phong quá yếu.
Có lẽ Thần Thuật của hắn có chút khác thường, nhưng so với Viêm Lưu thì hiển nhiên kém rất xa.
Càng đừng nói tới Thần Thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt và ba đại Thần Thuật.
"Thắng mấy trận cũng không thành vấn đề."
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Thắng liên tiếp mấy trận, thanh danh sẽ triệt để lên cao.
Lúc đó chính là thời điểm Lục Trường Sinh điên cuồng kiếm linh thạch.
Lục Trường Sinh rời khỏi lôi đài, nhận lấy linh thạch hắn lấy được sau trận đấu võ này. Giống những gì lúc trước hắn tính toán, hết thảy có ba mươi mốt viên linh thạch.
Người của đấu trường nói với Lục Trường Sinh: "Trận đấu võ thứ hai vẫn sẽ diễn ra sau ba ngày nữa."
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn trở lại phòng ở trong đấu trường, lấy ba mươi mốt viên linh thạch ra.
Kỳ thực linh thạch không có tác dụng gì với việc tu luyện của võ giả.
Tu tiên giả lại tiêu hao rất nhiều linh thạch.
Nhưng linh thạch được lấy làm tiền tệ lưu thông ở Thánh Thổ cũng có nguyên nhân.
Số linh thạch được sản xuất ra không thể nói là quá nhiều.
Tu tiên giả tiêu hao cũng rất lớn, cơ hồ được coi là nhu yếu phẩm.
Mà rất nhiều vật phẩm ở Thánh Thổ đều do đám tu tiên giả luyện chế hoặc là sản xuất ra. Ngay cả truyền tống trận muốn hoạt động cũng cần có linh thạch. Linh thạch có rất nhiều tác dụng, bởi vậy tự nhiên trở thành tiền tệ thông hành tại Thánh Thổ.
Ngay cả Thiên Linh Thủy cũng có thể dùng linh thạch để mua sắm.
Chỉ là ba mươi mốt viên linh thạch căn bản cũng không tính là gì.
Một trăm viên linh thạch có thể đổi một viên linh tinh.
Linh tinh kỳ thật cũng là linh thạch, chỉ là loại linh thạch phẩm chất rất tốt mà thôi.
Hiện tại Lục Trường Sinh đã biết, lúc trước khởi động đại trận truyền tống cự ly cực xa ở Hạo Tiên Tông, Cổ Vực Thiên Tông đã lấy ra hơn một trăm viên linh thạch dùng để khởi động đại trận truyền tống.
Kỳ thực hơn một trăm viên linh thạch kia chính là linh tinh. Tương đương với hơn một vạn viên linh thạch phổ thông.
Nhiều linh thạch như vậy đã đủ để mua một giọt Thiên Linh Thủy.
Chẳng trách mọi người đều nói khởi động đại trận truyền tống cự ly cực xa sẽ phải trả cái giá rất lớn.
Mỗi một lần khởi động lại tiêu hao một giọt Thiên Linh Thủy.
Cái giá này đúng là rất lớn!
Nếu như Lục Trường Sinh không thể thu hoạch được hơn một vạn viên linh thạch phổ thông tại Thánh Thổ, hắn thậm chí còn không thể khởi động trận pháp truyền tống cự ly cực xa để trở lại Cổ Vực nữa kìa.
Lục Trường Sinh nghỉ ngơi ba ngày.
Ba ngày sau, đấu trường thông báo đã sắp xếp cho hắn trận đấu võ thứ hai.
"Muốn mau chóng thu hoạch được rất nhiều linh thạch, ngoại trừ chiến thắng đối thủ trên đấu trường thì ta cũng có thể đặt cược!"
Lục Trường Sinh nghĩ tới một cách khác.
Chính là cược chính mình chiến thắng!
Cứ như vậy, chỉ cần hắn có thể vẫn luôn chiến thắng thì số linh thạch hắn lấy được sẽ như quả cầu tuyết, nhanh chóng phình to ra.
Thế nên Lục Trường Sinh trực tiếp đặt cược ba mươi mốt viên linh thạch.
Tỷ lệ đặt cược là 1:1.
Nếu hắn thắng, 31 viên linh thạch sẽ biến thành 62 viên linh thạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận